Editor: Nguyetmai
Long Quốc, Duy Thành.
Mạc Tiểu Tân vừa từ chức bước ra khỏi cổng công ty. Anh ta sung sướng châm điếu thuốc, sau đó ung dung bước tới bến tàu điện ngầm.
Bởi vì là giờ cao điểm nên trong bến tàu điện ngầm vô cùng đông đúc. Sau khi quẹt thẻ xong, Mạc Tiểu Tân tốn chút công sức mới có thể chen vào trong tàu điện ngầm.
Tàu điện ngầm bắt đầu khởi hành, Mạc Tiểu Tân lia mắt nhìn xung quanh, muốn tìm một nơi trống trải chút để đứng.
Nhưng vừa nhấc chân thì một bà thím bên cạnh anh ta chợt thét chói tai.
Thấy mình đạp trúng chân người khác, Mạc Tiểu Tân vội nói "Xin lỗi".
"Mày bị đui hả? Lợn hay sao vậy? Thế mà cũng giẫm phải người khác…"
Đối mặt với bà thím nhất quyết không tha, cứ quát mắng mãi, Mạc Tiểu Tân ngoáy tai, sau đó mở di động lên, bấm vào app Mèo Tom.
Mèo Tom là một ứng dụng có thể nhái lại câu nói của người khác.
Năm phút sau, khi bà thím này chuẩn bị dừng lại trong chốc lát thì con mèo Tom trong app lên tiếng:
"Mày bị đui hả? Đồ con lợn ngu si…"
Thế là bà thím tức điên lên, lập tức mắng tiếp. Còn Mạc Tiểu Tân thì cầm tay vịn, giơ điện thoại, vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh, thậm chí không buồn nói một câu.
Nghe mèo Tom với bà thím mắng qua mắng lại, hành khách xung quanh đều không nhịn được bật cười.
Cảnh tượng này khiến Mạc Tiểu Tân thoạt nhìn giống như người ngoài cuộc, mà bà thím thì cứ cãi nhau với cái di động.
Sau khi đến trạm, Mạc Tiểu Tân thong thả bước ra ngoài trong ánh mắt tím tái của bà thím.
Lần này từ chức, sau này sẽ không có thu nhập ổn định. Nhưng Mạc Tiểu Tân hoàn toàn không lo lắng về vấn đề này.
Bởi vì anh ta là một người chơi của Chinh Chiến Online. Anh ta hoàn toàn có thể bưng gạch trong game để nuôi mình.
Nghĩ tới Chinh Chiến Online, Mạc Tiểu Tân không khỏi mỉm cười.
Anh ta cảm thấy nhân tài có ở khắp nơi trong trò chơi này, câu chuyện nào nghe cũng hay hết. Anh ta cực kỳ thích nơi đó.
Sau khi về nhà, anh ta vẫn chưa ngồi vào cabin game mà mở máy tính lên trước.
Đăng nhập vào diễn đàn, anh ta không khỏi nở nụ cười.
Anh ta nhìn lướt qua các bài viết trên diễn đàn, sau đó bấm vào một topic đang tranh cãi Kỵ Sĩ và Cương Bạt cái nào phòng ngự mạnh hơn.
Sau khi đọc xong quan điểm của chủ topic cùng với những người chơi comment ở dưới, Mạc Tiểu Tân lập tức gõ chữ, đồng thời kèm theo một tấm ảnh.
[Rõ ràng Kỵ Sĩ mạnh hơn Cương Bạt, bởi vì (Kỵ Sĩ Cún xung kích.jpg), hiểu chưa? (Cười ha ha)]
Đúng như anh ta nghĩ, con cún nhanh chóng nghe tin chạy tới, đồng thời đe dọa anh ta xóa ảnh đi.
Mạc Tiểu Tân bình tĩnh châm điếu thuốc, rít một hơi rồi gõ chữ.
[Cười sờ đầu chó (Cười ha ha)]
Sau đó rời khỏi topic này, mở topic khác bắt đầu đọc.
