Tôn Bán Tiên ngoảnh lại nhìn tôi, tức giận nói: “Trưởng thôn, không phải thôn các cậu vẫn rất bình yên sao? Các cậu cứ đào tiếp sẽ chỉ dẫn đến tai họa, gây hại cho thôn!”
Cuối cùng Hoàng Tiểu Tinh không kìm được cơn giận hét lên: “Tôn Bán Tiên, ông đừng ở đây mê hoặc người khác. Vừa rồi nếu không phải pháp sư Mộc xuống cứu ông thì e là ông đã xảy ra chuyện từ lâu, chút bản lĩnh của ông có thể giải quyết được chuyện này sao!”
“Tốt nhất ông hãy mau chóng rời khỏi đây, đừng thách thức giới hạn của tôi nữa!”
Tôn Bán Tiên cũng tức giận nói: “Tổng phụ trách Hoàng, vì sao tôi phải ngăn cản các cậu? Trước đây các cậu chưa đào chỗ này ra, tôi và ông Lý đã đến ngăn cậu lại”.
“Tôi đến đây là vì cái gì? Không phải vì sự an toàn của người dân, vì cả thôn này hay sao?”
“Nếu không, tôi cũng chẳng muốn quan tâm đến chuyện ở nơi này!”
“Vì sao các cậu lại không nghe lời khuyên của tôi? Chẳng lẽ các cậu vì công trình, vì xây dựng mà mặc kệ sự an toàn và tính mạng của người dân sao?!”
Hai bên tranh cãi đến mức đỏ mặt tía tai.
Cứ cãi tiếp như vậy cũng không phải cách, tôi hét lớn: “Tôn Bán Tiên, ông cho rằng ông có thể quản được chuyện ở đây à?”
“Tôi mới là trưởng thôn, tổng phụ trách Hoàng là người phụ trách công trình lần này, chuyện ở thôn chúng tôi do hai chúng tôi quyết định. Ông là người ngoài lại chỉ tay năm ngón ở đây, ông có tư cách gì mà quản chuyện này?”
“Bây giờ ông lập tức rời khỏi đây ngay, nếu không, tôi chỉ đành đuổi ông đi!”
Tôi chuẩn bị trở mặt với Tôn Bán Tiên.
Tôn Bán Tiên cực kì tức giận, nói: “Trương Sơn Thành, thằng nhóc vắt mũi chưa sạch như cậu có biết chuyện ở đây nghiêm trọng đến thế nào không? Cậu cứ tiếp tục như vậy sẽ hại chết người, hại cả thôn đều không được yên!!”
“Hôm nay tôi sẽ không đi, cậu làm gì được tôi? Tôi sẽ gọi điện gọi tất cả người dân đến đây, hôm nay tôi sẽ khiến các cậu không thể thi công!”
Nói xong, Tôn Bán Tiên lấy điện thoại ra.
Hoàng Tiểu Tinh vội vàng nhào tới, giật lấy điện thoại của Tôn Bán Tiên.
“Cậu muốn làm gì!”, Tôn Bán Tiên giận dữ hét lên: “Trả điện thoại lại cho tôi!”
“Tôn Bán Tiên, ông đừng có cố chấp!”, Hoàng Tiểu Tinh lạnh lùng nói: “Chuyện này ông còn không dừng lại, tôi sẽ không khách sáo với ông nữa đâu!”
“Cậu muốn làm thế nào? Cậu có thể làm gì tôi?”, Tôn Bán Tiên tỏ vẻ không tin, nói: “Ba đứa nhóc chưa trưởng thành như cô cậu có thể làm gì lão già tôi?”
“Không thế nào cả, tôi có thể trói gô ông lại đấy”, tôi lấy một cuộn dây thừng ở bên cạnh, tiến gần từng bước đến chỗ Tôn Bán Tiên.
Hoàng Tiểu Tinh nhếch miệng cười khẩy, nói: “Sơn Thành, cậu nghĩ giống tôi, trói thứ ruồi nhặng này lại”.
“Các cậu dám!”, Tôn Bán Tiên lùi về sau, vẻ mặt kinh hoàng.
Tôi và Hoàng Tiểu Tinh lao tới, Tôn Bán Tiên định chạy nhưng nào chạy thoát được hai người trẻ tuổi chúng tôi. Bọn tôi xông lên, đè ngã Tôn Bán Tiên xuống đất, sau đó kéo ông ta ngồi lên ghế, trói ngược tay ra sau.
Tôn Bán Tiên lớn tiếng mắng chửi, Hoàng Tiểu Tinh bèn cởi luôn tất nhét vào miệng ông ta.
Tôn Bán Tiên giãy giụa một lúc nhưng chỉ vô ích.
Cuối cùng thì lần này thế giới cũng được yên tĩnh rồi.
Tôi nhìn Tôn Bán Tiên một cách lạnh lùng, nói: “Tôi cũng không muốn làm khó ông, ông cứ ngoan ngoãn ở yên đây, đợi chúng tôi làm xong mọi chuyện rồi sẽ thả ông đi”.
Tôn Bán Tiên dùng ánh mắt giết người nhìn chằm chằm tôi và Hoàng Tiểu Tinh, nhưng không có cách nào.
Chúng tôi cũng chỉ là bất đắc dĩ, nếu Tôn Bán Tiên gọi người dân tới đây thì sẽ lớn chuyện.
