Ánh mắt Đế Tân mờ mịt, nhưng Đổng Phú Quý đang bay lơ lửng trên đầu cô lập tức vui mừng hỏi:
"Đại sư, có phải con rắn trắng mà ngài đang tìm tên là Bạch Tố Trinh đúng không?"
"Đúng vậy, là Bạch Tố Trinh!" Hai mắt Pháp Hải lập tức sáng lên, hắn nhìn về phía Đổng Phú Quý hỏi: "Vị thí chủ này, cô đã gặp qua xà yêu Bạch Tố Trinh kia rồi sao? Nếu cô biết xin hãy cho hay, bần tăng vô cùng cảm kích, bần tăng sẽ đưa cho thí chủ một đoạn chú Vãng Sanh.
"
"Cái này hay đó, cô ấy.
.
" Đổng Phú Quý đang muốn nói, lúc này Đế Tân đã kịp phản ứng lại, vội hỏi: "Con rắn trắng kia chính là cô gái áo trắng đụng tôi rớt xuống sông?"
Đổng Phú Quý không nghi ngờ gì, theo bản năng liền gật đầu nói: "Đúng vậy.
"
Sau khi trả lời xong, thấy ánh mắt tràn đầy ý cảnh cáo của Đế Tân, Đổng Phú Quý chợt cảm thấy không tốt.
Cô ta thấy Đế Tân mang vẻ mặt hung ác nói với Pháp Hải: "Hòa thượng, cứu phu quân của tôi thì tôi sẽ nói cho anh biết con rắn kia đi đâu.
"
"Phu quân của cô?" Pháp Hải nghi ngờ nhìn người đàn ông tóc bạc áo trắng đang nằm trong vòng tay Đế Tân, hắn kinh ngạc nhìn quỷ khí dày đặc bao quanh người Đát Kỷ, sức sống bị cạn kiệt, trông như sắp chết bất cứ lúc nào, lập tức lắp bắp kinh hãi.
"Hồ yêu này xảy ra chuyện gì vậy?" Nói xong, hắn nhìn thoáng qua sông Vong Xuyên dưới cầu Nại Hà, trong lòng lập tức hiểu rõ: "Anh ta rơt xuống sông sao?
" Đúng vậy, anh ấy rơi xuống sông! "Đế Tân và Đổng Phú Quý cùng nhau gật đầu.
Pháp Hải gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ:" Thế này, đây chỉ là chuyện nhỏ, tôi chữa lành cho anh ta, cô nói cho tôi biết vị trí của Bạch Tố Trinh, có được không? "
" Không thành vấn đề! "Đế Tân gật đầu liên tục.
Cô không ngờ vị hòa thượng này dễ nói chuyện như vậy, ai~nếu biết vậy thì vừa rồi đã thể hiện thái độ tốt hơn rồi.
Đổng Phú Quý bay trên đỉnh đầu Đế Tân hoàn toàn chết lặng, vị thần nào lại bày ra chuyện đặc biệt này?
Pháp Hải lại có thể mỉm cười mà đi chữa bệnh cho con hồ ly kia, đó là yêu quái đó, Pháp Hải ghét nhất là yêu quái đó, có phải cô đang nhìn nhầm không!
Tuy nhiên, dù Đổng Phú Quý có ngạc nhiên đến đâu, Pháp Hải cũng đã cứu được Ðát Kỷ, hơn nữa còn chữa khỏi bệnh cho anh, không chỉ tiêu trừ toàn bộ quỷ khí trên người anh, còn lấy một hạt trong chuỗi tràng hạt đeo trên cổ đưa cho anh, nói có tác dụng xua đuổi tà ma?
Đổng Phú Quý: WTF!
Đây nhất định là Pháp Hải giả, Pháp Hải mà cô thấy nhất định là giả!
Đổng Phú Quý ở bên kia đang oán niệm đủ thứ, Đế Tân bên này thấy Ðát Kỷ tỉnh lại còn khôi phục như lúc đầu, vui mừng đến mức liên tục nói lời cảm ơn.
" Thật sự là cảm ơn anh rất nhiều, đúng rồi, vị đại sư này nên gọi thế nào đây? "Đế Tân kích động nắm chặt tay Pháp Hải không ngừng lắc lên lắc xuống, cảm giác quen thuộc như các nhà lãnh đạo gặp nhau vào những thập niên 60.
Đế Tân: Xin chào đồng chí!
Pháp Hải: Xin chào đồng chí!
Pháp Hải bị nắm đến mức xấu hổ, rút tay mình ra, cười nói:" Thí chủ khách khí quá, bần tăng hiệu là Pháp Hải, hiện tại bần tăng đã chữa khỏi cho vị nam thí chủ này rồi, nữ thí chủ có thể nói cho bần tăng thông tin của Bạch Tố Trinh được không? "
" Đương nhiên, đương nhiên.
"Đế Tân kéo tay Ðát Kỷ, ngẩng đầu cười ngọt ngào với anh:" Anh Ðát Kỷ, cô gái áo trắng kia đi đâu rồi?
Đổng Phú Quý đang bay lại trợn mắt không nói nên lời lần nữa, hóa ra cô gái này không biết Bạch Tố Trinh đi đâu, nên mới giả vờ như vậy.
Ðát Kỷ chạm vào mái tóc của Đế Tân, mỉm cười cưng chiều, hôn trán cô một cái rồi mới quay sang nói với Pháp Hải: "Con rắn trắng kia đi về phía điện Diêm Vương, hiện tại có lẽ đã đến điện Diêm Vương rồi, chỉ là không biết cô ta muốn làm gì, đi rất vội vàng.
"
Pháp Hải nghe vậy, lập tức cau mày: "Không hay rồi, có lẽ cô ta muốn đi sửa sổ Sinh Tử của Hứa Tiên, bần tăng vẫn đến muộn, không biết hiện tại đuổi theo còn kịp không, cũng không biết cô ta có đánh thắng được lão Diêm vương không.
"
"Ai, không nói nữa, bần tăng đi trước, nếu không thấy cô ta, Thanh Nhi lại đến làm phiền bần tăng nữa.
"
Vừa dứt lời, niệm câu "A di đà phật" liền quay người đạp sen rời đi.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...