Phản ứng của Quý Ngọc bình tĩnh như vậy, làm cho ba người lúc đầu còn chút bối rối, nhưng bây giờ đã bình tĩnh hơn, tâm tình cũng dần khôi phục bình tĩnh trở lại.
Sự việc có chút gấp gáp chỉ còn có tám tiếng nữa là bắt đầu ghi hình rồi.
Nên trước mắt tạm thời không có gì quan trọng hơn chuyện này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Về phần ai là người đã làm ra chuyện này, thì sau khi ghi hình xong còn rất nhiều thời gian để xử lý, bọn người đó không đáng để bọn họ cùng đồng quy vô tận.
Lương Triển hít sâu một hơi nói: "Hay là bây giờ chúng ta đổi bài hát mới đi, em đổi thành hát “Tiểu Hành Tinh” em cảm thấy như thế nào?"
Đây là bài hát chủ đề nằm trong album đầu tiên của nhóm bọn họ, cũng là ca khúc được nhiều người thích nhất.
Khi so sánh, người nghe sẽ dễ dàng đồng cảm và dễ dàng sinh ra cảm giác hảo cảm hơn.
Nếu là trước kia, ba người bọn họ sẽ không mong muốn chiến thắng mãnh liệt như vậy.
Chủ yếu là lần này Quý Ngọc vừa mới quay trở về nhóm và cũng là lần đầu trình diễn, không thể làm quá tệ được nếu như bắt đầu không được đón nhận thì về sau sẽ càng khó đi hơn.
Quý Ngọc tự nghĩ hai giây, thì từ chối lời đề nghị này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Không được, chúng ta đã báo với tổ tiết mục sẽ trình diễn bài rồi, hơn nữa nếu em hát “Tiểu Hành Tinh” người nghe sẽ sinh ra cảm xúc chống đối rất lớn, dù sao đối với bọn họ đây chính là ca khúc đại diện cho ba người các anh, chỉ có các anh có thể hát, em mới đến đã đẩy A Lân xuống để trình diễn bài hát này, rất dễ khiến người ta chán ghét."
Thẩm Hoài Lân đưa mắt nhìn: "Tớ cũng nghĩ không đổi ca khúc là tốt nhất."
Quý Ngọc: "Để em hát đi, em còn dự định sẽ hát phiên bản đầu tiên mà bọn họ chưa từng nghe qua, ừm, em nói chính là phiên bản tự bản thân em viết đấy."
Phiên bản đầu tiên là bản tự bản thân cô viết lời cũng như làm nhạc, tự mình hát cũng không tính là khó khăn gì, khó khăn cũng sẽ thấp hơn rất nhiều.
Hơn nữa nếu phải so sánh, Quý Ngọc càng thích phiên bản đầu tiên này hơn.
Thẩm Hoài Lân: "Nếu em đã có quyết định, bọn anh cũng không ý kiến nhiều nữa."
Hai người còn lại đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Quý Ngọc nghĩ nghĩ lại nói tiếp: "Còn nữa, chúng ta phải nghĩ ra một kịch bản hoàn hảo, em sẽ nói là mọi người mời em quay lại nhóm, không phải bản thân em tự đến, nói như vậy cũng dễ dàng cho người khác sinh ra hảo cảm hơn nếu như người xem chống lại chúng ta thì đợt bỏ phiếu tại hiện trường tại sân khấu đầu tiên sẽ rất bất lợi, bị loại cũng có thể là ban nhạc của chúng ta."
Những lời này cô nói ra không có nửa phần ngượng ngùng nào, giống như trong tất cả các đối sách cô nghĩ ra đây đã là lựa chọn tốt nhất.
"Đều là cùng trong một ban nhạc, vì sao mà em lại xuất sắc như vậy chứ?" Hà Xán Dương vẻ mặt bất đắc dĩ.
Quý Ngọc đúng là so với trước kia cũng không kém gì, nói dối mà lại hợp tình hợp lý như vậy.
"Đừng hỏi nữa, hỏi nữa chính là em ấy so với cậu thông minh hơn nhiều." Lương Triển thay cô trả lời.
Quý Ngọc mím môi cũng không nói nữa.
Thẩm Hoài Lân ho khan một tiếng: "Thời gian không còn nhiều nữa, chúng ta bắt đầu luyện tập đi thôi."
Phiên bản đầu tiên và phiên bản thứ hai cũng không khác nhau nhiều lắm, chính là ca từ cùng với nhạc được soạn càng cảm thấy....Tuyệt vọng hơn.
Cùng với phong cách của ban nhạc hiện tại, thì có bất đồng rất lớn.
Mọi người chỉ cần một ngày có thể đối phó được. Thời gian có thể có chút gấp gáp, không thể đi sang sân khấu bên kia để diễn tập lại, nên chỉ có thể lên sân khấu mà phát huy thôi.
Cùng lắm là ban nhạc lên sân khấu thi đấu rồi phát huy, cũng không tính là chuyện quan trọng gì.
Lựa chọn ca khúc này thật ra cũng khá nguy hiểm, nhưng mà đập nồi dìm thuyền, hiện tại cũng không có biện pháp nào khác.
Trước kia ở ban nhạc, Tiểu Tường Vi ngoại trừ chơi bass còn chịu trách nhiệm phụ trách phối âm, âm sắc của cô không tệ, nói thế nào đây thì chính là kiểu người làm cho người ta có ấn tượng sâu sắc ngay từ lần đầu nghe được.
Quý Ngọc nhìn người kế bên nói: "A Lân, trước tiên anh đến bác sĩ xem như thế nào đã, em sợ mấy tiếng nữa dị ứng của anh sẽ càng nghiêm trọng hơn."
Hai người kia cũng đều đồng tình, gần đây còn có bệnh viện ước chừng cũng mất khoảng một giờ.
Chuyện dị ứng này có thể nhiều cũng có thể ít, càng không thể xem thường.
Thẩm Hoài Lân đối với các phím nhạc của hai bản nhạc phổ này cũng khá quen thuộc, anh cũng sẽ không làm chậm trễ nhóm.
Thấy ba người đều kiên trì anh cũng không phản đối nữa.
Chưa đến một giờ sau, Thẩm Hoài Lân đã quay trở lại.
Bác sĩ nói bệnh của anh không vấn đề gì, chỉ là có chút ít nước đậu phộng thôi không phải là nguyên hạt nên không sao.
Sau khi tiêm thuốc, và uống thuốc hai ngày sẽ khôi phục bình thường trở lại.
Những vòng thi tiếp theo anh có thể tự mình hát.
___
Hôm nay, Thương Các với mấy người quen cũ đi cổ vũ cho Quý Ngọc.
Quý Ngọc gặp lại ban nhạc Hành Tinh tại lễ hội âm nhạc, bọn họ cũng ở đó còn cùng nhau ca hát, uống rượu.
Vốn còn cảm thấy Quý Ngọc không còn ở trong ban nhạc thì thật đáng tiếc, nhưng không nghĩ tới đối phương lại hành động nhanh như vậy, cuối cùng thật sự là có thể làm Rock and Roll!
Chị Quý cố chấp tiếp cận!!
Trước khi, Thương Các xuất phát đi tới nơi ghi hình, cậu ấy nhận được điện thoại của anh trai.
Thông qua hai ngày tìm kiếm tin tức trên Internet, Thương Châu đã biết cái ban nhạc gì gì đó rồi.
Rất không thể hiểu được, Quý Ngọc từ chối kết hôn với anh để đi làm Rock and Roll?
So với chuyện không kết hôn, chuyện này còn cảm thấy vớ vẩn hơn!!!!
Chỉ cần lúc nào đầu óc rảnh rỗi, thì anh sẽ nghĩ đến ánh mắt lạnh lẽo của cô trong đêm hôm đó, cảm thấy trong lòng như có kim đâm vậy.
Ban nhạc có sự hấp dẫn lớn như vậy? Cái đó thì có gì tốt sao???
