Tôi Là Nhân Vật Qua Đường!


"Cốc, cốc, cốc.

"
"Vào đi.

"
Cánh cửa mở ra, một cái đầu tròn như quả dưa hấu thò vào, lộ ra gương mặt trắng trẻo, mũm mĩm của một cậu bé.

"Anh, dạy em làm toán được không?" Tiểu Quân hỏi.

Thẩm Minh Triết dừng bút, quay sang nhìn em trai mình bằng ánh mắt không có nửa điểm cảm xúc.

Tiểu Quân vội dơ ba ngón tay lên, hứa hẹn một cách chắc nịch: "Em sẽ học nghiêm túc, em nói thật đấy!"
"Lại đây.

"
"Hí hí, em biết anh sẽ không từ chối mà.

" Cậu nhóc nhanh chân chạy tới chỗ Thẩm Minh Triết.

Thẩm Minh Triết lật sách bài tập của cậu bé ra, nhìn vào toàn là dấu bút gạch chéo đỏ chót, cậu bình tĩnh đọc lại những phần sai này.

"Thẩm Minh Quân.

"
Nghe giọng điệu không chút độ ấm của anh trai, Tiểu Quân bỗng thấy chột dạ.


"Em, em ngồi ngay đây mà.

"
"Em giải thích phần này sao lại làm như vậy?"
Tiểu Quân nhìn vào, là bài toán tìm x, nhưng toàn bộ đều bị gạch sai.

"Thì là như vậy đó, rõ ràng là em làm đúng yêu cầu của bài rồi mà.

" Cậu bé đáng thương nói.

"x ở trước dấu trừ, x ở sau dấu bằng, x đứng đầu phép tính! Em nói xem đúng chỗ nào?"
"Tất cả đều đúng, em còn sợ lặp từ nên còn đổi cách diễn đạt nữa cơ.

"
Thẩm Minh Triết nghe câu trả lời ngây ngô của em trai mình, hai thái dương bắt đầu giật giật: "Vậy những bài trước đó anh dạy em tìm x như thế này hả?"
"Em, em, em quên mất rồi.

Huhu em sai rồi, em xin lỗi, anh dạy lại em có được không? Nếu không ngày mai cô sẽ bắt em chép phạt hai mươi lần mất huhu.

"
Thẩm Minh Triết bất lực thở dài, giảng lại cho Tiểu Quân một lần nữa.

Đây không phải là lần đầu tiên, cậu cũng không yêu cầu hay mong đợi vào thằng nhóc này có thể học đến đâu hiểu đến đấy, nhưng một dạng tìm x dạy ba lần vẫn không nhớ cách làm thì chắc chắn chỉ số IQ dưới mức trung bình rồi.

"Thì ra nó cũng không khó lắm.

" Tiểu Quân cảm thán sau khi nghe Thẩm Minh Triết giảng bài.


"Không khó nhưng dạy đến lần thứ ba vẫn làm sai?"
Cậu nhóc khẳng định: "Nhưng lần này em chắc chắn sẽ không sai nữa.

"
"Ồ, vậy anh rửa mắt mong chờ.

"
"Anh, chẳng phải anh cũng dạy kèm bạn cùng bàn sao? Chị ấy có hiểu nhanh như em không?"
Nghe thấy câu hỏi ngây thơ này, Thẩm Minh Triết không nhanh không chậm trả lời: "Không nhanh như em được.

"
Sau đó không đợi Tiểu Quân vui mừng thì cậu lại bổ sung thêm: "Em giảng tới lần thứ tư cũng không biết làm được bài hay không, còn cô ấy giảng một lần là hiểu.

"
Tiểu Quân ôm tim vờ đau đớn: "Không, không thể nào.

Em rõ ràng nghiêm túc nghe giảng lắm mà.

"
"Cô ấy còn nghiêm túc hơn em.

"
"Hự, sát thương quá cao.

Đáng lẽ mình không nên hỏi chuyện này.

" Tiểu Quân gục ngã.

Thẩm Minh Triết phụt cười, thằng nhóc này ngu toán nhưng diễn xuất thì không chê vào đâu được.

Như nhớ ra chuyện gì, Tiểu Quân bỗng hồ hởi: "À, đúng rồi, anh biết gì không? Hôm nay em đạp xe được hai vòng sân lận đó.

"
"Hử? Thế đã biết phanh xe chưa?"
Chỉ một câu hỏi cũng khiến Tiểu Quân ỉu xìu lại: "Em chưa:.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui