CHAP 31:
Sau đó thì không có gì đặc biệt cả, tui về lại Sài Gòn, ông già qua Mỹ lại. Điểu đặc biệt duy nhất là trước khi về lại Mỹ ổng có nói là còn cao lắm là 3 năm nữa tui sẽ qua Mỹ-đất nước thiên đường mà rất nhiều cô gái trẻ bán rẻ cả đời mình chỉ để được sống ở đó. Và điều thứ 2 là từ đây cho tới lúc tui qua Mỹ, ba tui sẽ cho tui tiền đều đặn mỗi tháng vì tui đã lớn rồi. Cho tới bây giờ tui cũng không biết đó là quyết định đúng đắn hay sai trái của ông già nữa…
Cuối tháng 8 năm 200X, thằng tui chính thức bước vào trường cấp 3.
Phải nói là năm lớp 10 là năm học nhàm chán nhất cuộc đời thằng tui. Tui được cho là một thằng cục mịch ít nói, khờ khạo trong lớp. Vì sao ư? Dễ hiểu thôi, tui không hòa đồng với mọi người ngay ban đầu được, đó là điểm yếu của bản thân mà tui không tài nào sửa nổi. Trước tiên thì phải cần người bắt chuyện, riêng tui xui bỏ mẹ bị sắp ngồi kế cha nội học giỏi ít nói. Mợ nó chứ ít nói kinh khủng, cấp 3 rồi mà còn xưng hô “ông, tui?” Dm chú ngay từ nhỏ anh đã xưng mày tao quen rồi, giờ gặp chú vậy anh phải xưng “ông, tui” nghe ngượng bỏ mẹ
Thôi không sao, sẵn đây mình giả hiền lành khù khờ luôn cho khỏe. Tránh thị phi của những năm học cấp 3 mang lại vậy. Thứ 2 nữa là tui vẫn còn dư âm vụ của Thắm nên tui không muốn nói gì nhiều với ai mà đa số là tự kỉ. Đảo mắt 1 vòng quanh lớp thì thấy hình như không ai coi được, ngoại trừ cô bé tên Lan ngồi sau, nhìn khá được đấy. Nhưng rồi cuối cùng cũng biết em nó đã có chủ
Tui-Một thằng học sinh lớp 10 nhìn hết sức bình thường, nếu không nói là cục mịch, đầu thì xoăn xoắn nên tóc bị phồng ra nhìn ngu không chịu được, về cơ sở vật chất thì chỉ có mỗi con xe đạp leo núi nhìn con nít vãi. Số là hồi đó ông già về sắm cho con xe đạp 2 triệu bạc, dm thời đó oách nhất xóm con mẹ nó luôn. Nhưng thời gian trôi qua, tui càng cao hơn, xe thì đâu có phát triển như tui được nên trông tui không khác gì một thằng cù lần đi học cả. Điều đặc biệt duy nhất là trong túi tui không bao giờ dưới nửa triệu. Kì lạ là tui không biết xài sao cho hết cả?
Thời gian nhàm chán cứ trôi qua, tui thì được đổi chỗ không ngồi với thằng học giỏi ít nói kia nữa mà được ngồi kế thằng công tử khoe của. Dm nó chứ mới ba lớn mà huênh hoang kinh khủng. Tui nhiều lần tính cho nó bài học rồi, nhưng nghĩ lại mình đang đóng vai ngoan hiền trong lớp khi không kiếm chuyện đánh nhau thì người ta lại nói mình hai mặt nên thôi.
Ngồi kế thằng đó nghe nó nổ banh xác mấy tháng thì bà cô cũng chuyển tui xuống bàn chót ngồi cùng thằng Tú lùn. Nói tiếng nó lùn thì tội chứ thật ra thằng cu cũng mét 6 mấy. Ngồi kế nó thì hai thằng vớ vẩn lại có chung sở thích là rap. Dm ngồi trong lớp mà cứ đem mấy bản nhạc rap đình đám thời đó ra ca đi ca lại muốn mòn mẹ mỏ.