Hoàng Tiểu Tinh đi tới, nói: “Pháp sư Mộc, bước tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?”
Mộc Dịch trả lời đầy tự tin: “Yên tâm, tôi có thể giải quyết chuyện ở đây, hôm nay nhất định phải điều tra rõ ràng chuyện này”.
Mộc Dịch lấy tám lá bùa từ trong túi đeo ra, lần lượt đặt tại tám phương hướng xung quanh hang động, dùng gạch chặn lên.
Sau đó Mộc Dịch nói: “Trưởng thôn, tổng phụ trách Hoàng, hai người trông coi ở phía trên, tôi xuống dưới điều tra”.
Mộc Dịch định xuống dưới một mình?
Tôi nói: “Tôi xuống cùng cô, hai người cũng dễ hỗ trợ cho nhau”.
Mộc Dịch khẽ lắc đầu, nói: “Không cần, anh xuống dưới cũng không giúp được gì”.
“Các anh chỉ cần trông coi tám lá bùa xung quanh hang động là được. Nhớ kĩ, đừng để bất cứ ai động vào những lá bùa đó”.
Nếu đã không cho tôi xuống thì tôi canh giữ ở phía trên với Hoàng Tiểu Tinh vậy.
Mộc Dịch cầm đèn pin trèo lên cầu thang, nhanh chóng leo xuống bên dưới.
Sau khi Mộc Dịch xuống dưới, xung quanh trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng gió thổi nhè nhẹ.
Tôi và Hoàng Tiểu Tinh ngồi xuống ghế bên cạnh, đợi tin tức của Mộc Dịch.
Mấy phút trôi qua, bên dưới không có bất cứ động tĩnh nào.
Mười mấy phút nữa lại trôi qua, vẫn không có bất cứ động tĩnh nào.
Tôi cảm thấy hơi lo lắng.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đã nửa tiếng đồng hồ mà Mộc Dịch vẫn chưa lên.
“Tiên nữ, hay là tôi xuống đó xem sao?”, tôi vô cùng sốt ruột.
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Mộc Dịch bày tám lá bùa xung quanh hang động là để trấn áp ma quỷ ở bên dưới, bùa không động đậy gì, tất nhiên người bên dưới không sao”.
“Nếu có tà vật muốn chạy ra ngoài, bùa sẽ phát huy tác dụng”.
Tôi vẫn rất lo lắng, nói: “Nếu Mộc Dịch không sao thì vì sao qua nửa tiếng đồng hồ rồi mà vẫn chưa lên?”
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Ta không muốn để lộ sức mạnh trước mặt người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí. Nếu xảy ra chuyện gì, Mộc Dịch phát hiện ngươi là người tu luyện, có thể sẽ dẫn tới rắc rối lớn”.
Tiên nữ Thanh Thủy vừa dứt lời, một lá bùa ở bên phải tôi đột nhiên rung động, gạch sắp không chặn được nữa!
Những lá bùa khác cũng bắt đầu rung rinh!
Hết sức quỷ dị!
Tiếp đó, thang lại lắc lư, dường như có thứ gì đó đang trèo lên!
Tôi và Hoàng Tiểu Tinh đều kinh ngạc, tiên nữ Thanh Thủy nói: “Đừng sốt ruột, xem tình hình đã”.
Bảy, tám giây sau, thang khôi phục bình thường, tám lá bùa cũng yên tĩnh lại.
Tôi thở phào nhẹ nhõm.
Hoàng Tiểu Tinh hoảng sợ hỏi: “Sơn Thành, có phải xảy ra chuyện rồi không?”
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Xem ra bên dưới đã xảy ra chuyện gì đó, vừa rồi quả thực có thứ gì đó ở trong hang định trèo lên đây”.
“Bây giờ ngươi hãy xuống dưới xem xem”.
Tôi trả lời: “Bây giờ, thứ đó... có phải là ma quỷ ở bên dưới kia không?”
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Chắc chắn là vậy. Không cần lo, ma quỷ ở bên dưới cũng không mạnh, nếu không, tám lá bùa này sẽ không trấn áp được nó”.
Tôi thấp thỏm bất an, nhưng vẫn chuẩn bị xuống dưới xem sao.
“Anh Tiểu Tinh, tôi cũng lo sẽ xảy ra chuyện gì đó, anh ở đây trông chừng nhé, tôi xuống tìm Mộc Dịch”.
Tôi để Hoàng Tiểu Tinh đợi ở phía trên, tôi xuống dưới xem sao.
Hoàng Tiểu Tinh lo lắng nói: “Sơn Thành, nhất định phải cẩn thận, có nguy hiểm gì thì lập tức lên ngay, tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì”.
Thế sao? Anh mà lo cho tôi à? Anh mong tôi chết luôn ở dưới đấy ấy nhỉ?
Tôi nhặt cây thép to năm xăng-ti-mét, dài một mét ở bên cạnh lên cầm trong tay, sau đó cẩn thận leo xuống bên dưới.
Khi tôi xuống tới mặt đất, xung quanh tối đen như mực, từ xa xa truyền tới tiếng xào xạc. Có thứ gì đó đang di chuyển!
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Cách đây bảy, tám mươi mét, dây mây ở xung quanh đang chuyển động”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...