Ngày 20 tháng 5.
520, là một ngày tràn ngập tình yêu.
Trình Tuyết Ý thuận lợi sinh được một bé gái nặng ba ký tư.
Bởi vì sau khi tạm dừng công việc, Từ Kỳ Ngôn đã tìm cho cô một chuyên gia dinh dưỡng, để điều chỉnh lại chế độ ăn uống của cô.
Đồng thời cô cũng dành rất nhiều thời gian tham gia các khóa học dưỡng thai, cho nên thể chất vẫn luôn được cân bằng rất tốt, khi sinh con rất thuận lợi.
Sau khi từ phòng sinh ra, y tá có ôm cục cưng đến cho Trình Tuyết Ý nhìn qua.
Khuôn mặt của cô gái nhỏ nhăn nheo, đôi mắt sưng lên giống như quả đào, nhưng trạng thái tinh thần cực kỳ thoải mái, con bé vẫn luôn khóc oa oa, tiếng khóc vừa to vừa vang dội, cả hành lang bệnh viện đều nghe thấy.
Trình Tuyết Ý nhìn con khỉ nhỏ trong ngực y tá, cảm giác thật thần kỳ, thì ra đây là con của cô, có lẽ chính là cảm giác như vậy.
Nhưng cô cũng cảm thấy có chút mất mát, tuy rằng cô đã sớm biết khi em bé mới sinh ra sẽ có chút khó coi.
Cô cũng đã chuẩn bị tâm lý, nhưng cô vẫn luôn ảo tưởng khi đứa bé sinh ra sẽ mang theo vẻ đẹp của cô và Từ Kỳ Ngôn, kết quả là, một chút cũng không có.
Mới vừa sinh xong nên cả người Trình Tuyết Ý không có chút sức lực nào, cô bị đẩy vào phòng bệnh vẫn luôn nằm ngây ngốc, ngơ ngác đang suy nghĩ điều gì đó.
Một lúc lâu sau cô mới âm thầm thở dài.
Sợ cô sau khi sinh sẽ có cảm xúc thất thường, Từ Kỳ Ngôn lo lắng hỏi cô: “Làm sao vậy? Em không thoải mái ở chỗ nào sao?”
Trình Tuyết Ý chậm chạp quay đầu sang, nhìn chằm chằm Từ Kỳ Ngôn không chớp mắt, giọng điệu còn mang theo chút phiền muộn:
“Về sau con bé sẽ đẹp mà phải không?”
Từ Kỳ Ngôn: “…”
Trình Tuyết Ý thuận lợi sinh được bé gái, trên dưới cả nhà họ Từ và Sầm Phương đều rất vui mừng.
Vài tháng trước ông Từ đã bắt đầu lật từ điển, muốn đặt cho cháu gái của mình cái tên hay nhất thế giới này.
Sau khi lăn lộn mấy tháng, ông còn tìm thầy bói về bói một quẻ, nhà giàu thì sao chứ, ai cũng mê tín mà thôi.
Cuối cùng trước khi Trình Tuyết Ý sinh con một tháng, ông mới tìm được một cái tên hài lòng.
Từ Minh Nguyệt
Trình Tuyết Ý rất thích cái tên này, Minh Nguyệt có nghĩa là vầng trăng sáng, là sự kết hợp hài hòa của nét đẹp trong sáng dịu dàng như vầng trăng và sự thông minh, tinh anh.
Sau vài tháng, Nguyệt Nguyệt nhà cô đã ngày càng đáng yêu hơn.
Đôi mắt to hai mí rõ ràng, đặc biệt đôi mắt này rất giống với Từ Kỳ Ngôn, hơn nữa đứa bé chỉ mới một tháng tuổi mà đã có sống mũi thẳng như vậy, trông cực kỳ đáng yêu.
Hiện tại con bé cũng không còn khóc nhiều giống như lúc mới sinh nữa, rất dễ dỗ dành, chỉ cần chọc một chút là cái miệng nhỏ sẽ cười liên tục.
Thật sự rất dễ thương.
Minh Nguyệt là cục cưng của nhà họ Từ, cả nhà đều dành hết sự yêu thương cho con bé.
Từ Tấn Minh đã được đặt tên cho đứa bé, nên ông ủy quyền đặt biệt danh cho vợ chồng Từ Kỳ Ngôn tự mình quyết định.
Từ Kỳ Ngôn không quá quan trọng những vấn đề tên này, nhưng Trình Tuyết Ý lại cực kỳ vui mừng.
Nên Từ Kỳ Ngôn hỏi cô: “Em muốn đặt biệt danh cho con là gì thế?”
Trình Tuyết Ý: “Vậy gọi là Tiểu Nguyệt nhé, cho dễ nghe”
Từ Kỳ Ngôn lẩm bẩm cái tên này.
Anh có cảm giác như bản thân mình chính là người đàn ông hạnh phúc nhất thế giới này vậy.
Từ nay, một nhà ba người bọn họ sẽ sống với nhau thật hạnh phúc!
.............
Chuyện Trình Tuyết Ý sinh con là chuyện lớn của giới giải trí.
Nhưng nhà họ Từ bảo mật quá tốt, mãi cho đến khi Trình Tuyết Ý ở cữ xong, các truyền thông vẫn không chụp được tấm hình nào có giá trị.
Sau khi cục cưng tròn một tháng, Trình Tuyết Ý đăng một bức ảnh lên Weibo.
Trình Tuyết Ý V: Tiểu Nguyệt đáng yêu của mẹ\~\~ [hình ảnh]
Ảnh chụp là một em bé đang nhìn vào camera nở nụ cười đáng yêu.
Các cư dân mạng đều vào chúc mừng.
[Nguyệt Nguyệt đáng yêu quá!]
[Không hổ danh là con gái của nữ thần, xinh đẹp đáng yêu như mẹ vậy đó]
[Từ nay tôi chính thức trở thành fan của Tiểu Nguyệt nhé]
Từ ngày có cháu gái, ông Từ cũng không thèm đọc báo kinh tế nữa, vừa nhìn thấy cục cưng là mặt mày đều vui vẻ: “Tiểu Nguyệt có nhớ ông nội không?”
Cục cưng mở to đôi mắt ướt át ra, cười hi hi, dường như cô bé đã quen với cái tên này rồi.
Từ Kỳ Ngôn nhìn thấy cảnh này không khỏi bật cười, đột nhiên nói với Trình Tuyết Ý đang đứng bên cạnh: “Cảm ơn em!”
Trình Tuyết Ý khó hiểu nhìn hắn: “Vì sao lại cảm ơn em?”
Người đàn ông rũ mắt, mỉm cười: “Cảm ơn em vì đã đến bên anh và mang đến cho anh một Tiểu Nguyệt đáng yêu như thế này”
......
Nguyệt Ái: Thế là đã kết thúc bộ truyện Tôi Là Con Cưng Của Làng Giải Trí rồi.
Cảm ơn vì sự ủng hộ của các bạn trong thời gian qua.
Mỗi khi hoàn truyện trong lòng mình cứ có một cảm giác buồn buồn í, nhưng đã đến lúc phải nói lời tạm biệt với cặp đôi Từ Kỳ Ngôn và Trình Tuyết Ý rồi.
Trong thời gian tới đây, mình sẽ cho ra mắt một bộ truyện mới, mong rằng sẽ được sự ủng hộ của các bạn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...