Hai em gái phía trên thì thuộc dạng bình thường, nhưng được cái chịu giỡn kinh. Hai thằng ngồi sau thò tay lên trước mân mề sờ mó lưng đùi bụng vếu(đùa chứ đéo có vếu) mà nó tỉnh bơ. Thằng tui thì từ từ cởi mở hơn được với vài người bạn trong lớp. Rồi cũng tới nhà tụi nó ăn nhậu, mẹ mắc cười nhất là lúc tui qua nhà con kia nhậu. Tụi nó đứa nào cũng bê bê riêng tui thì tỉnh queo, nhưng cũng giả bộ xỉn quắc cần câu để phá. Chén dĩa trong nhà nó tui phang bể mẹ nó hết mấy cái, mấy con hamsters nó nuôi tui cũng bóp lòi cứt 1 con. Dm ai kêu dụ dỗ bố vô con đường sa ngã chi , nhỏ đó la làng làm thằng Tâm bạn tui chở tui về nhà, hai đứa vừa đi vừa nhựa mắc cười kinh khủng
Khí trời se se lạnh vào buổi sáng sớm những ngày cuối năm báo hiệu cho ta biết là tết sắp đến, tui thì vẫn cứ cực kì nhàm chán mà lết xác tới trường mong tới tết để còn được nghỉ xả hơi vài bữa chứ đi học mà không được sống thật với bản thân thì chán bỏ mẹ ra đó chứ. Và rồi buổi trưa ngày 30 tết, khi tui đang ngồi ăn, ông B anh họ vỗ vai tui nói:
-“Ê Ki, mày năm nay cũng 15 rồi. Tối nay đi theo anh chơi. Dm mày cứ lúc nhúc quài thấy tội nghiệp.”
-“Đi đâu anh B?”-tui hỏi.
Anh tui rút điếu thuốc ra hút vài ngao trông điệu nghệ phết, nói:
-“Chùa Bà Bình Dương.”-đọc tới đây thì ai có thời chơi xe nghe quen nhỉ? Tối
30 tết là lũ lượt kéo nhau tới chùa Bà dợt xe. Ông B là một tay không xoàng, nên dĩ nhiên ổng không nằm ngoại lệ.
Nhưng ở thời điểm đó tui ngu ngơ lắm, không biết việc gì đang xảy ra hết. tui cứ ngây thơ nghĩ là ông anh mình sao nay hiền dữ, tự nhiên rủ tui đi chùa lạy phật. Ờ mà thôi năm nào cũng đi chùa gần nhà nên tui cũng chán rồi nên đi với ông anh.
Thong thả ra tiệm net chơi cái cho đỡ ghiền rồi trời cũng tối dần, thoáng cái cũng đã 7h tối. Tui tính tiền về nhà, cơm nước tắm rửa xong thì cũng 8h. Y như tui đoán, ông anh cũng đã thơm tho sạch sẽ chờ tui. Ổng hối tui:
-“Lẹ lên, thằng mập lề mề quá nha mậy.”
-“Chờ xíu em lấy nón bảo hiểm đã.”
-“Dm đi với tao mà đội nón? Dục mẹ hết ở nhà đi, đeo mấy cái đó vướng thêm!”-ông anh vừa cười vừa xua tay nói.
-“Ủa còn công an thì sao?”-tui quả là hết sức ngô nghê hỏi ổng.
-“Mày mập thiệt, nhưng mà xe anh đủ sức cho tụi nó hửi khói, coi nè cu.”-nói xong rồi ổng cũng đứng lên đạp mạnh xuống để đề máy con xe, tiếng bô nổ nghe thật uy lực.
Tui cười ra vẻ thám phục rồi leo lên con xe wave trắng mang biển số 5X-XX 6789…
Đúng thật tui đi với ông anh học được nhiều cái mới thiệt. Điều trước hết là: con gái không biết lạnh cha mẹ ơi? Dm hên là tui mặc quần jean dài, áo tay dài nên chỉ thấy mát, còn đằng này các chị các mẹ mặc quần ngắn sát háng, áo thun ba lỗ mỏng tanh mà vẫn tỏ ra như thường. Tui thật sự thán phục.
Điều thứ 2 là: không đội nón bảo hiểm thu hút ánh nhìn của rất nhiều người, hôm đó mặc dù bụi nhưng tui vẫn không đeo khẩu trang, vì lỡ như bạn tui ai có thấy thì ít ra tui cũng mang tiếng là đi xe độ không đội nón bảo hiểm.
Trên đường đi thì ôi thôi xe đông như kiến, tui với ông anh đi xe độ, bản số sốc, không thằng nào đội nón thật sự thu hút sự chú ý kinh khủng. Cha nội B cũng rảnh lắm, trên đường đi ra tới chùa Bà, cậu nào nẹc là chả chạy thử ngay làm thằng tui cứ lâu lâu phải ôm chặt như gay không bằng.
À mà còn chuyện mắc cười nữa là có mấy cậu tay lái không vững mà thích thể hiện, khi chạy nhanh qua những đoạn đường dốc cao làm xe bay lên không 1 khoảng tới khi rơi xuống thì không kiềm nổi tay lái rồi loạng choạng đâm vô xe khác hoặc tự té. Máu mũi máu miệng ọc ọc ra như viên sủi C không bằng. Tui thì lần đầu tiên bước chân vô thế giới ngầm nên thấy cái gì cũng lạ. Tui hỏi:
-“Ủa anh B, mấy thằng đó té xuống rồi sao?”
-“Thì mấy thằng sau chạy lên cán hay thấy choáng đường quá thì khiêng nó vô lề nằm.”-ổng nhép miệng cười.
-“Ủa không ai kêu xe cứu thương hết hả?”-tui hỏi ngu tiếp.
-“Ngu mà lì thì chịu!”-nói xong rồi ổng cũng đá số xe làm vài phát vượt lên dẫn đầu đoàn. Tui cũng không hỏi thêm số phận cũng những anh chàng bị té kia sao nữa.
Tới chùa Bà thì ông anh cũng tấp vô lề chào hỏi vài người bạn quen. Người ta cũng hỏi tui, tui lễ phép trả lời. Đứng chút ông B nói:
-“Ki đứng đây chơi với bạn anh xíu, anh ra thử xe.”
Tui nghe nói vậy cũng ngoan ngoãn làm theo không hỏi thêm câu nào. Ổng đạp mạnh bàn đạp chiếc xe nge oành phát rồi chạy ra đường thử.
Mọi thứ như hút hồn tui, từ cách chạy xe xuống lòng đường, rồi nẹc pô kiếm người dợt xe thử, xong 2 3 có khi 5 6 chiếc cùng chạy một lượt với tốc độ kinh hoàng. Tất cả những thứ ấy gộp lại như là người con gái đẹp mà tui yêu ngay từ lần gặp đầu tiên. Sau khi ông B chạy 5 6 vòng thì cũng lên lề lại, tui hỏi:
-“Xe mình thằng hay thua dạ?”
-“Mẹ còn phải hỏi, xe dởm thì giục mẹ bản số 6789 ở nhà chứ đeo bản số này mà chạy thua thì đội quần. Chưa kể anh mày cũng đâu phải hạng không tiếng tăm.”-anh B rít điếu thuốc rồi nói, cười khà khà.
Tui thì cứ đứng đó mà ngắm nhìn “người con gái đẹp” đó không chớp mắt. Tự nhiên có người vỗ vai tui làm hết hồn:
-“Sao Lucky, khoái hả?”-ông C bạn ông B ở đâu làm hết hồn. Tui với cha nội này cũng có biết nhau lâu rồi, mất tích thời gian tự nhiên giờ xuất hiện.
-“Ủa anh C, lâu quá không gặp.”
-“Ờ anh có công chuyện, đu má dạo này lớn nhìn đẹp trai ta, coi coi con cu có còn trái ớt hiểm nữa không?"-ổng mò thiệt mới ghê, hên là tui chụp tay ổng kịp
-"Ông giỡn dai quá nha, khỏe hông anh?"
-"Ờ khỏe, học hành sao rồi?"
-"Em thi đậu trường XXX."
-"Học chung với chị mày rồi, chị Thủy bồ anh lớp 12aX. Có thằng nào dê nói tao!"
Tui gật đầu.
-“Có chuyện gì nói anh tiếng, em chắc chưa nghe vụ anh 1 thân 1 mình làm gỏi 4 thằng ở đó bằng cộng dây nịt hả?”
-“Nổ quá cha nội, haha!”-tui vỗ đùi chan chat. Ông C này ít khi nổ mà tui thích giỡn với ổng, anh em rất tự nhiên với nhau.
Có kỉ niệm vui này tui với ổng không quên được. Năm tui lớp 7 lớp 8 gì đó, khi mà mới vừa bước vô thế giới JAV. Ổng biết là tui có biết sơ sơ nên lân la gợi chuyện nói là có tiệm này chuyên kinh doanh cho coi phim “đó” thằng tui thì cũng giả bộ làm eo làm nũng nhưng mà ổng biết tẩy nên rủ tui đi “mở mang kiến thức.” Tui cũng gật đầu, mà thời đó 2 anh em còn nghèo lắm, trong túi tui còn có 10k, ổng thì không có cắc nào, mà tiệm đó thì tới 5k/tiếng lận. Bàn mãi hai anh em cũng bấm bụng đạp con xe đạp của tui tới đó 2 thằng 2 máy(quán net Thái Dương huyền thoại gần cầu Bông, nếu ai sống cùng thời và đã từng vô đó chia sẻ phát).
Chung quanh toàn mấy anh 18 trở lên có riêng tui thằng nhóc chút xíu chu đầu vô JAV coi mà làm mấy ông đó phì cười, mấy máy đó không có mạng, chỉ có ổng cứng 1 Gb “tư liệu” thôi. Coi mà nhìn đồng hồ tính đúng 1 tiếng rồi về, tưởng mọi chuyện êm xui ai ngờ trời đổ mưa làm quần áo thâm vô người, hai thằng lòi 2 cục xấu hổ chết đi được. Trú mưa thì người ta nhìn mình với cặp mắt ghê tởm, nên chỉ có cách 2 thằng, 4 “đầu” đội mưa về nhà thôi.
Quay lại chuyện chùa Bà, sau khi nghe tui nói vậy ông C cũng phì cười rồi hai anh em đi ăn hủ tiếu, để ông B thử xe gì gì đó thêm mấy vòng rồi vô chùa xin lộc gì luôn. Gớm! Giang hồ mà đi xin lộc không biết ai chứng cho
Lúc chạy ra kiếm tui thì ổng vác đâu cây nhang bự kinh khủng kêu tui cầm đem về nhà(ai đã từng đi chùa Bà 30 tết thì chuyện này khá quen nhỉ?)
Về đến nhà thì lạ là cây nhang thấy không bị hao hụt bao nhiêu, cắm cái trước sân rồi ổng cũng lăn ra ngủ luôn mà không dám vô nhà sợ bị Ngoại chửi. ổng chứ làm anh gì mà bất công kinh khủng, bắt em mình coi xe cho còn ổng thì đã ngáy khò khò.
Tui thì ngồi đó nhìn xe ổng, rồi nhìn lên bầu trời đầy sao tưởng tượng "cô gái xinh đẹp" khi nãy là ngôi sao sáng nhất trên đêm 30 tết này.
Em à, chờ anh nhé...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...