Rất nhanh đã tới tiết học cuối cùng trong ngày hôm nay của lớp 10-B - bơi lội.Đồng phục cơ bản thường ngày chia thành ba loại:Loại thứ nhất là đồng phục mùa xuân: Áo sơ mi trắng tay dài cùng caravat, bên ngoài là chiếc áo vest màu đen viền xanh dương đậm thêu huy hiệu M’BEi cũng dài tay.
Ở dưới của nam thì quần tây, nữ thì là váy xếp ly.
Và bắt buộc phải mang dây nịch có huy hiệu M’BEi.Loại thứ hai là đồng phục hè: Áo sơ mi trắng tay ngắn thêu huy hiệu cùng caravat, bên dưới như cũ.Loại thứ ba là đồng phục mùa đông: Bên ngoài là lông ấm áp thêu huy hiệu, bên trong là áo sơ mi tay dài cùng caravat.
Bên dưới thì nữ có thể chọn giữa quần và váy, nam thì là quần như cũ.Còn lại là các loại đồng phục giành riêng cho tiết năng khiếu:Đồng phục bơi màu xanh dương đậm viền đen.
Nữ thì là đồ bơi một mảnh, nam thì là quần bơi, cả hai đều kèm theo khăn chụp và kính bơi nếu cần.Một cái tạp dề quấn quanh người cùng cái áo khoác dài là của tiết mỹ thuật.Còn tiết nấu ăn cũng khá tương tự.Phòng thay đồ của trường cũng có hẳn sáu phòng lớn.
Ba phòng của nam, ba phòng của nữ, vì vậy không bao giờ xuất hiện tình trạng không có phòng thay.Hôm nay lớp của Isora có tiết bơi vào lúc 14h, đồng thời trung với thời khoá biểu của lớp 11-A, vì vậy nên tiến hành học ghép lớp.
Nói là học ghép nhưng căn bản sân và hồ bơi cực kỳ rộng, nếu không có vấn đề gì thì họ gần như học ở hai chỗ đầu sông cuối sông, không bị đụng độ hay dính líu gì cả.Hikaru nhìn theo bóng lưng cô, chiều nay anh cũng có tiết năng khiếu và bắt đầu lúc hai giờ, nhưng lại là hai tiết mỹ thuật.“Xin thầy chuyển sang lớp tao này, thứ năm có tận hai tiết mỹ thuật trùng giờ với 10-B đấy.” Hanako huých nhẹ anh rồi nói.“..Không.”Cô ấy bĩu môi nhìn Hikaru, vô vị.Lớp của anh, 11-B, thứ bảy có hai tiết nấu ăn trùng với 10-B._Isora hơi khó hiểu nhìn xung quanh, đã 13h30 nhưng vẫn chưa thấy mặt Kichirou đâu.
Cả lớp đã tập trung đông đủ ở sân bơi rồi, và lúc nãy cô hỏi những bạn nam ở phòng thay đồ thì họ cũng không thấy cậu đâu cả.Một phòng thay đồ đủ để cho nam và nữ một lớp xài thoải mái vẫn dư chỗ, vì vậy không lý nào Kichirou lại chạy sang phòng thay đồ nam của lớp khác làm gì.Cậu ấy không có trong phòng thay đồ nữ đâu nhỉ.“…”Kiểm tra cho chắc vậy.Isora bàn giao lại việc ổn định trật tự cho cán bộ kỷ luật lớp, ra ngoài sân bơi đi tới toà nhà chứa các phòng thay đồ.
Cô đi lướt qua một lượt ba phòng nam, có hai phòng đang trống là 10-B của cô và lớp 11-A vừa thay đồ xong, còn một lớp nữa là 11-B thì có người.Ba phòng nữ cũng có hai phòng trống và một phòng có người, cũng là 11-B.Isora nhìn giữa hai phòng, quyết định chờ ở cửa phòng nam.
