Tôi Không Phải Sát Thần

Tối hôm đó Akina tạm biệt mọi người trong vương quốc tạm thời chuyển quyền điều hành hiệu sách của mình cho một nhân viên tin cậy mà Akina tin tưởng.

Trong nhà mình Akina sắp xếp đồ đạc của mình bất giác nhìn xung quanh ngôi nhà,ở đây đã cho cô rất nhiều thứ buồn có vui có nhưng hôm nay là ngày Akina tạm biệt nơi ấm cúng này về lại hợp chủng quốc tuy rằng ở quê hương không thiếu thứ gì nhưng với Akina thì ngôi nhà này chính là nơi mà cô luôn muốn về khi làm việc mệt mỏi trên vương quốc

"Haizz! Đến lúc phải đi rồi! Tạm biệt ngôi nhà của ta có thể lâu nữa ta sẽ về"

Vừa dứt lời Akina nghe thấy tiếng mẹ của mình gọi:

"Công chúa nhỏ của mẹ! Nhanh lên nào!"

Nghe thấy tiếng mẹ mình Akina đáp:

"Vâng! Đợi con chút."

Cô cầm chiếc Vali lớn so với cơ thể từ từ đi ra khỏi nhà của mình,vừa ra khỏi trước mắt akina chính là bản thể của Ice hiện ra trước mặt có vẻ như mẹ cô không quan tâm lắm về vấn đề giấu đi hình dạng của bản thể Ice.

Hình dạng của Ice tổng thể là 870m màu chủ đạo là trắng và pha một tí đỏ và xanh dương ,xung quanh được trang bị vô số pháo lazer và tên lửa tầm xa khi Akina ngước nhìn lên bản thể Ice cô không khỏi choáng ngợp vì nó quá to.

"Lớn quá đi!"

Một chiếc thuyền nhỏ có ngoại hình khá đẹp tương tự như bản thể Ice đáp xuống chở Akina lên thuyền.

Sau khi lên hạm của mẹ mình cô được Ice bản thu gọn dẫn đi vào phòng riêng,vừa tới căn phòng mở cửa ra thì Akina sững người không nghĩ rằng căn phòng mẹ chuẩn bị cho mình lại to tới vậy tận 50m2.

"Ha—ha! Đúng là mẹ mà!"

Ice đột nhiên cất lời:

"Thực sự thì căn phòng này mẹ của công chúa đã chuẩn bị khá lâu trước rồi chỉ là không có dịp nói."

Akina kinh ngạc trước lời của Ice,Đáp:

"Ơ!? Vậy mẹ ta đã chuẩn bị căn phòng này bao lâu rồi!"


"Tầm lúc công chúa mới sinh ra!"

Rồi Ice dẫn Akina tới phòng chính đó là phòng điều khiển cả con tàu ,vừa đi Akina không khỏi bất ngờ tiếp không nghĩ mẹ cô đã chuẩn bị nó từ khi cô sinh ra rồi.

Được dẫn tới phòng điều khiển Charlotte đã ngồi trong đó chờ con gái của mình tới khi thấy akina được Ice thu gọn dẫn tới thì cô liền đặt tách trà xuống bàn chạy tới ôm con gái nhưng Akina đã né kịp.

"Mồ~! Sao lại né mẹ?"

"Tại mẹ đột nhiên chạy tới con chứ bộ!"

"Nhưng!"

Akina nhìn xung quanh phòng không thấy James đâu liền hỏi:

"Mẹ! Cha đâu rồi?"

Thấy con gái hỏi Charlotte mỉm cười đi tới bàn điều khiển vừa trả lời:

"Anh ấy bận xử lý vài việc ở công quốc nên đã lên hạm Belphegor đi rồi."

Nói xong Charlotte liền ra lệnh cho Ice chuẩn bị tăng tốc về lại hợp chủng quốc.

"Ice đi thôi!"

"Đang điều hướng thẳng tới hợp chủng quốc..."

