Hơn một trăm tu sĩ Ngự Không cảnh còn lại đã bị doạ phá gan từ lâu.
Nghe Phương Lãng nói vậy, bọn họ lập tức cảm thấy còn một con đường sống, đám người nối nhau đi tới ngoài điện Tử Lăng.
Phương Lãng là cường giả Kiếp Thần cảnh đại viên mãn, muốn giết bọn họ còn đơn giản hơn đạp chết một con kiến, chỉ thở một cái thôi cũng đủ làm bọn họ hồn phi phách tán.
Hiện giờ lại nói chờ xử lý.
Đây tuyệt đối là đường sống chứ sao nữa!Không bao lâu sau, ngoài điện Tử Lăng đã quỳ đầy người.
Mà Phương Lãng lại nhanh chóng bay về phía sườn núi.
Vừa rồi đánh lùi kẻ địch anh chỉ dùng đúng năm phút, tung mấy chiêu đơn giản chúng đã hoàn toàn bại trận.
Bây giờ thẻ Kiếp Thần cảnh còn có tác dụng trong mười phút nữa, không thể lãng phí được.
Đi tới hai đại trận trên sườn núi, Phương Lãng thúc giục linh lực trong toàn bộ cơ thể, không ngừng truyền linh lực nhiều như sông Hoàng Hà vào bên trong.
Hộ Sơn Bắc Đẩu trận, Tụ Linh Thái Sơn trận là hai đại trận do Tổ sư gia Thiên Tôn đạo nhân để lại.
Linh lực trên người Phương Lãng cuồn cuộn không ngừng rót vào, chỉ thấy lá chắn bên cạnh Thiên Sơn nhanh chóng khôi phục với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Nếu so sánh linh lực trên người Phương Lãng là một hồ nước, vậy chỉ trong mười phút ngắn ngủi, anh đã đổ mấy hồ vào trong đại trận.
Linh lực cuồn cuộn rót vào, vĩnh không khô kiệt.
Cho đến khi hai đại trận được rót đầy linh lực, thẻ của Phương Lãng cũng chỉ còn tác dụng trong mười mấy giây.
Điều này làm anh không khỏi cảm thán, không hổ là đại trận viễn cổ do Tổ sư gia để lại, quả nhiên là một con thú nuốt vàng.
Ngay cả cường giả Kiếp Thần cảnh đại viên mãn cũng mất nhiều hồ linh lực như vậy mới có thể rót đầy.
Linh trận khởi động.
Tất cả cỏ dại mọc thành cụm trong trận đều biến thành bột phấn, tiêu tán trong không khí.
Cùng lúc đó, trong phạm vi hai kilomet cũng hiện lên ánh sáng xanh, đại trận chậm rãi vận chuyển, làm người nhìn vô cùng khiếp sợ.
Lá chắn của Thiên Sơn đã khôi phục, lá chắn lộng lẫy chói mắt biến mất, hoá thành một màu trong suốt giống như không khí.
Cùng lúc đó, từng luồng linh khí nồng đậm lấy Thiên Sơn làm trung tâm bay tới từ bốn phương tám hướng.
Uy lực của Tụ Linh trận được thể hiện, linh khí vốn khô kiệt của Thiên Sơn đang dùng tốc độ cực nhanh khôi phục.
Trước điện Tử Lăng, Ân Thiên Minh và Hiên Viên Thành đang trông chừng nhóm tu sĩ đầu hàng.
Khi bọn họ cảm nhận được luồng linh khí nồng đậm này đánh úp lại, khuôn mặt của hai người không khỏi xuất hiện sự ngạc nhiên.
“Là sư phụ, ngài đã vận chuyển đại trận mà Tổ sư gia để lại!”“Đại sư huynh, Thiên Sơn được cứu rồi!”Nghe hắn nói vậy, lúc này Ân Thiên Minh mới phản ứng lại, chỉ thấy hắn kích động hai mắt rưng rưng.
“Nếu Tổ sư gia biết sư phụ khởi động lại đại trận, chắc chắn sẽ mỉm cười dưới suối vàng.
”Sau khi đám người đang quỳ trước điện cảm nhận được luồng linh khí này, đều sôi nổi lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
Trời ạ, Từ chân nhân này đúng là có đại thần thông!Ngay cả một ngọn núi hoang phế cũng có thể làm nó sống lại!Chúng ta bái phục, bái phục.
Tuyệt đối phục!Diệp Bình và Lâm Tiểu Lực ở bên cạnh còn chưa tỉnh táo lại từ sự khiếp sợ trước đó, hôm nay, bọn họ đã trải qua quá nhiều chuyện.
Quá nhiều chấn động còn chưa tiêu hoá xong.
Trên sườn núi, Phương Lãng đứng cạnh đại trận hài lòng gật đầu.
Như vậy mới giống tiên sơn chứ.
Hơn nữa so sánh độ nồng đậm của linh khí thì linh khí trên Thiên Sơn còn nồng đậm hơn cả Tiên Nguyên Sơn của Thiên Nguyên Tông.
Bởi vậy, Phương Lãng không khỏi có một suy đoán.
Chỉ sợ ngay cả người lập nên môn phái này, Tổ sư gia Thiên Tôn đạo nhân cũng không thể mở đại trận tới trình độ này nhỉ?Đại trận viễn cổ cũng chia thành các cấp bậc.
Nếu tính theo chín cấp thì lúc ấy, hẳn là Tổ sư gia chỉ mở đại trận này tới cấp cao nhất là cấp sáu, cấp bảy.
Cách làm lúc này của Phương Lãng trực tiếp khởi động trận cổ tới cấp chín.
Vậy nên dù là lá chắn bảo vệ hay là độ nồng đậm của linh khí đều vượt xa tổ tiên.
Cho dù sau này không bảo dưỡng thì hai đại trận này cũng có thể vận chuyển cả nghìn năm.
.
Huống hồ bây giờ Phương Lãng còn có hàng triệu linh thạch.
Cách một, hai năm chắc chắn sẽ kịp thời bổ sung linh lực cho đại trận.
Chín cấp bậc của đại trận viễn cổ đều mở ra.
Lực phòng ngự không có gì để chê, cho dù là Kiếp Thần cảnh đại viên mãn Thiên Hư lão cẩu tới chỉ sợ cũng tốn không ít thời gian mới có thể tạo thành một lỗ hổng.
“Ha ha ha…”Phương Lãng không khỏi cười to ba tiếng, “Giờ thì xem xem Thiên Hư lão cẩu còn dùng cách gì để đối phó với ta.
”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...