Dù cô không nghĩ Kichirou đần đến độ chạy vào phòng của đàn anh thay đồ, nhưng vẫn còn đỡ hơn là phòng nữ.Cô đứng dựa vào tường nhìn đồng hồ, 13h37.
Tiết đầu tiên mà tới đúng giờ thì chính là trễ, cô càng là lớp trưởng nên vì vậy phải nhanh chóng trở về trước 13h50.Phòng thay đồ nam của 11-B hiện tại đang khá ồn ào, tiếng cười nói phát ra liên tục nên cô cũng không nghe được có giọng Kichirou hay không.
Mà cũng bởi vì vậy thể hiện nó đang có rất nhiều đàn anh đang thay đồ, bây giờ cô gõ cửa hỏi người thì cũng không tiện lắm.Lúc này, Dai đã thay đồ xong, mở cửa ra.“Ơ, Mochizuki-san?”Đây là đàn anh trong câu lạc bộ bóng rổ - Furukawa Dai – người đứng nói chuyện hôm qua với Kichirou.“Chào senpai.” Isora giảm nhẹ tiếng mình xuống rồi chào anh.Nhưng hình như công cốc rồi.“Sao em đứng đây thế?” Dai không để ý thấy cô nói nhỏ hơn bình thường, lớn tiếng hỏi.Người trong phòng lập tức chú ý tới ngoài này, vừa vặn họ cũng nhìn thấy cô.
Lập tức mọi người đã ồn ào lên:“Dai có bạn gái đứng đợi này bọn mày ơi.”“Ấy à, có bạn gái mà không báo anh em gì hết vậy thằng này.”“Em gái đứng đợi hẳn ngoài phòng thay đồ luôn, haha.”“Mochizuki-san không phải bạn gái bố mày, cụ mấy thằng nhiều chuyện này.” Dai nghe vậy liền quay đầu vào quát.Mà trong phòng lúc này, Hikaru đang nói chuyện với bạn mình bị từ ‘Mochizuki-san’ làm cho chú ý.
Anh nhìn ra thì thấy bóng dáng cô đứng ngoài cửa phòng, hơi ngạc nhiên không hiểu vì sao.Anh lại nhìn sang Dai, cô ấy chờ cậu ta à?Isora không tránh được nữa, chỉ có thể gật đầu chào các đàn anh bên trong rồi hỏi:“Em chào mọi người.
Cho em hỏi trong phòng có ai năm nhất tên Nakagawa Kichirou không?”“Không em, không có ai cả.” Dai nói “Đây là phòng của lớp anh, em nhầm phòng rồi đấy.”“Vâng, em cảm ơn.”Cô cười với anh, sau đó không nhìn nữa xoay người lại đi tới phòng nữ.
Thời gian không còn nhiều, vì vậy cho dù không tin cũng phải tìm.
Lỡ may Kichirou cắn máu gà rồi chạy nhầm phòng hay ngủ luôn trong tủ đồ không chừng.Isora nhìn phòng nữ lớp 11-B hiện tại cũng đã trống không còn ai, hiển nhiên các đàn chị đã thay đồ xong hết rồi.
Cô giật nhẹ mí mắt, tiến vào tìm một lượt và vẫn không thấy Kichirou đâu cả.Isora nhíu mày nhìn không còn nhiều thời gian nữa, lập tức đi lại mở toang hết tất cả các tủ ra.Và mẹ nó, cực kỳ bất ngờ.Kichirou lại thật sự ở trong tủ đồ, hơn nữa còn không phải ở một mình.
Cậu ở chung với Meiko, và còn là trong tình trạng quần bơi chưa kịp mặc.Đồng dạng, áo bơi đồng phục của Meiko cũng chưa mặc hết, chỉ kéo tới eo và còn cả một phần ngực bị lộ ra.Ba người nhìn nhau, nhất thời gió xuân chuyển thành đá cục..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...