"Tốc độ đang tăng!"

Bản thể Ice tăng tốc bay thẳng tới Hợp chủng quốc nhìn tuy nhìn bản thể rất to nhưng tốc độ cực nhanh.

Trong xưởng của Bellicose,Lawrence đang ngồi nghỉ uống trà đạo vừa ngắm bầu trời trong xanh kế bên là hàng cây tre thẳng hàng che bóng thì Bellicose thu gọn đi tới thông báo cho cậu.

"Chủ nhân! Vợ Ngài  đang cập bến đảo!"


Xưởng của Bellicose chính là 1 hòn đảo lớn lơ lửng trên trời , từ khi được Lawrence phát hiện ra cậu và được cậu chọn chủ nhân thì hiện nay đảo ấy được Lawrence cùng với Bellicose cải tạo thành nơi nghỉ dưỡng bao gồm nhiều thứ như suối nước nóng hay nơi trồng rau nơi nuôi cá khu nghỉ dưỡng cho bản thân và tất nhiên tất cả điều tự động do những robot phụ việc làm hết.

Nghe thấy Bellicose thông báo Ocean đang chuẩn bị cập bến, lawrence nhanh chóng dừng uống trà đi cùng với với Bellicose ra cảng để xem vì sao lại tới đây.

"Đi nào! Chúng ta nên xem vì sao cô ta lại tới đây!"

Tới cảng, trước mặt Lawrence chính là Bản thể của Ambitious có vẻ như khi gần tới Ocean đã tắt nguỵ trang của chiếc hạm.

Được một lúc Ambitious cập bến xưởng của Bellicose từ trong cánh cửa lớn bên trái một thiếu nữ bước ra khỏi hạm của mình cùng với một trí tuệ nhân tạo thu gọn của mình.

Thấy Lawrence đứng đó ,thiếu nữ liền nhanh chóng chạy tới muốn ôm Lawrence may mắn là cậu né kịp cô gái bị Lawrence từ chối cho ôm liền quay lại hỏi:

"Lawrence Kun! Sao anh lại không cho em ôm!??"

Cô gái thốt ra giọng nhẹ nhàng nhưng dễ thương nếu là chàng trai khác sẽ lập tức đổ ngay nhưng với Lawrence thì khác cậu không thích cô ta.

"Cô tới đây làm gì!?? Thánh nữ Ocean."

Thấy Lawrence không gọi tên mà bình thường họ hay gọi khi thân thiết tuy có chút giận nhưng cô vẫn giữ nụ cười chính mình.

"Lawrence Kun! Kiếp trước cũng vậy kiếp này cũng vậy anh xem đi!"

"Anh có thoát được em đâu!"

Nói rồi cô gái chầm chậm bước tới lawrence từ từ tiến sát gần cậu, nhắc tới kiếp trước Lawrence cảm nhận một tia lạnh lẽo chạy dọc sống lưng.

"Cô có được tôi nhưng vĩnh viễn cô không có được tình yêu của tôi đâu Ocean."

Thấy Lawrence phản bác mình Ocean cảm thấy thật dễ thương.

"Vậy ư! Nhưng em vẫn có được anh đấy thôi Lawrence Kun!???"


"Hôn ước đã có chỉ đợi ngày tổ chức hôn lễ mà đề phòng anh quên 10 ngày nữa chính là ngày chúng ta chính thức là vợ chồng!"

Nói rồi Ocean cười vui vẻ nhưng nụ cười chất chứa mong muốn kiểm soát cậu.

Nhìn thấy điệu cười dù trải qua 1 kiếp cậu không thể quên ,Lawrence bất giác sợ hãi.

Quả thực kiếp trước cậu chỉ là một người bình thường không có gì nổi trội một ngày bình thường như bao ngày khác cậu được hoa khôi lớp chính là Sarana hay có thể gọi là Ocean kiếp này tỏ tình.

