Tôi nằm trên giường giả vờ ngủ nhưng tiềm thức vẫn dựng thẳng lỗ tai lên nghe lén, mặc dù hai người bọn họ đi đến phòng khách nhỏ cạnh bên nhưng không đóng sát cửa. Ngày xưa nơi ấy là phòng bếp sau này được tôi sửa lại thành phòng khách nên vừa vặn sát bên phòng ngủ tôi đang nằm, bọn họ nói chuyện tôi nghe không xót chữ nào.
Sau này khi tôi cẩn thận ngẫm lại, nếu em gái tôi muốn nói chuyện riêng đã có thể hẹn hắn ra ngoài, cho nên kết luận là: hai người bọn họ cố tình để cho tôi nghe lén.
Nghe khoảng mười lắm phút, đến khúc Diệp Vô Hạ thuyết phục hắn rằng mọi chuyện đã tiến triển tốt đẹp rồi.
Trần Đường là con trai của một chủ võ đường, hắn là anh cả, bên dưới còn hai em trai một em gái. Bởi vì mẹ mất sớm nên từ nhỏ hắn tự tay chăm sóc đàn em, còn được cha đào tạo thành nam tử hán, luyện võ từ nhỏ, cho dù đau đớn cách mấy đều âm thầm chịu đựng. Hai mươi mấy năm trôi qua, mỗi ngày đều sống như vậy tạo thành áp lực rất lớn với hắn. Tại sao một mình hắn phải gánh vác tất cả, hắn cũng muốn có người yêu thương đến an ủi hắn, quan tâm hắn…
Hắn từng quen mấy người bạn gái nhưng không thể sinh ra chút ham muốn nào. Vì vậy hắn tìm đến bác sĩ tâm lý —— em gái tôi.
Thì ra chân tướng đơn giản như vậy, chỉ cần gặp được em gái tôi thì sẽ một đi không trở lại.
Từng có một người phụ nữ đã kết hôn nhưng chồng cô ta có bồ nhí, cô ta uất ức tìm đến em gái tôi, dưới sự lừa gạt của nó cô ta đã quyến rũ cô bồ nhí, của hai cùng chơi les.
Từng có một người đàn ông thích phụ nữ nhưng bị em gái tôi lừa gạt thành song (chính là tôi).
Từng có một tiểu thụ, yêu một người thẳng nam đã có bạn gái, cuối cùng bọn họ chơi 3P.
…
Diệp Vô Hạ, nó là một đứa lừa đảo thâm niên.
Sau đó bọn họ nói gì tôi không nghe rõ vì thật sự là tôi quá buồn ngủ, giả bộ ngủ hóa ra ngủ thật.
Khi tôi tỉnh thì cơm tối đã làm xong, khi tôi ra ngoài dùng cơm mới biết Diệp Vô Hạ về lâu rồi, Trần Đường không nói gì, biểu hiện như thể em tôi chưa từng đến đây.
Ăn xong bữa tối mỹ vị, tôi mới sực nhớ là tôi chỉ mới vừa ăn trưa, cứ như vầy tôi sẽ hóa heo thật. Mới một tuần chưa có béo ra nhưng cứ đà này thì tháng sau tôi lăn mất không chừng?
Không đúng, ăn cơm xong là phải vận động, mặc dù chỉ là vận động trên giường nhưng tiêu hao rất nhiều năng lượng đó nha. Sau đó tôi còn bi quan nghĩ rằng, có phải mỗi ngày Trần Đường bón cho tôi ăn no rồi buổi tối làm thịt tôi không?
Được rồi, có lẽ là tôi ngậm máu phun người nhưng kỳ thật mỗi ngày một lần thì tôi chịu được.
Cơm nước xong tôi mở máy tính, tải hình tôi chụp trong máy ảnh vào, tìm mấy tấm hình đẹp rồi in ra, treo lên làm tranh.
Sau đó tôi lướt net một hồi thì trang web tâm sự chị tri âm của em gái tôi hiện lên, bây giờ tôi mới phát hiện thì ra đồng chí trên đời này nhiều như vậy.
Nhìn những lời cầu cứu đó, tôi nghĩ phần lớn đều là tiểu thụ. 0 trong giới Gay và Butch trong giới Les đều cùng đường như nhau.
Butch: là những Les mang đặc điểm nam tính. Có thể là trong đầu tóc, trang phục, cách đi đứng nói năng hay sở thích, v.v… Nguồn: LesKing.com.vn
Bây giờ ngẫm lại lời đó rất hợp lý. Bởi vì hình như những người là 1 trong giới Gay và Femme trong Les hấp dẫn người khác phái, cho nên những người này thường là song. Nói như vậy… Tôi cũng thuộc trường hợp này. Là song, nói cách khác, ngày nào đó tôi kết hôn với phụ nữ là chuyện bình thường. Nhưng còn Trần Đường… Hắn lớn lên nam tính như vậy lại chỉ thích bị đâm, nếu như hắn muốn tìm phụ nữ chẳng lẽ phải có một cây đâm vào hoa cúc phía sau thì hắn mới có thể hưng phấn?
Femme hay Lipstick Les là những Les nữ tính. Họ thích váy áo, giày dép, thích trang điểm và vô số đặc điểm, sở thích con gái khác. Nguồn: LesKing.com.vn
Vừa nghĩ hoa cúc của Trần Đường bị cây khác cắm cùng tay ôm phụ nữ khác mà tôi lạnh cả người. Trần Đường cứ ở với tôi như vậy thật là hợp đi… Chờ một chút, tôi vừa nghĩ cái gì?? Thói suy nghĩ vẩn vơ mấy ngày nay hình như càng ngày càng nhiêm trọng à nha, nghe nói một ngày có đến những năm nghìn suy nghĩ lướt qua trong đầu, không biết là thật hay không nữa. Nếu như là thật, gần đây mỗi ngày tôi đều có ít nhất ba nghìn suy nghĩ về Trần Đường đấy.
Trong lúc tôi miên man suy nghĩ thì Trần Đường im lặng đi đến, mang cho tôi một ly cà phê nóng rồi ra ngoài xem TV. Trần Đường chăm sóc người khác thật là chu đáo nếu hắn là nữ thì nhất định hắn là một người vợ tốt.
Mười giờ Trần Đường tắm xong, bước ra khỏi phòng tắm còn mang theo một làn hơi nước, bảo tôi đi tắm. Trên người hắn chỉ vắt một cái khăn con bên hông, dáng thật là đẹp. Mặc dù cơ thể hắn vạm vỡ nhưng không phải kiểu cơ bắp cuồn cuộn như vận động viên thể hình, mà là cân đối đầy đặn như người mẫu. Nhớ hồi bé tôi xem phim võ thuật, tôi đều ao ước luyện tập để có dáng người như vậy nhưng đáng tiếc là tôi đã thất bại. Bây giờ người có dáng vẻ mà tôi khao khát đứng trước mặt tôi, thật sự là khiến tôi chỉ có một suy nghĩ đè hắn ra.
Dừng dừng dừng, mình lại suy nghĩ bậy bạ gì? Đi tắm phải đi tắm, tối hôm qua bị người ta chà đạp đến nửa đêm mà tôi còn muốn làm nữa hay sao? Lòng thì rất muốn nhưng sức lực không đủ a~
Khi phòng vào tắm, tôi nhìn thấy một thứ kỳ lạ, tôi cầm lên xem hồi lâu không biết là thứ gì. Nhưng chờ đến khi tôi biết đó là gì thì tôi 囧 rất lâu. Trời ạ, đây là dụng cụ súc ruột trong truyền thuyết đây sao?
Hình như trước đây nhà tôi không có thứ này à nha, sao bây giờ lại xuất hiện ở đây…
Tua lại ký ức… Buổi sáng tôi giận dỗi nói hắn: “Lần nào anh cũng vừa nhấc cái mông lên là ngồi xuống liền, tôi còn sợ anh không rửa sạch mông trước, làm tôi dính đầy *** ấy chứ!”
Vì vậy nên mới có thứ này? Hay là em gái tôi hôm nay cầm đến? Hắn vừa dùng qua thứ này?
Em ơi là em ơi, sao em làm ra loại tội nghiệt đến dường này, biến một thanh niên trai tráng thành thụ, rồi còn hướng dẫn hắn tự súc ruột mình??
Em quả thật là trùm lừa đảo mà.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...