Tôi Là Ô Sin


...
Trà My thong dong đi trên con đường bấy lâu đã trở nên quen thuộc, quãng đường từ một quán lẩu gần trường tới nhà. Hôm nay trời mát mẻ hẳn so với những ngày nóng nực vừa qua, nên sau khi đổi hai tuyến xe bus, bỗng dưng nó muốn đi bộ về nhà... là nhà hắn, quãng đường gần 7 km.... Không biết do quá mỏi chân nên nó cũng chẳng thấy mỏi nữa hay là do uống chút rượu liền mất hết cảm giác. Sở dĩ hôm nay là sinh nhật nhỏ Lê, cả đám bạn liền kéo nhau ra quán lẩu bên đường ăn mừng. Nói đúng hơn thì chẳng ăn cái gì, chúng nó chuốc rượu nhau thì có. Hết người nọ đến người kia, thay phiên nhau đẩy ly về phía nó, toàn là cuộc chiến của những người tửu lượng cao, không phân thắng bại thì nhằm vào kẻ "phàm phu tục tử" như nó... Bây giờ cả gương mặt nó đã đỏ ửng, chắc chắn không phải My nó say. Uống hai ly rượu bé bằng hai đốt tay làm thế nào mà say được? Chỉ là, tửu lượng nó quá kém mà thôi, chỉ mới có chút cồn trong người đã phản ứng ngay...
Khi đặt chân vào nhà đã là 8 giờ tối, nó cũng chẳng thèm hỏi han chủ nhà đã ăn tối chưa, đã đi thẳng lên phòng, tắm xong lăn ra giường ngủ một mạch mấy tiếng đồng hồ không biết trời đất là gì. Đến khi tỉnh dậy đang là nửa đêm, My thấy cổ họng khô rát, bèn xuống dưới phòng bếp tự rót ình cốc nước, tu ừng ực vài ngụm, toan về phòng thì lúc quay người nó bỗng nghe giọng nói trầm ấm, nhưng mang một chút gì đó yếu ớt và bất lực phát ra từ phía phòng khách:
"An? Là em phải không? Có phải là em không?"

"Tại sao không nói gì? Em nói gì đi chứ?"
"Anh biết là em... Đừng im lặng nữa anh biết là em mà."
"An? Em khóc sao? Đừng khóc, thời gian qua em ở đâu vậy? Rốt cục đã xảy ra chuyện gì, nói cho anh biết đi."
"Alô? Alô?"
Ai đó ở đầu dây bên kia đã dập máy, hắn gọi lại mấy lần nhưng hình như người tên An không nghe... Ngồi bệt ở trên sàn nhà lạnh ngắt, trong bóng tối, hắn bất lực dựa vào ghế, một chân duỗi thẳng, tay phải vắt lên cái chân co lại. Đây chính là lần đầu tiên nó thấy hắn thế này. Thấy sự cô đơn đến bất lực thế này... Bỗng "choang!" một tiếng, chiếc di động hắn đang cầm trên tay rạch một đường sáng trong bóng tối, va vào quả cầu bằng thủy tinh được bày trên giá cách đó không xa, rơi xuống gây nên tiếng động sắc bén. Những mảnh vỡ văng tứ tung, chất dịch lỏng cũng theo đó lan ra, tất thảy làm nên một mớ hỗn độn... Nó không lường trước nổi, sự việc gấp gáp xảy ra trong chưa đầy một giây khiến My theo phản xạ giật nảy mình. Hoảng hốt và thẫn thờ vài giây, rốt cục hắn cũng nhận ra có người. Chỉ yên lặng nhìn nó, rồi yên lặng quay mặt đi...
Hoàn cảnh này làm nó không sao thích ứng kịp nên chỉ biết im lặng đứng đó. Hôm nay quả thật xui xẻo, đã vô tình nghe phải lời không nên nghe, chứng kiến điều không nên thấy và... biết chuyện không sao quản...
Trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng hắn lên tiếng trước:
- Tại sao cô ở đây?

- Tôi xuống uống nước.
Hắn dường như cũng chỉ hỏi để lấy lệ, im lặng một lúc, rồi đứng dậy, tiến về phía chiếc tủ kính đặt rượu, lấy ra một chai rượu vang loại mạnh, ngồi vào bàn ăn dửng dưng rót ra cốc và uống, không thèm để ý đến nó.
- À... Tôi, đi lên đây.
Nó quay người, bước đi, khi đặt chân lên đến bậc thang đầu tiên, bỗng nghe giọng nói xa lạ:
- Này. . .
My nó còn tưởng mình nghe nhầm, đang định bước tiếp...

- Có muốn uống một chút không hả?
"Không! Tại sao tôi phải uống với anh?" Nó hét lên, nhưng chợt nhận ra là... Đang tưởng tượng. Bởi nó là người dám nghĩ không dám làm, nên câu nói kia đành theo nước bọt trôi xuống cổ họng... Chẵng hiểu vì cớ gì mà nó lại không cự tuyện, bèn đi đến, ngồi đối diện với hắn. Lời mời gọi ấy như là có ma lực, khiến My không sao kiểm soát nổi hành động của mình.
Nó tự rót một cốc đầy, nhưng khi chạm đến miệng, chỉ dám uống một chút. Nó không muốn say... là không dám say, bởi lẽ nó biết khi say rồi mình sẽ biến thành bộ dạng nào. Trước đây có lần nó uống say bét nhèm, đầu óc quay cuồng, nhìn thấy cái gì cũng cười rung cả người, lại đi nhầm nhà WC nam, dọa người ta hết hồn, có người đỏ mặt, có người chạy, còn có người mắng nó. Thế mà My nó vẫn ngớ ngẩn không chịu ra, còn nói:


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui