- Nhược Hy, cô đừng lo lắng, chúng ta đều biết rõ rằng chúng ta không làm chuyện sai trái mà.
Huỳnh Hải Nam gọi điện cho cô sau đó an ủi một hồi, giọng điệu của anh ta cũng rất khẩn trương lại lo lắng.
Lý Nhược Hy thấy lạ nên hỏi lại:
- Tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, anh nói gì vậy?
Huỳnh Hải Nam lại nói thêm:
- Cô lên mạng đi, bây giờ khắp các trang mạng đều nổi tin tức của chúng ta đó.
Lý Nhược Hy nghe thấy vậy thì lập tức dừng cuộc gọi, cô nhanh chóng đọc được một bài báo có tiêu đề “Nghệ sĩ mới nổi của An Mỗ lần đầu debut cùng với Huỳnh Hải Nam đã bị tố là đạo nhạc của nghệ sĩ nước ngoài.”.
Sau một hồi chăm chỉ đọc thì cô thấy họ giá hoạ cô nhiều hơn, thậm tệ hơn so với Huỳnh Hiểu Nam, trong khi cô là nghệ sĩ khách mời song ca cùng anh ấy.
Liệu đây có phải là âm mưu của ai đó ở đằng sau hay không?
Lý Nhược Hy nhanh chóng gọi điện cho Mộ Dung Hãn nhưng không được nên cô quyết định đi thẳng tới văn phòng của anh luôn.
Trong căn phòng ấy, Mộ Dung Hãn đang nói chuyện với Hạ Khánh Liên, vì dù sao cô ta cũng hoạt động dưới trướng anh, cũng chẳng thể thẳng thừng đuổi đi được.
- Dung Hãn, đã lớn chuyện như vậy mà anh còn dung túng cho cô ta, thậm chí cướp hạng mục của em hay sao?
Hạ Khánh Liên vô cùng tức giận, cứ mỗi lần cô ta bị thiệt thòi thì đều chạy đến đây để đòi công đạo, cô ta rất tự tin rằng lần này cũng thành công nhưng không, lần này thì khác, cho dù như thế nào thì vốn dĩ vị trí đó vẫn là của Lý Nhược Hy.
Mộ Dung Hãn hết sạch kiên nhẫn, anh quát lớn:
- Ra ngoài, đây không phải chuyện của cô.
Vô tình lúc đó Lý Nhược Hy mở cửa vào phòng anh nên đã chứng kiến khoảnh khắc ấy, Hạ Khánh Liên đứng im, cô ta có lẽ bị sốc lắm nên mới không dám nói câu nào, khó khăn lắm mới dám nói:
- Sao anh…
Câu nói còn chưa dứt thì anh lại nói tiếp:
- Tôi bỏ nhiều tiền như vậy để mua tin cho cô còn chưa đủ à?
Hạ Khánh Liên một lần nữa bị đả kích, có lẽ cô ta tự hiểu mình đã gây ra chuyện gì rồi.
Ngay sau khi Mộ Dung Hãn nhìn thấy Lý Nhược Hy thì anh lập tức dịu xuống, anh ra lệnh:
- Hạ Khánh Liên, cô đi ra ngoài đi.
Nhược Hy, em vào đây.
Lý Nhược Hy không dám phản đối, Hạ Khánh Liên thừa biết tính cách của anh nên cô ta chỉ buồn bã, mắt cũng đỏ lên như sắp khóc vì uất ức, trước khi rời khỏi phòng cũng không quên liếc xéo Nhược Hy một lần.
Mộ Dung Hãn bình tĩnh hơn, anh nhanh chóng ngồi ra ghế sofa, đợi khi Hạ Khánh Liên rời đi thì anh bắt đầu nói:
- Chắc là có chuyện nên em đến đây.
Lý Nhược Hy vẫn chưa hết sợ, cô chưa bao giờ tưởng tượng ra rằng một người ôn nhu như anh ấy lại có thể nổi giận như vậy với người khác, vậy sau này có phải anh cũng sẽ như vậy đối với cô hay không?
Cô ngập ngừng một hồi rồi trả lời:
- Dung Hãn, tin tức của em có phải sẽ ảnh hưởng đến anh hay không?
Mộ Dung Hãn lắc đầu, anh mỉm cười nhẹ, xem ra đã bình tĩnh hơn không ít.
- Không có chuyện ấy đâu, đây chính là cơ hội của em.
Lý Nhược Hy nhíu mày, anh nhìn thẳng vào mắt của anh nhưng lại không thể nắm bắt được tâm lý của anh, anh quá khó đoán.
Cho tới khi cô rời khỏi phòng của anh để đến phòng tập thanh nhạc thì cô vẫn chưa hiểu ý nghĩa trong câu nói của anh là gì.
Mộ Dung Hãn nhanh chóng gọi điện cho Hoàng Thi Nhâm:
- Chị hành động như kế hoạch đi.
Hoàng Thi Nhâm nghe xong thì miễn cưỡng làm theo, chị ấy theo anh đã lâu, vốn dĩ chuyện xử lý lùm xùm cho nghệ sĩ là chuyện rất bình thường nhưng thanh minh theo kiểu này thì là chưa bao giờ.
Từ trước tới giờ chẳng phải chỉ cần mua tin, đè tin thậm chí là xoá tin thôi sao? Bây giờ Mộ Dung Hãn lại đòi mở họp báo là có ý gì?
- Càng ngày tôi càng không hiểu được cậu nữa rồi.
Chuyện này còn chưa lắng xuống thì trên mạng lại tràn lan thêm một tin tức mới, người người thi nhau bàn tán về vấn đề “Lý Nhược Hy lợi dụng Huỳnh Hải Nam để trở nên nổi tiếng, nghi vấn họ hẹn hò ở quán cafe.”
***
Trần Hiểu Minh ngồi ở trong phòng làm việc, ông ta vừa chịu chất vấn của hội đồng xong nên tâm tình còn chưa tốt lên được chút nào, sau khi biết được biến động như vậy thì tâm tình liền thay đổi ngay lập tức.
Huỳnh Hải Nam gọi điện cho lão thật đúng lúc.
- Tốt nhất ông đừng thất hứa, tôi đã làm tất cả những gì ồng sai bảo rồi.
Trần Hiểu Minh cười nhếch mép, lão ta cũng nhanh chóng đáp:
- Yên tâm, cậu cũng vất vả rồi.
Nhưng mà chẳng phải cậu cũng sẽ trở nên nổi tiếng hơn hay sao?
Huỳnh Hải Nam bị nắm thóp, lão ta vừa công nhận lại vừa vạch rõ trách nhiệm của anh ta.
Đúng là con cáo già, hắn ta không bao giờ muốn bị người khác chỉ đạo nên sẽ chủ động tìm nhược điểm của người khác.
Lần này, dù không muốn lôi kéo Lý Nhược Hy theo nhưng cô ấy chính là sự lựa chọn tuyệt vời nhất.
Vì thế, Huỳnh Hải Nam đã thuê người viết bài rồi đưa nó lên hot search.
Hắn ta cảm thấy mình quá bất lực nên hét lớn trong phòng riêng:
- Chết tiệt, rồi sẽ có ngày tôi đứng lên được vị trí đó..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...