Làm trợ lý của anh gần bảy năm, bỗng nhiên biến thành một người khác, Thương Châu phát hiện ra anh chưa bao giờ hiểu được cô.
Thương Các không thể cự tuyệt người anh trai này, không có biện pháp gì khác chỉ có thể mang vẻ mặt đau khổ này mà đồng ý thôi.
Sau khi bạn bè anh nghe được anh trai anh muốn đi cùng, đã lập tức tách nhóm bỏ chạy.
Không đi theo đội nhóm nữa, vẫn nên tự mình đi thì tốt hơn.
Nửa giờ sau, Thương Các nhìn thấy bóng người mặt tây trang, giày da... Cảm thấy thật muốn khóc nha.
Tốt rồi, có ai đi nghe Rock and Roll mà mặc tây trang chưa?
Người này nhìn thật giống mới đi dự hội nghị lớn về liền chạy ngay tới đây, anh thật sự muốn đi hả?
Thật ra, là cũng không thể nói anh quê mùa được, dù sao tây trang này cũng là loại mắc tiền mà anh trai cậu cũng có vẻ ngoài tuyệt đẹp.
Thương Châu có chút mất kiên nhẫn, nhắc nhở nói: "Ngớ ra nhìn anh làm gì, còn không mau lên xe đi."
"... À." Thương Các hít sâu một hơi.
Ngồi ở trên xe, di động của Thương Các liên tục có tin nhắn đến, đều là bạn bè tốt gửi tin "quan tâm" đến, ai lại đi chơi mà còn mang theo phụ huynh vậy.
Thương Các lấy di động ra vừa định trả lời, đột nhiên trong tay chỉ còn một khoảng trống thôi.
Di động đã bị anh trai lấy đi mất rồi.
Thương Châu nhìn thấy hình bảo vệ màn hình: "Vì sao lại lấy ảnh này làm ảnh nền điện thoại?"
Đây là hình Quý Ngọc đăng ở vòng bạn bè là ảnh chụp với ban nhạc, Hứa Tri cũng lấy hình này làm bảo vệ màn hình.
Thương Các: "Không vì cái gì hết, chỉ cảm thấy rất đẹp thôi."
Thương Châu hạ mắt: "Đổi cái khác đi."
Thương Các quay đầu nói: "Anh à, thế này cũng thật quá đáng, cũng không phải chỉ một mình em lấy hình này làm bảo vệ màn hình! Mấy bạn bè em đều như vậy! Còn có bạn bè của anh, Lục Lẫm."
Quản tới chuyện này cũng thật không nói đạo lý nha! Như thế nào còn không cho người khác theo đuổi thần tượng chứ?!
Lục Lẫm còn chưa thành công trong việc thêm bạn bè nữa, chẳng qua trợ lý của anh ta có nằm trong danh sách bạn bè của Quý Ngọc.
Anh ta lấy trộm được thông tin từ trợ lý.
Thương Châu: "Cô ấy như vậy em cảm thấy tốt?"
Thương Các do dự một hồi, ăn ngay nói thật: "Em biết anh khó tiếp nhận, đại khái chính là chị Quý sẽ không trở về làm trợ lý của anh nữa đâu, em chính là fans hâm mộ của cô ấy, công việc người hâm mộ này."
Nếu không phải Quý Ngọc cùng anh trai ở cùng một chỗ, nội dung vở kịch kịch tính này cậu ta thật không có can đảm, thật sự chỉ muốn làm fans bạn trai nha!
Bây giờ rút lui rồi theo đuổi tiếp, lựa chọn trở thành fans đã thực sự rất bất đắc dĩ!
Cái này là tự do mỗi người đi!
Thương Các nói xong vốn nghĩ anh trai sẽ giận dữ, không nghĩ lại không có nổi bão.
Trong xe dần yên lặng.
Thời điểm hai người đến nơi hiện trường, đã có không ít người.
Chương trình lần này sân khấu được thiết kế rất dụng tâm, sân khấu 360 độ không có điểm chết, có thể giúp ban nhạc trên sân khấu và người hâm mộ giao lưu được tốt hơn, có thể đứng nghe ca hát.
