Thanh và Dương Ca cãi qua cãi lại, đã quá giờ học. Thanh sợ không dám vào lớp học cùng các bạn, Thanh sợ bị bọn họ dòm ngó, đánh giá, bình phẩm, chê bai. Thanh thà nghỉ học buổi lên lớp hôm nay còn hơn. Nhưng tránh được hôm nay,còn ngày mai, ngày kia, làm sao Thanh tránh được nó cả đời. Thanh phải dũng cảm đối mặt với sự thật dù Thanh có muốn hay là không…?
Thanh im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ. Thanh chỉ cầu mong mọi chuyện xảy ra lúc này là một giấc mộng không hơn không kém nhưng hình như không phải như vậy. Nhìn mọi người đang vây quanh lấy nhau, họ đang tụm ba tụm năm bàn tán, bình luận và đang nhìn lên đây. Thanh co rúm người lại, ánh mắt Thanh buồn xa xăm.
Hoàng vỗ vai Thanh.
_Anh xin lỗi, có gì mong em thông cảm cho anh. Anh sẽ cố gắng giải thoát cho em khỏi hoàn cảnh bị bắt ép này….!!
Thanh mệt mỏi.
_Em cũng hy vọng là anh làm được những gì mà anh nói. Bây giờ em phải đối diện với các bạn trong trường như thế nào, em sợ họ căm ghét em vì em lỡ cướp mất thần tượng trong lòng của họ…??
Dương Ca mỉm cười hỏi Thanh.
_Cô không thích có người yêu là thần tượng sao….??
Thanh bực mình đáp.
_Cảm ơn hảo ý của anh nhưng mà tôi còn muốn sống yên bình, tôi không thích suốt ngày bị bọn báo chí bám theo như đỉa, bị mọi người bình luận, bị săm soi. Cuộc sống như thế có khác gì nhà tù đâu…!!
Dương Ca nhìn sững Thanh. Anh ta đang cố phân tích những lời mà Thanh đang nói kia có lời nào là giả dối không. Đôi mắt Thanh trong veo, khuôn mặt bừng sáng điều đó chứng tỏ Thanh đang nói thật. Anh ta kinh ngạc hỏi lại Thanh.
_Tại sao có rất nhiều cô gái ước được giống như cô mà không được….??Trong khi đó cô lại ước là không…??
_Tôi đã giải thích với anh rồi. Tôi không thích bị người ta nhòm ngó vào đời tư của tôi. Tôi muốn tôi thích ăn gì thì ăn, thích làm gì thì làm, thích mặc gì cũng được, tôi không thích vì ai đó mà phải từ bỏ đi ý thích cá nhân của bản thân, cuộc sống gượng ép, gò bó không hợp với tôi….!!
Mặc Thanh có cố giải thích như thế nào, lời nói đã lỡ phóng ra không thể nào rút lại được nữa. Tin tức đã bị truyền đi như gió, nhà nhà đang mở ti vi xem, họ đang nhìn chằm chằm vào màn hình, fan hâm mộ của Hoàng Quân đang gọi điện và gửi tin nhắn cho nhau. Họ muốn biết cô gái dám yêu thần tượng của họ là ai
bước thẳng vào lớp, cô ta lẽo đẽo theo sau. Bọn con trai trong trường trố mắt nhìn cô ta không chớp, dù gì cô ta cũng là một thiên kim tiểu thơ sắc nước hương trời.
Cô ta bước thẳng đến chỗ Long ngồi. giọng cô ta ngọt ngào.
_Em có thể nói chuyện với anh một chút được không…??
Long nhếch mép.
_Tôi không có gì cần nói với cô cả. Nếu có gì quan trọng cô có thể nói ra ở đây…!!
Cô ta nũng nịu.
_Làm sao nói chuyện riêng tư của chúng ta ọi người ở đây biết…!!
Tiến người bạn thân cùng lớp hỏi đùa Ái Vân.
_Em là gì của Long…??
Mặc dù đã biết Ái Vân là người vợ chưa cưới của Long nhưng Tiến vẫn muốn xác định lại, dù không ưng Ái Vân nhưng Tiến phải công nhận Ái Vân là một cô gái có nhan sắc, chính vẻ bề ngoài trời ban này mà cô ta đã làm tan nát trái tim không biết bao nhiêu chàng trai, có lẽ cô ta bị săn đón nhiều quá thành ra cô ta khinh thường họ. Long khác những chàng trai khác ở chỗ, Long không coi cô ta ra gì, chính điều này kích thích tính tò mò, lòng kiêu hãnh của cô ta.
Cô ta nheo mắt nhìn Long đáp.
_Em là vợ chưa cưới của anh ấy…!!
Cả lớp nhao nhao lên, họ không ngờ anh chàng chủ tịch hội sinh viên lạnh lùng chưa bao giờ có bạn gái lại có một cô vợ chưa cưới xinh đẹp và đáng yêu như thế này. Long quát.
_Cô câm miệng đi, ai cho phép cô ăn nói lung tung ở đây hả…??
_Đúng là đồ không biết xấu mặt…!!
Cô ta cũng không vừa, cô ta ôm chầm lấy cánh tay Long. Miệng cô ta dẻo kẹo, khuôn mặt như thỏ con.
_Sao anh lại nỡ đối xử tệ bạc với em như thế, chuyện chúng ta cãi nhau hôm trước, anh không thể bỏ qua cho em được hay sao…??
Long hất tay Vân ra khỏi cánh tay Long. Long gằn giọng.
_Đề nghị từ sau cô hãy uốn lưỡi bảy lần rồi hãy phát biểu. Cô để tôi phải nghe một lời xì xầm bán tán nào về chuyện này nữa là không xong với tôi đâu. Tôi nói lại lần chót, giữa tôi và cô không có mối quan hệ gì cả, hôn nhân giữa tôi và cô là do bố mẹ hai gia đình tự xắp đặt, tôi không phải là con rối mà các người muốn làm gì cũng được…!!
Long vứt cuốn sách đánh dầm một cái xuống bàn. Đầu Long muốn bốc khói, lúc nãy nhìn cảnh Thanh và Hoàng âu yếm đi bên nhau đã làm Long muốn điên lên rồi nay lại gặp thêm đứa con gái hai mặt này nữa đúng là bực cả mình. Long hầm hầm đi ra cửa, Long muốn gọi Thanh đến phòng sinh viên rồi mắng Thanh một trận cho hả giận nhưng e rằng không được, bây giờ Hoàng và Thanh còn đang ở trong phòng hiệu trưởng, họ đang bàn luận chuyện gì đó, Long muốn biết là chuyện gì nhưng hành vì đi nghe lén không phải là việc của một người tử tế nên làm.
Ái Vân bước theo sau Long. Cô ta nói móc.
_Anh đừng có lên mặt với tôi. Tôi cảnh cáo anh nếu anh dám nói năng một cách không tôn trọng tôi trước mặt bạn bè của anh là không xong với tôi đâu. Tôi sẽ về nhà nói lại ẹ anh biết để xem bác ấy xử lý anh như thế nào…??
Long quay phắt lại, khuôn mặt lạnh tanh, Long bảo.
_Cô cứ việc, tôi chẳng quan tâm. Dù mẹ tôi có đem xích tôi lại, tôi cũng không bao giờ lấy một người con gái như cô, ngay cả làm bạn với cô tôi còn không muốn làm sao trở thành người yêu rồi lấy nhau, đúng là điên rồ…..!!
Cô ta nói khích.
_Có phải anh thích tôi nhưng vì lòng tự tôn nên anh không dám thừa nhận đúng không….??
Long nhún vai .
_Cô nghĩ gì mặc cô, chuyện của cô không có liên quan gì đến tôi…!!
_Còn con bé Thu. Nó là gì của anh….??
Long giật mình, Thu là gì của Long, Long cũng không biết nữa, cảm giác khó chịu trong lòng Long ngày càng tăng. Long hét Vân thật to.
_Cô câm miệng đi, tôi không muốn nói chuyện với cô….!!
Long bước xuống cầu thang, đi dạo loanh quanh sân trường cho khuây khỏa. Tiến – thằng bạn thân thấy Long bỏ đi ,Tiến cũng vội chạy theo sau.
_Long ..!!cậu không sao chứ…??
Long mệt mỏi lắc đầu.
_Mình không sao…!!
_Cậu đang gặp chuyện gì buồn phiền à…??
Long thở dài, ánh mắt cứ nhìn lên căn phòng hiệu trưởng mãi. Tiến vỗ vai Long.
_Có phải vì Thu trở thành bạn gái của Hoàng nên cậu buồn lòng đúng không…?? Tại sao cậu không nhảy ra can thiệp và giành lấy Thu vào lúc đó..?? đến bây giờ cậu mới hối tiếc thì còn gì để nói nữa…??
Khuôn mặt Long xa xầm xuống, đôi môi mím chặt lại.
_Tại sao cô ta không giải thích là cô ta và Hoàng không có mối quan hệ gì cả….??
_Mình cũng không hiểu tại sao nữa. Không lẽ Thu thực sự thích Hoàng…!!
Người Long chao đảo, cố gắng lắm Long mới nhập tâm nổi từ Tiến Hùng đang nói.
_Cậu nghĩ đó là sự thật à…??
Nhìn khuôn mặt tái xanh của Long, mặc dù cố che dấu cảm xúc nhưng Long không dấu được tình cảm của bản thân, ai bảo hàng ngày Long hành hạ, mắng chửu Thanh là ghét Thanh mà phải nói ngược lại chính điều đó làm cho họ xích lại gần nhau hơn.
Tiến Hùng tra vấn Long.
_Cậu thích Thu rồi đúng không…??
_Vớ vẩn ai bảo cậu là mình thích cô ta…!!
_Nếu không thích tại sao tâm trạng của cậu lại trông xấu tệ như thế kia. Đừng nói với mình là do Ái Vân đấy nhé…!!
Tiến Hùng nói lẫy.
_Số của cậu đúng là đào hoa thật đi đến đâu cũng có con gái vây quanh…!!
_Cậu thôi đi bây giờ mình đang buồn lòng muốn chết, mình không có hứng đùa với cậu…!!
_Lúc nữa Thu xuống đây, cậu nên nói rõ tình cảm của cậu dành cho Thu ngay lúc này đi thì hơn, nếu để mai sau cậu mới nói mình e cậu sẽ mất Thu thật đấy. Con gái dễ mủi lòng khi gặp được một chàng trai tốt…!!
Càng nghe Tiến Hùng nói Long càng chán.
_Xin cậu đừng nhắc tên của cô ta trước mặt mình nữa mình không muốn nghe…!!
_Dù cậu có muốn nghe hay không , cậu cũng phải đối diện với tình cảm thật sự của bản thân…!!
_Mình biết nhưng cho đến bây giờ mình cũng chưa xác định được là mình có thật sự thích Thu hay không…!!
_Ngay chính cả bản thân cậu cũng không biết thì ai có thể giúp cậu nổi. Làm gì thì làm cậu cũng phải biết khi nào nên nói ra khi nào không nên, đừng để mai sau mới nói e rằng hối hận cũng không còn kịp nữa…!!
Long cười nửa miệng.
_Cậu xem ra có vẻ là một chuyên gia đấy nhỉ, tại sao cậu không yêu ai đó hay đi tỏ tình đi, cứ ở đấy mà ăn nói lung tung…!!
Tiến khoác vai Long.
_Cái này được gọi là người ngoài cuộc bao giờ cũng tỉnh táo hơn người trong cuộc, mình là người ngoài nên có thể bình tĩnh, nhìn thấu hết mọi chuyện. Còn cậu đang bị rối không biết nên theo ngã nào, mình là bạn nên mình hướng dẫn cậu, mình hy vọng cậu sẽ chọn được một con đường đúng để đi…!!
Long cảm động nói.
_Cảm ơn cậu. Mình sẽ suy nghĩ lại lời nói của cậu nhưng mà có theo hay không mình không đảm bảo chắc chắn điều đó…!!
Tiến cười xòa đáp.
_Cậu ngốc vừa thôi, cậu và Hoàng có địa vị xã hội ngang nhau, cậu ta là thần tượng, cậu cũng là thần tượng, gia đình cậu ta giàu có, gia đình cậu cũng thế, tại sao câu không đường đường chính chính cạnh tranh công bằng tình cảm của Thu với cậu ta…!!
_Cậu mới là người ngốc, vấn đề ở đây là tình cảm của Thu hướng về ai không phải là ai có địa vị, gia cảnh giàu có hơn ai. Không lẽ cậu nghĩ Thu là một con người ham vật chất và địa vị xã hội…!!!
Tiến bật cười thật to.
_Ghê quá…!! Chưa gì đã bênh người ta chằm chằm rồi, thế mà dám cãi là không để ý gì đến người ta đúng là giấu đầu hở đuôi…!!
_Vớ vẩn, cậu chỉ giỏi nói xằng bậy, mình làm sao thích một con bé ngu ngốc, hậu đậu, học dốt, nấu ăn dở. Cô gái mà mình thích phải hoàn hảo, ít ra cô ta cũng phải hiểu mình cần gì và muốn gì, còn cô ta mình càng nói cô ta càng ngây ra trông như một khúc gỗ, mình chán những loại con gái kiểu đó lắm rồi…!!
Tiến nhìn chằm chằm vào mặt Long.
_Cậu nói thật chứ, tại sao ánh mắt của cậu lại nháy liên hồi như thế kia, khuôn mặt cậu lúng túng, cậu đang ép bản thân chối bỏ tình cảm dành cho Thu. – Tiến nói kháy – Nói dối đúng là ngượng mồm quá cậu nhỉ…??
Hai người cãi qua cãi lại, họ không hay có một người đứng lặng trên tiền sảnh đang nheo mắt nhìn họ từ xa, cũng may cô ta không nghe được gì nếu không Thanh còn khổ thêm nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...