Lawrence vui sướng chấp nhận lời đệ nghị,lúc đầu mọi thứ diễn ra tốt đẹp nhưng dần dần tính cách thích kiểm soát của Ocean bắt đầu lộ ra.

Mỗi ngày Lawrence nhận ít nhất 300 tin nhắn khác nhau mỗi lúc mọi nơi thậm chí chỉ cần Ocean nhắn mà cậu không đáp thì cậu sẽ liên tục bị cô ta quấy nhiễu ,chưa hết cặp đi học của cậu còn bị gắn thiết bị định vị hay con gấu bông mà Ocean tặng cậu con mắt của nó chính là Camera nhỏ được tích hợp vào.

Quá đáng hơn cô ta không cho Lawrence một sự riêng tư luôn đeo bám cậu mọi lúc khi có cơ hội và mỗi khi bám Ocean sẽ luôn nhắn tin cho cậu hỏi cậu đi đâu liên tục và liên tục.

Có một lần Lawrence được một cô gái nào trong lớp tặng một hộp chocolate lúc đó xui thay Ocean bắt gặp nhưng cô ta không hề lộ biểu cảm gì chỉ cười vui vẻ nhưng khi tan trường cô ta đã thuê một đám xã hội đen đánh bầm dập cô gái ấy.

Ghê hơn nữa cô ta còn dán cho cậu một lá bùa máu khiến cho cô ta dù chết vẫn truy tìm được cậu.

Những thứ đó đều bị Lawrence bắt gặp , cậu sợ hãi kinh tởm cô ta , lần đấy khi đang đi về nhà cậu vẫn bị cô ta theo bám tới một con đường xuống bậc thang dài vắng người.

Lawrence quay lại chất vấn:

"Sarana! Tại sao cô cứ bám theo tôi!?"

Thấy lawrence hỏi Sarana tiếp cận gần tới cậu rồi đáp:

"Là biện pháp an toàn để đồ của em không bị con điếm nào cướp được!"

Thấy Ocean đáp ,Lawrence tức giận:

"C-Chẳng phải cô đã có máy định vị rồi ư? thậm chí là camera ở phòng tôi!"

"Cô chưa thoả mãn ư!?"

"Tôi thật sai lầm khi lần đó đáp lại tình cảm của cô!"

Thấy Lawrence hỏi Sarana cười rồi nụ cười dần tắt đáp:


"Chẳng phải lúc đó anh rất vui khi được hoa khôi lớp tỏ tình ư!?"

"Genji Kun! Anh thấy đó chúng ta có quãng thời gian vui vẻ mà đúng chứ"

"Anh vĩnh viễn không thoát khỏi em đâu Genji."

Vừa nói Sarana vừa chọt chọt vô người cậu.

"Oa! Nhìn body này đi! Anh thật hoàn mỹ mà!"

Lawrence lúc này mất kiểm soát lỡ tay khiến cho Sarana té cầu thang và chết.

Lúc này khi hoàn hồn cậu mới chạy khỏi hiện trường.

Trong phòng Lawrence sợ hãi nhưng rồi phấn khích, tự nói một mình tự an ủi.

"H-ha cô ta chết rồi! Cô ta chết rồi"

"Mình thoát khỏi cô ta rồi!"

Bỗng một tiếng gọi quen thuộc cất lên.

"Thoát gì cơ Genji!?"

Cậu ngước lên thấy khuôn mặt của Sarana,Lawrence giật mình hốt hoảng.

"Sarana? Vì sao—cô còn sống!?"

Thấy Lawrence hỏi Sarara thản nhiên trả lời.

"Em đã chết! Anh xem em làm gì có chân!"

Thấy Sarana nói genji nhìn xuống chân của Sarana quả thực cô không hề có chân.

Sarana bắt đầu nhìn vào Lawrence nói:

"Genji em xin lỗi! Em sai rồi đáng lẽ em không nên làm vậy với anh!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui