Tôi Được Tổng Tài Sủng Nịnh!! FULL


Trước câu hỏi của Doãn Đình Nghiêm, Du Nhiên bất động không biết nên trả lời như thế nào! Thật ra trong lòng của cô, cô có thể cảm nhận được cô không hề ghét Doãn Đình Nghiêm, nhưng nghĩ đến những vấn đề của cô và anh vẫn chưa giải quyết rõ ràng nên…
Thấy Du Nhiên thất thần hồi lâu, Doãn Đình Nghiêm bỗng nhiên lật người ép cô vào thành giường mà dõng dạc tuyên bố:
- Du Nhiên, tối qua anh không làm gì em chỉ vì khi thức dậy, anh không muốn em ghét anh.

Nhưng em nhớ lấy, em chỉ có thể là người phụ nữ của Doãn Đình Nghiêm anh thôi.

Đang hay thì đứt dây đàn, chưa kịp để cô mở lời, ngoài cửa đã vang lên giọng nói lớn của Doãn Nhất, anh đành mặc tạm áo choàng tắm rồi đi ra ngoài cùng Doãn Nhất, không quên dặn cô vài điều.

- Quần áo hôm qua của em toàn mùi rượu, không thể mặc được, bên cạnh giường có một bộ đồ mới đấy.

*Tại phòng sách
Gương mặt đẹp như tạc tượng của Doãn Đình Nghiêm vô cùng khó chịu, không gian trong phòng vô cùng ảm đạm bởi thứ xuất hiện trên bàn của anh chính là sấp ảnh chụp Triệu Tâm Di cùng người của cô ta ra tay bắt nạt Du Nhiên của anh.

Tất cả những thứ này anh đều sai Doãn Nhất âm thầm điều tra không để lộ bất kì sơ hở nào.

Càng nhìn chúng anh lại càng nhớ đến vết xưng đỏ trên má Du Nhiên ngày hôm qua, tâm trạng anh lại càng trùng xuống.

- Công ty có hợp tác với tập đoàn Triệu thị không?
- Có hai dự án, một dự án vẫn đang kí kết hợp đồng, nhưng nội dung của các hạng mục đều bàn xong hết rồi.

- Báo với Ella dừng toàn bộ hợp tác liên quan đến Triệu thị! Nếu Triệu thị có hỏi nguyên nhân, bảo họ cử người đến gặp tôi.

Chuyện này giấu Du Nhiên, không được cho cô ấy biết, biết chưa?
- Vâng.

Haizz… thật khổ cho Doãn Nhất quá mà.

Cô chủ của Triệu thị đụng đến ai không đụng, lại cứ đụng đến cô Lục, đúng là sợ bản thân mình sống lâu quá hay gì..


*Toà soạn XX
Xe của Doãn Đình Nghiêm đưa Du Nhiên đến trước cửa toà soạn nơi cô làm việc, trước khi cô bước xuống, anh không quên căn dặn cô đủ thứ.

- Tan làm thì báo anh, không được chạy, anh đến đón em.

- Ồ… biết rồi.

- Du Nhiên bất lực đồng ý.

Khi cô bước xuống xe hai người đâu biết có một ánh mắt căm ghét cùng chiếc máy ảnh đang chụp lia lịa những bức ảnh nóng hổi này không ai khác chính là Lý Na.

- Lục Du Nhiên, chúng ta cùng đợi xem những bức ảnh này sẽ khiến cô ra làm sao đây…!
Bước chân vào phòng làm việc, cô niềm nở chào mọi người buổi sáng tốt lành, nhưng đáp lại cô là những ánh mắt không mấy thiện cảm, cùng những lời xì xào bàn tán to nhỏ.

- Chậc..

trông thì hiền lành, đúng không ngờ…
- Vật đổi sao dời thôi!
Khi cô cảm thấy thái độ của mọi người đối với mình có điểm khác lạ thì bỗng nhiên có một lực va chạm mạnh từ một người đồng nghiệp đâm sầm vào cô làm cho cốc nước trên tay cô ta trực tiếp đổ hết lên người cô ướt mất một mảng lớn.

- Ôi..

xin lỗi, xin lỗi.

Tôi bất cẩn trượt tay!
- Không sao, tôi tự lau là được.


Đến lúc này, Du Nhiên mới phát hiện ra điều bất thường, từ lúc cô bước chân vào văn phòng đến giờ, cô đều cảm nhận được rất rõ là tất cả mọi người trong công ty đều có ác ý với mình… không những thế bản thảo đã viết xong thì không biết ai đã đổ cà phê lên, tài liệu cho cuộc họp đã in ra thì bỗng dưng không cánh mà bay và cả chuyện xảy ra lúc nãy…
Đang cố sâu chuỗi lại sự việc thì tiếng nói của tiểu Văn đã cắt đứt mạch suy nghĩ của cô:
- Du Nhiên, lúc nãy tớ nghe thấy bọn họ bàn tán! Có phải lại có người gây rắc rối cho cậu không? - Du Nhiên không nói chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

- Du Nhiên, chúng ta đến báo cáo với chue quản đi! Dựa vào cái gì mà bọn họ có quyền bắt nạt cậu chứ!
Trước lời nói quả quyết của Tiểu Văn, cô chỉ vội vàng ôm vai cô ấy kéo lại:
- Thôi đi, cũng chẳng phải chuyện gì lớn gì, hơn nữa bây giờ chúng ta vẫn còn đang trong thời gian thực tập, không thể để chuyện này làm ảnh hưởng đến việc chúng ta chuyển sang làm chính thức được!
- Cậu quá mềm lòng rồi! Dù sao cũng đâu thể để họ cứ ức hiếp cậu như vậy!
- Tớ không để trong lòng đâu, cậu cũng đừng nóng nữa, lo làm việc đi thôi.

- Được, được, được..

*Siêu thị XX
Để giải stress sau giờ làm việc căng thẳng, Du Nhiên liền dẫn Tiểu Văn đi dạo vòng quanh siêu thị, tha hồ cho họ mua sắm.

Ra khỏi đó, trên tay hai người lỉnh kỉnh vô số thứ, Tiểu Văn thì đã mệt bở hơi tai, Du Nhiên liền lên tiếng mắng yêu:
- Một tiếng trước, không phải là cậu còn nói muốn chơi đến chín giờ luôn sao? Bây giờ mới có mấy giờ đã kêu mệt vậy hả?
- Không được rồi..

đi làm cả ngày không đi nổi nữa…
Tiểu Văn không muốn vòng vo thêm nữa, liền quay sang hỏi thẳng Du Nhiên:
- Đúng rồi Du Nhiên, công ty xảy ra những việc đó mà cậu vẫn làm ngơ khôg định truy cứu gì sao?
- Truy cứu thế nào? Chúng ta đều không có bằng chứng, chỉ với lời nói suông, cậu nghĩ chủ quản sẽ tin lời chúng ta ư?
Tiểu Văn nghe Du Nhiên nói như vậy, không muốn cứ giấu giếm mãi nữa, chi bằng nói cho cô biết sự thật vẫn hơn.

- Cậu xem cái này đi.


Đây là lí do mà họ cố tình muốn nhắm vào cậu đó.

Màn hình điện thoại của tiểu Văn hiện lên toàn bộ tin nhắn chat của “nhóm buôn chuyện” trong công ty, bắt nguồn từ bức ảnh mà Lý Na chụp lén cô đi xuống từ chiếc xe sang trọng của Doãn Đình Nghiêm.

Kèm theo hình ảnh là những lời nói của cô ta dường như muốn dẫn dắt dư luận…
- Lý Na: Tôi vừa đến cửa công ty thì nhìn thấy Lục Du Nhiên đi ra từ một siêu xe, chiếc này trên thị trường cũng phải mấy triệu đô.

- A Triệu: Tôi biết chiếc xe này, mẫu mới nhất trong năm nay, không những vậy còn là bản giới hạn, Lục Du Nhiên giàu to rồi à?
- Phi Ngư: Tất nhiên là Lục Du Nhiên trèo lên được cành cao rồi, nếu không sao sinh viên có thể mua được chiếc xe đắt tiền như vậy chứ!
- Allice: Cậu nói vậy đột nhiên tôi nhớ đến slot phỏng vấn đặc quyền tổng giám đốc Doãn ấy, có phải cô ta…
Và còn rất nhiều tin nhắn khác….

Giờ cô mới hiểu tại sao mình lại bị đối xử như vậy.

Tiểu Văn lấy được thông tin này là bởi cô ấy thân thiết với chị Lý ở bộ phận thị trường, chị ấy chụp màn hình tin nhắn nội bộ công ty cho cô ấy xem.

Mặc dù Du Nhiên buồn thậ đấy vì bị loan tin đồn thất thiệt nhưng với thân phận thực tập sinh bé nhỏ này của cô thì làm sao nói lại miệng của mấy người đó chứ, có khi càng giải thích họ lại càng làm tới.

