Translator: Nguyetmai
Mặc dù có sự trợ giúp của năm công hội liên minh, nhưng lúc này đối mặt với sáu công hội khác ra sức phá vòng vây, công hội Thần Thoại vẫn chịu áp lực rất lớn.
Nhìn thanh máu đã giảm xuống hơn nửa trên cổng thành, ánh mắt Cổ Ngữ trở nên kiên định.
"Lăng Thiên, nhắm bắn vào chỗ tập trung DPS của họ, cố gắng giúp chính diện giảm áp lực!"
Chàng trai tóc dài bên cạnh nghe vậy thì gật đầu, bước về trước một bước, sau đó giơ Lăng Vân Cung màu xanh đậm lên, bắt đầu ngắm trúng tháp pháo thủy hành đang đứng sau phe công thành.
Thân là hạng nhì trong thí luyện bắn cung, thuật cung tiễn của Mặc Lăng Thiên đương nhiên và vô cùng mạnh. Theo từng mũi tên lửa bắn ra, mỗi lần đều có thể kết liễu mạng sống của mỗi một pháp sư thuộc tính nước da giòn ở đằng sau.
Biểu hiện của Mặc Lăng Thiên lập tức gợi ra sự chú ý của công hội công thành. Ngay sau đó, lập tức có sát thủ lén lút đi đến bên cạnh anh ta, dao găm sắc bén chợt chém về phía anh ta.
Thấy vậy, Mặc Lăng Thiên chỉ mỉm cười nghiêng người, mở kỹ năng "Hoạt Bộ" ra, thân hình lướt về phía trước mấy mét, né tránh đòn tấn công chí mạng này một cách dễ dàng.
Mấy tên sát thủ kia đều cả kinh, nhưng không chờ họ phản ứng lại thì người chơi sát thủ của công hội Thần Thoại cũng đã tiếp cận họ, sát thương bùng nổ trong nháy mắt khiến họ bị biến thành ánh sáng trắng.
Mặc Lăng Thiên lia mắt nhìn quân đội công thành đằng trước, ánh mắt trở nên sắc bén. Anh ta lách qua kẽ hở giữa các thành viên công hội phe mình rồi chạy về phía trước, vừa chạy vừa thỉnh thoảng nâng trường cung lên, tiến hành ngắm trúng, bắn tên.
Mỗi một phát tên được bắn ra, anh ta thậm chí không cần xem quỹ tích của mũi tên thì đã quyết đoán xoay người đổi vị trí bắn cung. Nhưng mũi tên của anh ta luôn có thể bắn trúng mục tiêu một cách chính xác.
DPS kiểu di chuyển của anh ta khiến người chơi sát thủ không thể lại tìm thấy vị trí chính xác của anh ta. Năng lực bắn cung mạnh mẽ càng khiến người chơi ngoài sân không khỏi thán phục.
"Đây mới là hạng nhất chân chính trong thí luyện bắn cung nè, quả là trâu bò. Diệp Thần thật sự là không thể so sánh được!"
"Lợi hại, bắn tên xong rồi không thèm quay đầu lại luôn, sau đó lại phán đoán điểm DPS an toàn tiếp theo. Trước kia vị đại thần này kín tiếng ghê, bội phục bội phục!"
"Trước kia trên diễn đàn thường xuyên nói sát thủ là khắc tinh của pháp sư, tôi phải nói rằng vị này mới là khắc tinh của pháp sư chân chính nè! Quá mạnh!"
…
Năng lực cá nhân mạnh đến mức này, mọi người có thể tưởng tượng được rằng nếu Mặc Lăng Thiên sinh ra ở cổ đại thì chắc chắn sẽ trở thành một hãn tướng trên chiến trường. Chỉ dựa nào năng lực cá nhân thôi lại khiến người chơi pháp sư đằng sau đội ngũ công thành giảm bớt liên tục, cũng khiến sát thủ không thể làm gì được anh ta.
Sau khi lại bắn một mũi tên, Mặc Lăng Thiên trực tiếp xoay người, chạy về nơi đã lựa chọn từ trước.
Nhưng đúng lúc này, một mũi tên lửa xuất hiện từ đằng trước.
Vẻ mặt Mặc Lăng Thiên khựng lại, mở Hoạt Bộ ra.
"Hửm?" Mặc Lăng Thiên lập tức sửng sốt, anh ta bỗng phát hiện hình như mũi tên không ngắm anh ta, thế mà lại rơi xuống chỗ cách anh ta hơn ba mét.
Anh ta mở kỹ năng Ưng Nhãn ra, lập tức phát hiện Diệp Thần đang cầm trường cung, nhanh chóng chạy về phía anh ta.
Thấy Diệp Thần, ánh mắt Mặc Lăng Thiên trở nên tối sầm.
Anh ta rất tự phụ về tài bắn cung của mình. Nhưng việc thua bởi Diệp Thần lại trở thành sỉ nhục trong lòng anh ta, thường xuyên khiến anh ta cảm thấy hổ thẹn.
Nếu Diệp Thần đạt được thành tích nhờ năng lực thật sự của mình thì Mặc Lăng Thiên sẽ chỉ cảm thấy được khích lệ mà thôi. Nhưng Diệp Thần lại là một cung thủ tùy duyên thuần khiết. Thua dưới tay gã khiến Mặc Lăng Thiên không thể phục nổi!
Thấy Diệp Thần chạy về phía mình, ánh mắt Mặc Lăng Thiên lộ vẻ khinh miệt, chậm rãi giơ trường cung lên rồi ngắm trúng Diệp Thần, tích trữ năng lượng rồi bắn ra một tên.
Diệp Thần thấy vậy, quyết đoán mở Hoạt Bộ ra, tránh thoát mũi tên này một cách hiểm hóc.
Mặc Lăng Thiên cũng không kinh ngạc vì Diệp Thần đã tránh thoát khỏi công kích của mình. Dù sao thì skill Hoạt Bộ của chức nghiệp này vốn chuyên dùng để né tránh mà.
Theo Diệp Thần càng ngày càng đến gần, Mặc Lăng Thiên bắt đầu phán đoán quỹ tích di chuyển của Diệp Thần, đồng thời tính trước khoảng cách di động của Hoạt Bộ, sau đó lại bắn một mũi tên.
Nhưng lần này, khiến Mặc Lăng Thiên phải kinh ngạc là Diệp Thần không dùng Hoạt Bộ. Mũi tên này phán đoán sai lần nên bắn trúng chỗ trước người Diệp Thần.
Diệp Thần thấy vậy, ánh mắt lóe lên kinh ngạc. Nhưng trong lòng gã vẫn không hề dao động.
Tu luyện tiễn thuật, tâm cảnh cũng vô cùng quan trọng. Bất cứ sự thay đổi trong tâm trạng đều sẽ ảnh hưởng tới độ chính xác của mũi tên.
Hơn nữa Mặc Lăng Thiên chưa bao giờ cảm thấy mình sẽ thua Diệp Thần. Dù sao thì anh ta mới là một cung thủ chân chính.
Lúc này, khoảng cách giữa hai người vẫn chưa đầy mười lăm mét. Khi Mặc Lăng Thiên giơ trường cung lên, Diệp Thần đang chạy cũng chậm rãi giơ cung tên lên.
Hai mũi tên lửa đồng thời bắn ra.
"Phập!"
Trên đầu Diệp Thần hiện lên con số -110 bằng máu, thanh máu bị tụt xuống hơn nửa. Ở nơi xa, một sát thủ trong công hội Làm Quy Hoạch bị gã bắn thành tia sáng trắng biến mất tại chỗ.
Lúc này Diệp Thần rất buồn bực. Tùy duyên lại thất bại luôn khiến người ta nản lòng.
Thấy Diệp Thần chỉ còn chút máu, Mặc Lăng Thiên mỉm cười khinh miệt, lại rút một mũi tên từ sau lưng ra rồi đặt lên dây cung, chuẩn bị giết chết Diệp Thần.
Nhưng đúng lúc mũi tên này bắn ra thì Diệp Thần đã đến gần anh ta, ánh mắt chợt lóe lên vẻ giả dối, sau đó anh ta mở Hoạt Bộ, ngửa người ra sau lướt về phía trước ba mét, xuất hiện bên cạnh Mặc Lăng Thiên.
"Choáng cho bố mày đi!"
Chỉ thấy Diệp Thần dùng trường cung như vũ khí đập thật mạnh vào ngực Mặc Lăng Thiên.
[Trúng kỹ năng "Đánh choáng váng", bị chóng mặt trong vòng một giây!]
Lời nhắc nhở của trò chơi xuất hiện khiến Mặc Lăng Thiên ngu người. Đây không phải là kỹ năng mà chỉ có chức nghiệp cận chiến mới chơi sao? Gã ta là cung thủ, sao tự dưng lại đi luyện cái này?
Mặc Lăng Thiên đang rơi vào trạng thái chóng mặt còn chưa nghĩ ra thì sau gáy đã bị Diệp Thần đập cho một cú khiến anh ta ngã xuống đất. Nhưng đồng thời anh ta cũng thoát khỏi trạng thái chóng mặt.
"Mày…"
Mặc Lăng Thiên còn chưa nói thành lời thì đã thấy Diệp Thần phấn khởi quát lên: "Lạc Địa Trảm!"
Ngọn lửa màu đỏ bốc cháy trên trường cung, một cú nện thật mạnh trúng người Mặc Lăng Thiên, xuất hiện trị số tổn thương 68 điểm.
Mặc Lăng Thiên thế mới hoàn hồn. Anh ta vừa sợ vừa giận, nhưng Diệp Thần đã vận dụng kỹ năng cận chiến chém về phía anh ta. Anh ta vội mở Hoạt Bộ ra, muốn kéo xa khoảng cách với Diệp Thần.
Nhưng khi Mặc Lăng Thiên mở Hoạt Bộ thì Diệp Thần cũng quyết đoán mở Hoạt Bộ luôn, lại tiếp cận anh ta. Trường cung bị Diệp Thần cầm trong tay, đánh về phía Mặc Lăng Thiên như vũ khí cận chiến vậy.
Lúc này tâm cảnh của Mặc Lăng Thiên bị ảnh hưởng rất lớn. Tuy rằng bây giờ anh ta chỉ cần bắn một tên là có thể giết chết Diệp Thần chỉ còn chút máu, nhưng Diệp Thần hoàn toàn không cho anh ta cơ hội này, từ đầu tới cuối bám dính lấy anh ta rồi dùng kỹ năng cận chiến.
Điều này khiến Mặc Lăng Thiên buồn bực tới mức muốn hộc máu. Hai cung thủ so đấu mà chơi thế được à?
"A! Cút cho tao!" Cuối cùng Mặc Lăng Thiên không chịu được nữa, cũng giơ trường cung lên.
"Lại chóng mặt cho ông!" Trường cung va chạm vào nhau, cùng lúc đó skill của Diệp Thần mới cooldown xong. Gã lại đánh cho Mặc Lăng Thiên lâm vào trạng thái chóng mặt, sau đó cầm trường cung đập liên tục lên người Mặc Lăng Thiên, đánh cho anh ta biến thành tia sáng trắng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...