Âm thanh thì mời đoàn đội chuyên nghiệp nhất trong nước đến hỗ trợ, xem như rất có thành ý.
Người xem được chọn lựa trong danh sách gồm 140 người, chiếm đa số là những người trẻ sinh trong khoảng năm 1990 đến 2000, còn lại 30 người xem là các nhà phê bình âm nhạc và các công ty âm nhạc khác nhau.
Tổng cộng có khoảng 170 phiếu, sau khi trận đấu kết thúc sẽ tiến hành bỏ phiếu, vòng đầu tiên loại bỏ một nửa ban nhạc, đặc biệt rất kích thích.
Thương Châu không có tư cách bỏ phiếu, nhưng mà cũng không phải chỉ có anh không có.
Hôm nay, người xem ngoại trừ bỏ phiếu ra, còn có một số ít người bình thường thông qua các loại con đường khác nhau để đến hiện trường nghe biểu diễn.
Thương Châu không nghĩ tới, sẽ gặp phải người sáng nay vừa xin nghỉ phép.
Buổi sáng hôm nay, Hứa Tri nói bản thân cảm mạo gây nên viêm phổi nên phải đi trị liệu.
Cho nên nơi này là bệnh viện?
Hứa Tri còn đang thắc mắc không biết người nào ngu ngốc, dọa người mặc tây trang đến.
Công việc Rock and Roll?
Đừng nói tới dáng người còn tốt lắm, chờ đến khi thấy rõ mặt đối phương Hứa Tri bị dọa sợ, tim đập như muốn nhảy ra ngoài.
Xin phép nghỉ bệnh giữa đường gặp phải ông chủ, không còn gì có thể đáng sợ hơn là chuyện này.
Triệu Hàn Lộ coi như vẫn ổn, có chút đứt quãng, kiên trì chào hỏi: "Thương tổng thật sự khéo."
Người xem, đều đã đến đây.
Đáng tiếc là, Thương tổng chẳng để ý đến cô ấy.
Bản thân nói là đi Nhật Bản nhưng lúc này lại gặp ở đây, có điều Lục Lẫm tương đối bình tĩnh.
Anh ta đương nhiên là có chuẩn bị, hôm nay anh ta mặc trang phục của David phù hợp không khí hiện trường, tóc cũng uốn nhẹ.
"Này, Thương tổng thật sự là khéo léo nha, anh cũng vội tới đây cổ vũ Tiểu Tường Vi sao? Quần áo còn chưa đổi nữa?"
Người quen đều đã đến đây cả.
Thương Châu càng thêm đau đầu, ngoại trừ mấy cái này rõ ràng, còn có không ít gương mặt quen thuộc.
Đều điên cả rồi phải không?
Được rồi, chính anh cũng xuất hiện ở đây rồi, cũng chả hiểu ra làm sao.
Thương Châu nghiêm mặt hỏi Thương Các bên cạnh: "Bọn họ xảy ra chuyện gì."
"Chị Quý thật sự rất được hoan nghênh nha chẳng qua là trước kia chị ấy đi theo anh, anh không biết người ta nói..." Thương Các đang nói thì bỗng nhận thấy có cảnh báo thương vong nên không nói nữa.
Cậu vội vã vòng vo nói: "Chị ấy tháo nhãn tên anh lấy xuống, đương nhiên là khác biệt rồi hơn nữa Tiểu Tường Vi thật sự rất mang đến xúc cảm!"
Anh trai anh đừng quá phận! Chị ấy là thuộc về tất cả fans hâm mộ chúng em.
Anh muốn độc chiếm!! Việc này em sẽ không đồng ý đâu!
Anh trai anh bị người khác gọi là "Chó điên", tuy rằng có thành phần ghen tị cùng vào chửi bới, nhưng cũng có thể chứng tỏ người nào đó có vấn đề.
Thương Châu nhíu mày, sắc mặt càng ngày càng đen không nói nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...