- Tiểu Văn, cảm ơn cậu! Nhưng có lẽ chuyện này đến đây thôi!
- Du Nhiên, cậu không nổi nóng tý nào ư?
- Nổi nóng thì có ích gì? Cuối cùng người khó chịu vẫn là mình mà.

- Vậy thôi…
Haha… tính tò mò của tiểu Văn thì mãi sẽ vẫn không thay đổi rồi, tất nhiên là cô ấy sẽ quyết tâm moi móc thông tin người đàn ông bí ẩn kia từ Du Nhiên rồi.

- Vậy Du Nhiên… rốt cuộc người đàn ông đưa cậu đi làm là ai vậy?
- Cậu nhiều chuyện như vậy sao không đi làm paparazzi đi, làm phóng viên cũng quá vất vả cho cậu rồi!
- Du Nhiên, cậu không được né tránh câu hỏi của tớ, rốt cuộc chiếc xe đó là của ai vậy? - Tiểu Văn nhìn Du Nhiên với ánh mắt mong chờ câu trả lời từ cô.

- À thì…
Chưa kịp nói thì trước mặt hai người liền xuất hiện chiếc xe ban sáng, người bước xuống không ai khác là Doãn Đình Nghiêm.

Nhìn thấy người đàn ông bước xuống xe một thân tây trang chỉnh tề, Tiểu Văn không khỏi buột miệng tán thưởng một câu: “Đẹp trai quá đi!”.


Du Nhiên ngỡ ngàng, nở nụ cười méo xệch trước sự xuất hiện của Doãn Đình Nghiêm ở đây.

Thật không đúng lúc mà.

- Sao anh, anh biết tôi ở đây? Đã nói rằng tôi không cần anh đón mà.

- Không phải đã nói với em rồi sao? Không vó chuyện gì là anh không biết cả.

Tiểu Văn thì ngược lại, mắt sáng rực vui vẻ giới thiệu bản thân mình với Doãn Đình Nghiêm!
- Tổng giám đốc Doãn, chào anh, tôi là bạn thân của Du Nhiên, anh đến đón Du Nhiên sao?
- Ừ.

Với tính cách cởi mở của Tiểu Văn, nhìn cô ấy niềm nở như vậy với Doãn Đình Nghiêm, Du Nhiên hi vọng cô ấy không nói hớ điều gì cả.

Cô thật sự không muốn sự việc nghiêm trọng hơn đâu!
Chính vì vậy mà Du Nhiên lên tiếng muốn đi về, tiểu Văn rất tinh ý không muốn làm kì đà cản mũi không gian lãng mạn của hai người nên nói hai người đi trước đi.

Tổng giám đốc Doãn thừa cơ hội ôm ngang hông Du Nhiên kéo sát cô vào người mình, thì thầm nói lời bông đùa: “Chúng ta về thôi Du Nhiên, ngoan ngoãn nghe lời đi, nếu không anh sẽ hôn em ngay ở đây đấy!”.

Tiểu Văn ở bên cạnh thì đóng vai làm quần chúng ăn dưa một cách ngon lành.

Trước khi Doãn Đình Nghiêm lên xe, Tiểu Văn liền có cơ hội nói hết chuyện Du Nhiên gặp phải ngày hôm nay cho anh, chỉ mong anh có thể đứng ra làm chủ cho Du Nhiên, nhưng việc này cô lại không muốn anh để cho Du Nhiên biết.

- Tổng giám đốc Doãn, sáng nay anh đưa Du Nhiên đi làm đã bị chị quản lí chụp lại rồi! Chị ta đi khắp công ty rêu rao Du Nhiên được một ông già bao nuôi, bây giờ phần lớn người trong công ty đều ghét Du Nhiên!
Khuôn mặt của Doãn Đình Nghiêm nghe những lời nói của Tiểu Văn thấy rõ u ám đi vài phần, thật ra anh đã có cách giải quyết riêng của mình chỉ ậm ừ với Tiểu Văn qua loa.

Lên xe, mặc dù Du Nhiên muốn biết chuyện anh và tiểu Văn vừa nói là gì, anh chỉ dở khuôn mặt hết sức nham hiểm ra mà chống chế Du Nhiên:
- Cô ấy hỏi mối quan hệ của anh và em là gì?
- Vậy anh trả lời như nào?
- Anh nói em là bạn gái của anh! - Du Nhiên mặt đỏ như gấc mắng anh ăn nói lung tung….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui