Tối Cường Triệu Hoán Sư

Hai luồng hồn lực lớn chợt va chạm trong cơ thể, Trang Dịch vội vàng không kịp chuẩn bị, một cái không cân nhắc kỹ,lực lượng do hồn lực va chạm sinh ra lập tức nổ tung trong cơ thể hắn, trực tiếp nổ thương thân thể Trang Dịch từ bên trong, may mà nơi nổ tung là vai trái, không phải vị trí trí mạng, Trang Dịch chẳng quan tâm đau đớn, vội vàng mượn miệng vết thương nhanh chóng thả sức mạnh này đi.

Bởi vì Tử Tinh Hoàng Điểu che giấu khí tức cùng hồn lực của Trang Dịch, tạo thành một lồng năng lượng hình bầu dục quanh thân hắn, lồng năng lượng này không chỉ có thể ngăn cản người khác nhìn thấy được Trang Dịch, đồng thời cũng ngăn cách hắn cùng thế giới bên ngoài, bởi vậy, sau khi sức mạnh nổ tung trong cơ thể Trang Dịch được hắn chuyển dời ra từ vết thương, bị ngăn cách trong khoảng giữa lồng năng lượng cùng Trang Dịch, cảm giác sức mạnh này không thể nào thoát ra, Trang Dịch rơi vào đường cùng, không thể làm gì khác hơn là hy sinh y phục của mình, mặc ch luồng sức mạnh kia triệt để đốt trọi y phục của hắn, lúc đó mới miễn cưỡng dừng lại.

Theo quần áo bị đốt, bên ngoài làn da truyền đến đau đớn tổn thương, loại cảm giác này mặc dù khó chịu, nhưng Trang Dịch giờ phút này đã không rảnh bận tâm, hai hồn lực lớn va chạm trong cơ thể, mối nguy hiểm do trong cơ thể biến thành chiến trường, khiến cho toàn bộ lực chú ý của Trang Dịch đều tập trung vào trong cơ thể.

Đáng được ăn mừng chính là, loại đau khổ lan tràn từ trong thân thể ra ngoài này, không phải lần đầu tiên Trang Dịch cảm nhận được. Ở kiếp trước từng trải qua bị Tưởng Tuyên rút linh hồn, so sánh với cái loại vặn vẹo, đau đớn không thể nào hình dung kia, loại tình huống hiện tại này, Trang Dịch hoàn toàn có thể đủ nhịn được, cho nên giờ phút này, Trang Dịch cắn chặt răng, dù cho thân thể kịch liệt run rẩy vì đau đớn, tinh thần lực của hắn cũng vững vững chắc chắc điều khiển hồn lực, chậm rãi thử tách hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu ra, trước tránh đi va chạm dẫn đến bùng nổ.

Hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu thuận theo hồn lực trong cơ thể Trang Dịch mà đi lại, bởi vì hồn lực của Trang Dịch chủ động rút lui, tránh cho hai hồn lực lớn va chạm, nhưng cũng vì như thế, dẫn đến hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu có tốc độ chạy càng lúc càng nhanh. Cái này tương đương với hồn lực của hồn sư cấp năm va chạm trong cơ thể Trang Dịch, nếu Trang Dịch không phải hồn sư ba hệ, mỗi lần tấn cấp, để thừa nhận hồn lực ba hệ mà mạch hồn lực càng thêm chắc chắn so với hồn sư bình thường, chỉ sợ đã sớm nổ tung mà chết rồi.

Nhưng cho dù không có bị căng nổ, cảm giác của Trang Dịch hiện giờ cũng không hề dễ chịu. Đây giống như một vật chứa có thể co dãn, vốn cũng chỉ có thể chứa một ly nước, hiện giờ lại bị ép buộc chứa dung lượng lớn hơn, vì không cho nước chảy ra ngoài tạo thành tổn thương càng lớn, Trang Dịch chỉ có thể cưỡng ép tự kéo căng cái vật chứa này ra.

Hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu tràn ngập thuộc tính phong hỏa, cả hai hỗ trợ lẫn nhau, quả thực chính là hồn lực tấn công tốt nhất, dưới sự va chạm của hồn lực này, vì cố gắng thích ứng nó, hơn nữa thử thu phục nó, Trang Dịch cắn răng chịu đựng, từ từ, phàm là những nơi hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu đi qua, thân thể Trang Dịch liền giống như được rèn luyện qua, bất tri bất giác, có thể sánh ngang với hồn sư cấp năm.

Không biết đã qua bao lâu, khoảng thời gian này có mấy lần hồn lực của Trang Dịch thực sự không kịp tránh đi, cũng có va chạm với hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu mấy lần, may mà vết thương tạo thành khi va chạm phần lớn có vị trí ở tứ chi, hơn nữa tình huống nổ thương cũng đều không quá nghiêm trọng.

Theo hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu triệt để chạy quanh trong thân thể Trang Dịch một lần, dưới áp bách cùng rèn luyện của Tử Tinh Hoàng Điểu, trong mấy giờ ngắn ngủi, lực khống chế đối với hồn lực trong cơ thể củ Trang Dịch nhanh chóng tăng lên, đạt tới hoàn cảnh trước đó chưa từng có.

Thấy hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu thuận theo mạch hồn lực của hắn, chậm rãi chảy về đầu của mình, biết thời cơ đã đến, cuối cùng Trang Dịch không hề bị động tránh né, bắt đầu điều khiển hồn lực của mình, không dấu vết ngưng tụ từ bên cạnh, thuận theo phương hướng hồn lực chạy đi, dùng phương pháp chậm chạp mà ôn hòa, dần dần vây quanh nó, thử chậm rãi thôn phệ hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu.

Trang Dịch chờ lâu như vậy, đã chuẩn bị đầy đủ, lúc này chính là thời khắc có tinh thần nhất, mà ngược lại với hắn, chính là hồn lực Tinh Hoàng Điểu hồn lực, qua một lần chạy loạn này, vì không có chủ điều khiển, trong khoảng thời gian này còn bùng nổ mấy lần, so sánh với ban đầu, đã hiện ra vẻ mệt mỏi, cứ tiêu tan dần dần như vậy, theo từng chút từng chút thời gian qua đi, Trang Dịch điều khiển hồn lực ngày càng tự nhiên, dưới sự xâm chiếm từng bước của hắn, năng lượng ẩn chưa bên trong hồn lực Tử Tinh Hoàng Điểu dần dần biến ít đi, cho dù vẫn chạy trong cơ thể hắn như lúc trước, nhưng tốc độ lại càng ngày càng chậm, thể tích càng ngày càng nhỏ, đại bộ phận đều bị hồn lực của Trang Dịch đồng hóa hấp thu.

Thời gian dài dòng buồn chán lại trôi qua, dưới sự ăn mòn chậm rãi của Trang Dịch, hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu chỉ còn lại có không đến 1/10, nhưng mà động tác của Trang Dịch lại càng thêm cẩn thận, bởi vì hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu đã đưa tới đầu hắn, đầu là vị trí mấu chốt nhất của nhân loại, một khi nổ tung, không chỉ đầu sẽ nở hoa, mà ngay cả không gian tinh thần cũng sẽ biến mất theo, bởi vậy cho dù là phụ hồn sư hệ chữa trị có lợi hại nữa, cũng không thể nào cứu chữa.


Càng tại thời khắc mấu chốt, càng không thể để cho không may xuất hiện, Trang Dịch chỉ huy hồn lực của mình, cẩn thận từng li từng tí mà bao bọc chút sức mạnh cuối cùng này của Tử Tinh Hoàng Điểu, thấy đã sắp thành công, đột nhiên, trong hồn lực hai thuộc tính này, thuộc tính phong bỗng nhiên tăng nhiều thêm, dùng tốc độ cực nhanh, mạnh mẽ chạy về phía trước, đột phá vòng vây hồn lực của Trang Dịch, dùng tốc độ cực nhanh, vọt vào không gian tinh thần trong đầu Trang Dịch!

Trang Dịch sợ hết hồn, nhanh chóng chỉ huy hồn lực của mình đuổi theo, đồng thời, cũng ở trong không gian tinh thần của Trang Dịch, Tử Tinh Hoàng Điểu đang chờ một bước dung hợp cuối cùng bỗng nhiên kêu to: “Chết tiệt, sức mạnh này cách ta quá gần, nó đang di chuyển lại gần về phía ta, ta nói ngươi ngược lại đuổi theo nhanh lên a! Ta thật vất vả mới tách rời được nó ra, nếu nó lại dung hợp với ta lần nữa, ta không thể làm hồn thú, đến lúc đó ta sẽ chết thật!”

Không cần Tử Tinh Hoàng Điểu kêu, Trang Dịch cũng biết một khi sức mạnh này đi vào không gian tinh thần của hắn sẽ có hậu quả nghiêm trọng như thế nào, hắn không chỉ có Tử Tinh Hoàng Điểu có nguy hiểm đến tính mạng, không gian tinh thần của Trang Dịch nhưng là có liên hệ với đầu óc hắn, một khi phát sinh ngoài ý muốn gì, bản thân Trang Dịch cũng có khả năng chết đi, hoặc là biến thành một kẻ ngu ngốc!

Lực chú ý của Trang Dịch tập trung cao độ trước đó chưa từng có, điều động hồn lực toàn thân đối đầu với hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu kia, bên trong hồn lực của hắn cũng có chứa thuộc tính phong, thế nhưng so sánh với cấp bảy này, lại kém xa! Hiện giờ hồn lực đã chạy đến gần đầu, Trang Dịch lại không dám điều khiển hồn lực trong cơ thể ngăn cản, nếu không, một khi đầu óc nổ tung, Trang Dịch sẽ chết đến không thể chết lại.

Thấy hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu cách không gian tinh thần của mình càng ngày càng gần, Trang Dịch dùng hết toàn lực cũng không cách nào đuổi theo, trong đầu tràn ngập tiếng kêu ngày càng lanh lảnh chói tai của Tử Tinh Hoàng Điểu, khi hồn lực của nó mạnh mẽ xông vào không gian tinh thần của Trang Dịch, Trang Dịch chỉ cảm thấy đại não đau nhức một trận, sắc mặt của hắn bỗng nhiên tái đi, không gian tinh thần bị hồn lực của sinh mệnh khác xâm nhập, Trang Dịch đang trong đau khổ kịch liệt, nhất thời mất đi khống chế với hồn lực của bản thân, hồn lực trong cơ thể tứ tán ra, thân thể vừa trải qua cưỡng ép nâng cao cũng bắt đầu co rút, thấy luồng hồn lực kia của Tử Tinh Hoàng Điểu cách càng ngày càng gần, trong giây lát nghìn cân treo sợi tóc này, một mảnh linh hồn nhỏ thuộc về Lôi Tu vẫn dấu kín bên trong không gian tinh thần của Trang Dịch, đã thật lâu không có động tĩnh gì kia, mãnh liệt chui ra.

Mảnh linh hồn này đã bắt đầu tồn tại từ khi Trang Dịch cùng Lôi Tu ký kết khế ước, ngay từ đầu chẳng qua là một đống có dạng sương mù tối tăm mờ mịt nhỏ màu đen, nhưng mà theo thực lực của Lôi Tu ngày càng mạnh, mảnh linh hồn nhỏ này cũng theo đó trở nên ngày càng rõ ràng, cho tới bây giờ, mảnh linh hồn nhỏ màu đen này, trừ đầu ra, thân thể đã hoàn toàn hiện ra, tứ chi to khỏe cùng cái đuôi vừa thô lại dài, thoạt nhìn rất sống động.

Nó vẫn dấu kín ở chỗ sâu trong không gian tinh thần của Trang Dịch, dù là Lôi Tu tấn cấp, nó cũng là lặng yên không một tiếng động thay đổi hình dạng, bởi vì quá lâu không có động tĩnh, thường thường Trang Dịch cũng không để ý đến nó, kết quả thật không ngờ tại giây phút cuối cùng này, nó vậy mà chui ra, mạnh mẽ chắn trước luồng hồn lực kia, cái đầu còn mơ hồ không rõ đã nứt ra một khe hở, nhìn giống như là đang há to miệng, trong sự trợn mắt há mỏ của Tử Tinh Hoàng Điểu, một ngụm nuốt hồn lực vào.

Tốc độ xông vào không gian tinh thần của luồng hồn lực này rất nhanh, nhưng tốc độ biến mất cũng đồng dạng cực nhanh, bởi vì nó xâm nhập mà không gian tinh thần của Trang Dịch trở nên có chút hỗn loạn, nhưng may mà không lâu sau đã bị mảnh linh hồn nhỏ của Lôi Tu giải quyết.

Trang Dịch cảm thấy luồng đau nhức kịch liệt trong đầu kia biến mất, chậm rãi phục hồi tinh thần, khi hắn nhìn thấy Tử Tinh Hoàng Điểu trợn mắt há mỏ nhìn chằm chằm mảnh linh hồn nhỏ kia của Lôi Tu, nói với Tinh Hoàng Điểu: “Chúng ta còn một bước cuối cùng chưa hoàn thành.”

