Cuối cùng cũng tới kì nghỉ hè , tôi xin được một công việc dành cho học sinh với mức lương khá ổn.
Thì đa phần họ sẽ không dám nhận trẻ dưới vị thành viên làm part time nhưng đây là tiệm cafe a tôi nên không sao , coi như ra phụ.
Mọi chuyện vẫn diễn ra suôn sẻ cho đến khi gặp được a ấy.
Hôm đó tôi là phục vụ bưng bê.
Tôi bưng một ly đen đá không đường cho khách thì vô tình đụng trúng ảnh.
Thì tôi với ảnh xin lỗi đối phương và tôi có xin số để đền chiếc áo cho ảnh.
Sau một ngày đi làm mệt mỏi thì tôi cũng về nhà và nằm trên chiếc giường thân yêu của mình.
Tôi chợt nhớ anh chàng hồi sáng nên có nhắn tin hẹn gặp để đền bù thì chúng tôi hẹn nhau ở một quán cafe gần nhà ảnh và thời gian là 2 ngày tới vì hôm đó tôi sẽ được off.
Hôm đó , tôi đi lượn vòng để tìm mẫu áo à tôi đã làm bẩn để đền nhưng không biết sở thích của anh ta nên không mua và quyết định đền bù tiền mặt và đến giờ tôi đến quán cafe đó.
Không ngờ ảnh đến sớm hơn tôi tưởng (À , phần này do anh đó lớn hơn tôi nên tôi sẽ xưng hô là anh/ảnh cho đến hết mối tình thứ 3 này nha ).Thì khi tôi đưa sấp tiền mặt , ảnh không nhận " Anh hẹn gặp em không phải đòi đền bù " - ảnh nói kèm theo sự ngỡ ngàng của tôi " Ơ , thế anh hẹn em để làm gì ạ ? " - tôi hỏi" Chỉ đơn giản là anh muốn gặp lại em nên cố tình chấp nhận buổi hẹn " - anh trả lờiNghe xong tôi chỉ cười và chuyển chủ đề khác , sau lần gặp đó , anh có nhắn tin mời tôi đi nhưng vì vào hè nên khách khá đông nên tôi không có thời gian và cũng ít nói chuyện với anh hẳn Thời gian cũng trôi qua , cuối cùng cũng kết thúc 2 tháng làm thêm.
Tôi để dành được một số tiền kha khá và rủ bạn thân tôi đi du lịch.
Chúng tôi đến thành phố X , năm nào tôi cũng định sẵn rằng trừ khi quá bận việc và tính chất công việc thì mỗi năm tôi đều đến đây ít nhất 1 lần.
Tôi thích con người ở đây , không khí ở đây và cảnh vật ở đây.
Nếu đã đến đây thì tôi không thể nào quên được cảnh vật ở đây thơ mộng đến nhường nào.
Thành phố này là một thành phố gây thương nhớ , nếu bạn đã đến đây thì sẽ không bao giờ quên được nó , có sức quyến rũ kì lạ , dù bạn có rời khỏi nó thì nó vẫn sẽ theo bạn , những kỉ niệm khi bạn ở đó sẽ hiện lên một chuỗi rõ ràng Hôm đó trời cũng tối , tôi với bạn đi dạo ngoài bờ hồ nổi tiếng của thành phố.
Chúng tôi tấp vào ngồi uống sữa nóng bên lề đường " Hù " - thì mọi người chắc cũng đoán được ai hù rồi đó " Ui , a cũng đang ở đây ư " - tôi hỏi anh " Ừm , A đi công tác ở đây sẵn tiện đi chơi " - anh trả lời " A đi với đồng nghiệp ạ hay với bạn " - tôi hỏi" Anh đi chung với một vài đồng nghiệp nữa nhưng mọi người đi nhậu , nãy anh nhậu tí xong thấy hơi mệt nên là anh ra ngoài hóng gió tí.
Còn em ?" - anh trả lời" À , e chỉ đi chung với con bạn ngồi kế e này " - tôi trả lời" Anh không nghĩ là sẽ được gặp em ở đây ý , cũng lâu rồi chỉ , từ lần anh hẹn gặp em nhưng em lại từ chối " - anh nói" Sorry anh , thực sự em không muốn từ chối nhưng vào hè khách đông nên em khá bận " - tôi ngại ngùng trả lời" Không sao , anh hiểu mà , ai cũng có công việc riêng " - anh nói Tôi thấy mình hơi có lỗi một tí bởi vì từ chối anh , tôi lười yêu , lười tìm hiểu sau đó không hợp lại phải chia tay.