Đúng vậy, Mạc Tiểu Tân chính là Shin Cậu Bé Bút Chì, thánh war cấp sử thi trứ danh trên diễn đàn, kẻ đã đắc tội vô số người chơi.
Bởi vì anh ta rất biết cách ẩn náu nên cho dù đã hấp dẫn cừu hận max, nhưng vẫn chưa ai biết thân phận của anh ta trong game, tới giờ vẫn sống yên ổn.
Nói tới điểm này, Mạc Tiểu Tân phải cảm ơn mẹ của anh ta. Nếu không phải được mẹ dạy dỗ từ nhỏ thì Mạc Tiểu Tân cảm thấy mình sẽ bị đuổi giết trong game không thua gì Hồ Hạch.
Anh ta còn nhớ rõ trước kia mẹ đã từng nói nước để qua đêm thì không thể uống.
Từ nhỏ Mạc Tiểu Tân đã có thuộc tính thánh war, nghe vậy lập tức hỏi mẹ: "Nấu nước lúc sáu giờ sáng, đến sáu giờ tối uống được không?"
Mẹ anh ta nói được.
Anh ta lại hỏi: "Nước lúc chín giờ tối đến chín giờ sáng có uống được không?"
Mẹ anh ta nói không được.
Khi đó, thuộc tính thánh war của Mạc Tiểu Tân bùng nổ: "Cũng là nước để suốt mười hai giờ, cũng đặt trong một hoàn cảnh, nhiệt độ buổi tối thấp nên có lợi cho bảo quản hơn, nhưng tại sao lại không thể uống?"
Lần này, mẹ của Mạc Tiểu Tân không đáp lại mà cầm chổi lông gà đánh anh ta, vừa đánh vừa khen anh ta biết suy nghĩ. Còn chuyện tại sao lại đánh anh ta thì chỉ vì tâm trạng không tốt chứ không vì lý do gì khác.
Khi đó, Mạc Tiểu Tân lập tức hiểu được phải biết ẩn giấu thuộc tính và tài năng của mình, nhất định không thể bại lộ, không thì nhất định sẽ bị đánh.
Nhưng thế giới Internet không bị trói buộc. Sau khi tiếp xúc với nó, anh ta phát hiện mình đã thích nơi này rồi.
Bởi vì anh ta có thể tranh cãi thoải mái ở đây, cho dù phản dame khiến đối phương nín thở cũng không sao cả. Dù sao thì người ta lại không thể bò ra khỏi màn hình để đánh anh ta.
Thu hút cừu hận tầm nửa giờ, Mạc Tiểu Tân bình tĩnh thoát khỏi diễn đàn trong tiếng la hét yêu cầu báo địa chỉ của những người chơi. Anh ta bước tới bên cạnh trò chơi, nghiêng người chui vào.
…
Thân hình của Mạc Tiểu Tân xuất hiện trong game. Anh ta gật đầu hài lòng nhìn pháp trượng màu tím vất vả bưng gạch mới mua được.
Lúc này, list bạn tốt của anh ta vang lên "bíp bíp bíp".
Anh ta mở ra xem thì phát hiện hầu hết đều là bạn bè trong game mời anh ta vào phó bản hay là ra biển vân vân…
Mạc Tiểu Tân suy nghĩ rồi trả lời từng cái một, từ chối lời mời của họ một cách uyển chuyển, sau đó bước tới bên bờ biển.
Lần này anh ta dự định ra biển thử thời vận một mình để xem thử có thể câu trúng linh ngư rồi bán với cái giá tốt hay không.
Đương nhiên, lý do lớn nhất vẫn là lúc câu cá thì có thể chơi diễn đàn.
Mạc Tiểu Tân đi đến bãi biển Lưu Ly thông qua truyền tống trận.
Anh ta đang định triệu hồi thuyền ma cá nhân ra thì bỗng phát hiện có hai người đang đứng bên cạnh nhìn anh ta chằm chằm.
Anh ta lập tức mỉm cười nhìn sang bên cạnh, đang định khách sáo một phen thì lại phát hiện hai người này nhìn rất quen mắt.
Đó chính là cặp sát thủ tình nhân Tiểu Mặc và bé Bưởi.
"Xin chào, cho hỏi có việc gì không vậy?" Mạc Tiểu Tân mỉm cười nói.
Tuy rằng trong lòng hơi lo lắng, nhưng anh ta không cho rằng hai người này sẽ biết mình là Shin Cậu Bé Bút Chì. Bởi vì anh ta chưa bao giờ bại lộ thứ gì cả.
Dù sao thì trong game, anh ta cũng là một pháp sư ở hàng sau vô cùng thân thiết trong mắt các bạn bè cùng công hội, tính cách cũng rất hòa đồng, hoàn toàn là một người có thể kết bạn.
"Anh có biết Shin Cậu Bé Bút Chì không?" Bé Bưởi cười gian xảo, dao găm xoay tròn trên đầu ngón tay.
Nghe vậy, Mạc Tiểu Tân thoáng cả kinh, nhưng anh ta lập tức mỉm cười nói: "Thánh war hả? Sao tôi lại biết cậu ta được chứ. Tôi còn từng bị cậu ta phản dame nữa kìa, cũng hận cậu ta lắm."
"Đừng vờ vịt nữa. Chúng tôi đã biết đó là anh rồi, không thì anh nghĩ tại sao chúng tôi lại đến đây?" Bé Bưởi biến thành cái bóng xuất hiện sau lưng Mạc Tiểu Tân.
Mạc Tiểu Tân không khỏi ngây người.
Anh ta có thể cam đoan rằng mình chỉ trắng trợn trên diễn đàn thôi chứ chưa từng để lộ dấu vết nào trong game cả. Nhưng tại sao lần này lại bị phát hiện?
Nhưng nghĩ kĩ lại, anh ta cảm thấy có gì đó không đúng.
Anh ta trà trộn trên diễn đàn quanh năm, đương nhiên cũng từng xem livestream ám sát của đôi sát thủ tiền thưởng này nhiều lần.
Theo phong cách của họ thì nếu phát hiện mục tiêu, chắc chắn sẽ ra tay ngay lập tức chứ không bao giờ dây dưa lằng nhằng. Lần này họ lại nói nhảm với anh ta nhiều như thế, chắc chắn là có bẫy rồi.
Nghĩ đến đây, Mạc Tiểu Tân thở dài.
"Các cậu có nhầm người không vậy? Tuy rằng tên tôi cũng có chữ "Tiểu Tân", nhưng tôi thật sự không phải là tên Shin Cậu Bé Bút Chì vô liêm sỉ kia. Không tin thì cậu có thể hỏi bạn bè trong công hội của tôi, họ sẽ nói cho cậu biết tôi là người thế nào."
Cảm nhận hơi lạnh ở cổ, Mạc Tiểu Tân không tiết lộ bất cứ e ngại nào mà ngược lại còn oán giận nói.
Lúc này, dao găm trên cổ anh ta được lấy ra.
Mạc Tiểu Tân quay lại thì thấy bé Bưởi cúi đầu với anh ta rất lễ phép.
"Xin lỗi đã làm phiền, chúng tôi tìm nhầm người."
Đê ma ma, quả nhiên là gài bẫy tao. May mà từ nhỏ tao đã lanh lợi!
Thấy vậy, Mạc Tiểu Tân không khỏi thở phào nhẹ nhõm trong lòng, đồng thời mỉm cười nói với Tiểu Mặc và bé Bưởi.
"Không sao không sao, chúc các cậu sớm ngày tìm thấy cậu ta để giết đến cậu ta nghỉ game cho hả giận."
"Nhất định rồi. Tuy rằng chúng tôi không có thù oán gì với anh ta, nhưng trên diễn đàn mọi người đã gom góp tới ba mươi nghìn hồn tệ, chúng tôi nhất định sẽ giết anh ta!"
Da mặt Mạc Tiểu Tân hơi run rẩy: "Cố lên!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...