Nhóm dịch: Phong Thần Tử
Ngu Ninh nghe theo yêu cầu của Amy, dùng hai tay nâng bánh kem, mấy người còn lại đứng hai bên cô. Triệu Mộng Khởi nghĩ đến lời dặn dò của người đại diện nên đứng bên cạnh Ngu Ninh, đưa tay ôm lấy cổ cô, trông rất thân mật.
Tống Tinh và Châu San hai người cười vui vẻ bắn tim về phía Ngu Ninh, kể từ đó Sở Mông đứng bên cạnh Triệu Mộng Khởi giống như người thừa.
Ngu Ninh hai tay nâng bánh kem. Truyện được dịch mới nhất tại .com Bánh kem che khuất bộ phận từ dưới mũi của Ngu Ninh, quả thật không nhìn ra được cô có cười hay không, chỉ có ánh mắt yên lặng nhìn vào ống kính.
Amy chụp xong thì mở ra xem thử. Sau khi xác định Ngu Ninh nhà mình vẫn là người đẹp nhất, lúc này chị mới hài lòng gửi ảnh cho bọn họ: “Ngu Ninh và cô Triệu chụp một tấm ảnh chung đi.”
Ngu Ninh đồng ý. Sau khi đứng chung với Triệu Mộng Khởi, cô mở phần làm đẹp trong máy ảnh rồi giơ máy lên. Triệu Mộng Khởi cố ý lùi về sau một chút, vì làm như vậy thì trong ảnh sẽ có cảm giác mặt nhỏ hơn.
Mà người đứng trước camera vốn có của di động cũng không có một góc chết nào như Ngu Ninh lại chẳng hề sợ hãi. Thấy Triệu Mộng Khởi đã chuẩn bị xong, cô bấm nút chụp ngay rồi gửi ảnh cho Amy. Cô đã xoá bạn bè với Triệu Mộng Khởi và mấy người khác từ lâu rồi, rõ ràng cũng không có ý định kết bạn lại.
Châu San San và Tống Tinh có chút do dự nói: “Chúng ta cũng chụp chung một tấm đi?”
Cũng không đợi Ngu Ninh trả lời, Amy liền nói: “Tiểu Ngu qua đây, chị bảo em phải đăng bài lên weibo thế nào.”
Ngu Ninh lên tiếng đồng ý, không thèm liếc nhìn mấy người Châu San San mà bước đến bên cạnh Amy.
Chụp ảnh chung với Triệu Mộng Khởi là vì hai bên đã trao đổi tài nguyên, còn mấy loại cá thối tôm nát mà cũng muốn cọ nhiệt* Ngu Ninh nhà chị sao? Nằm mơ đi.
(*Cọ nhiệt: lợi dụng sự nổi tiếng của người khác để tăng độ nổi tiếng cho mình)
Amy chỉ huy Ngu Ninh chụp lấy vài tấm ảnh đồ ăn: “Em đăng lên weibo đi.”
Ngu Ninh đồng ý.
Amy nhìn về phía mấy người Triệu Mộng Khởi: “Mọi người cũng đăng đi, sau đó Ngu Ninh sẽ vào like bài weibo của mọi người. Truyện được dịch mới nhất tại .com Mọi người chia sẻ bài đăng của em ấy nữa, nên nói thế nào thì chắc người đại diện của mấy người đã dặn mấy người rồi nhỉ?”
Triệu Mộng Khởi ừ một tiếng, không những phải thể hiện sự chúc mừng mà còn phải ra vẻ áy náy vì chuyện xảy ra lúc đầu.
[Cá Thổi Bong Bóng: Chị Amy nói bắt đầu từ ngày mai mình mới phải ăn kiêng. Mặc dù phải tạm biệt mọi người rồi, nhưng mình vẫn hy vọng mọi người đều có tương lai tươi sáng. Ảnh chụp chung, ảnh chụp chung, ảnh chụp đồ ăn ngon]
Sau khi Ngu Ninh đăng bài, mấy người Triệu Mộng Khởi chia sẻ bài đăng trên weibo của Ngu Ninh, sau đó mỗi người lại đăng bài của mình.
[Triệu Mộng Khởi: Mọi việc xảy ra trong quá khứ đều là do người đội trưởng như tôi không thể bảo vệ mọi người thật tốt, khiến các thành viên phải chịu ấm ức, sau này tôi sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa. Con người của Tiểu Ninh rất tốt, hy vọng sau này mọi người hãy ủng hộ và chúc phúc cho cô ấy nhiều hơn. @Cá Thổi Bong Bóng]
[Châu San San: Tiểu Ninh là người nhỏ tuổi nhất, nhưng lại là người ưu tú, nỗ lực nhất trong mấy người chúng tôi. Hy vọng sau này mọi việc của cô ấy đều tốt đẹp, nhà mới có thêm nhiều điều mới! @Cá Thổi Bong Bóng]
[Tống Tinh: Rất tiếc khi không được cùng nhóm với cậu nữa, nhưng lại rất may mắn vì chúng ta vẫn còn ở đây. @Cá Thổi Bong Bóng]
[Sở Mông: Lúc đó chúng ta chưa từng quen biết, may mà vẫn chưa muộn, mình còn có thể quen biết cậu. @Cá Thổi Bong Bóng]
Tuy rằng Ngu Ninh đều ấn like cho bốn người bọn họ, nhưng lại không có ý muốn follow weibo của Sở Mông.
Chuyện nên làm cũng đều làm cả rồi. Truyện được dịch mới nhất tại .com Ngu Ninh tiếp tục cuộn mình trong ghế sô pha đơn, giống như đứa trẻ bị tự kỉ.
Mấy người Triệu Mộng Khởi cũng không muốn ở lại đây nữa. Nói cho cùng thì bọn họ cũng thấy hổ thẹn, lại thêm lời nói lúc nãy của Ngu Ninh... cho nên bọn họ bèn chào tạm biệt luôn.
Tiểu Trương tiễn mấy người đến thang máy rồi quay vào nhà. Sau khi bọn họ đi, cả người Ngu Ninh giống như sống lại: “Cái bánh kem kia thơm thật đấy, em ngửi thấy rồi.”
Amy gọi Tiểu Trương lên bàn ăn cùng: “Sau này em cách xa Sở Mông ra. Cô gái này là mưu mô lắm, quan trọng nhất là đầu óc của cô ta còn không tỉnh táo.”
Ngu Ninh ngoan ngoãn gật đầu, thu dọn bát đũa thừa rồi đặt vào trong bếp, sau đó mới ngồi xuống bên cạnh Amy: “Chị Amy cứ yên tâm.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...