Tôi làm gì cũng lười , chỉ ngủ là không lười thôi.
Tôi và anh im lặng một hồi " Anh có thể nói chuyện riêng với em một tí chứ " - anh hỏi " Ngồi đây đợi tao tí nhé " - tôi nói với bạn " Ok , mày đi đi " - bạn tôi nói Anh đi trước , tôi lẽ đẽo theo sau.
Tôi va anh đứng dưới một gốc cây bàng khá lớn ở góc đường.
Bất chợt tôi lấy hai tay ôm ngườ vì thời tiết lạnh thì anh cởi áo khoác và khoác cho tôi.
Lúc này tôi có hơi rung động nhe bởi vì tôi chú ý những điều nhỏ này và dễ dàng rung động vì những hành động đó " Em đỡ lạnh hơn chưa , qua kia anh mua thêm cho e đôi găng tay nhé " - anh hỏi , tôi không thích đeo găng tay cho lắm vì thấy nó khá vướng víu " Không cần đâu ạ , em không thích đeo găng tay cho lắm " - tôi trả lời" Nhớ giữ ấm hơn nhé " - anh nói " Dạ " - tôi nói" Lam , thực ra thì anh , thực ra thì anh có tình cảm với em , anh không dám chắc loại tình cảm này nó đang ở mức độ nào nhưng anh muốn tìm hiểu với em, anh muốn hiểu thêm về em , có được không ? "Nghe xong thì tôi trong tôi hiện lên một cỗ máy nhiều loại cảm xúc.
Bất ngờ có , sợ cũng có , vui mừng có.
Bất ngờ vì không nghĩ anh thích mình bởi vì tuổi hai đứa cách nhau một khoảng tuổi khá nhiều và thậm chí chưa biết gì về nhau rõ mà anh lại có tình cảm " Anh biết , nói ra có vẻ hơi hời hợt nhưng mà anh không hiểu sao , anh cứ nghĩ tới em , không loại ra được nên là anh muốn tụi mình tìm hiểu " Đầu tôi bắt đầu đá số , cố suy nghĩ thật nhanh , dù sao thì tôi cũng độc thân , không ai theo đuổi và không có việc gì phải bận tâm nên tôi quyết định " Vâng , thế cũng được , vậy tụi mình chính thức tìm hiểu nhau " - tôi nói xong , anh ôm tôi vào lòng " Cám ơn em " - anh nói , xong điện thoại anh reo " Để hôm khác chúng ta đi chơi và gặp nhau nha , giờ anh phải về với đồng nghiệp vì khách hàng tới " - anh nói " OK , bye a nhé " - tôi chào tạm biệtTôi quay về với con bạn , vẫn hơi khó tin là anh thích mình nhưng dù sao anh cũng đã ngỏ lời và tôi cũng đồng ý tìm hiểu" Uầy uây , ai thế , Lam đi đâu cũng có người theo nhở " - con bạn tôi chọc " Thôi đi , ai như bạn tui đây , thay bồ như thay áo ha " - tôi trêu lại " Nào , tại mấy anh cứ năn nỉ chứ tao làm gì muốn thay " - bạn tôi nói xong thì tôi muốn sặc sữa Ngồi nói chuyện một hồi cũng đã tối nên tôi và bạn quay về khách sạn để nghỉ ngơi.
Đúng là cái thời tiết này làm người ta chỉ muốn hưởng thụ.
Vừa về tới khách sạn thì tôi nhận được tin nhắn từ anh " Em về tới chưa ? " - anh " Em vừa tới , anh còn đi với đồng nghiêp hả ? " - tôi hỏi " Anh vừa mới xong , giờ chuẩn bị về , em buồn ngủ chưa " - anh hỏi" Cũng có một chút " - tôi nó" Thế em ngủ ngon nhé " - anh nhắn" Anh về cẩn thận , chúc anh ngủ ngon " - tôi trả lờiSau đó , thả một sticker khá dễ thương , tôi đi tẩy trang và thay đồ sau nó nằm trên chiếc giường rồi chìm vào giấc ngủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...