Tử Tinh Hoàng Điểu lập tức phục hồi tinh thần: “Con hổ này cũng là hồn thú của ngươi?”

“Không phải, là ma thú của ta.”

“Ma thú tại sao sẽ ở trong đầu của ngươi?”


Trang Dịch nghe vậy, không trả lời nó. Ma thú bình thường tự nhiên không thể, nhưng Lôi Tu là bổn mạng thú của hắn, tự nhiên không giống hồn thú cùng ma thú khế ước bình thường.

“Đây rốt cuộc là cái gì, tại sao có thể nuốt sức mạnh của ta, hơn nữa còn dứt khoát lưu loát như vậy…” Tử Tinh Hoàng Điểu nhịn không được lẩm bẩm nói.

Trang Dịch cảm thấy thân thể của mình trải qua dày vò như vậy, đã đến cực hạn, thấy Tử Tinh Hoàng Điểu còn cọ xát, hắn nói: “Ngươi lại không cùng ta dung hợp, ta liền không chịu nổi, nếu như ý thức của ta lâm vào hôn mê, quá trình thu phục cũng sẽ triệt để thất bại trong gang tấc.”

Tử Tinh Hoàng Điểu nghe vậy, không hỏi nhiều hơn nữa, tinh thần lực của nó dung hợp cùng tinh thần lực của Trang Dịch, may mà bước thu phục hồn thú cuối cùng này không khác gì với thu phục hồn thú bình thường, sau khi Tử Tinh Hoàng Điểu đã triệt để trở thành hồn thú của Trang Dịch, Trang Dịch nhìn cột sáng đại biểu chiến hồn sư cùng ngự hồn sư trong không gian tinh thần, mỗi bên nhiều hơn một Tử Tinh Hoàng Điểu theo thứ tự là màu tím cùng màu vàng, Trang Dịch đang chuẩn bị buông lỏng một hơi, đột nhiên phát hiện dị thường.

Trong đầu Trang Dịch tổng cộng có ba cột sáng tinh thần, phân biệt đại biểu cho ba hệ chiến ngự phụ, trước hôm nay khi chưa thu phục Tử Tinh Hoàng Điểu, hệ phụ hồn sư của Trang Dịch đã thu phục được bốn hồn thú, mà hai hệ chiến ngự, chỉ mới thu phục được ba hồn thú.

Bử vì hồn thú của ba hệ trong từng cấp đều đặt song song, bởi vậy theo lý mà nói, hiện giờ sau khi Trang Dịch đã thu phục được Tử Tinh Hoàng Điểu cấp bốn, Tử Tinh Hoàng Điểu hai hệ chiến ngự, phải đặt song song với Bồ Công Anh Ảo Giác mới đúng…

Trang Dịch cực kỳ nghiêm túc tỉ mỉ nhìn vài phút, cuối cùng xác định không phải mình hoa mắt, vị trí mà Tử Tinh Hoàng Điểu hai hệ chiến ngự hiện ra, vậy mà cao hơn Bồ Công Anh Ảo Giác, này thoạt nhìn giống như Trang Dịch trực tiếp nhảy vọt qua hồn thú cấp bốn mà thu phục hồn thú cấp năm vậy!

Suy đoán này nhất thời khiến Trang Dịch sợ hết hồn, nhưng là trừ cái này, có vẻ cũng không có cách nào giải thích việc ba cột sáng tinh thần bất thường!

Chậm rãi từ trong không gian tinh thần lui ra ngoài, Trang Dịch phát hiện, lúc nãy vì không gian tinh thần bị luồng hồn lực kia đột nhiên xâm nhập, dẫn đến hồn lực trong cơ thể hắn triệt để hỗn loạn, hắn tạm thời áp chế suy đoán về Tử Tinh Hoàng Điểu xuống, hết sức chuyên chú chải chuốt hồn lực theo quy luật nhất định.

Vừa thao túng hồn lực trở về chỗ cũ, Trang Dịch vừa tra xét tình huống thân thể của mình.

Đầu tiên là mạch hồn lực đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, nếu như nói nó vốn là một dòng suối nhỏ, trong mấy giờ ngắn ngủi, được hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu rèn luyện, đã triệt để biến thành sông nhỏ, đồng thời hồn lực vốn có của Trang Dịch, cũng nhanh chóng tăng thêm giống như khí cầu trong thời gian cực ngắn.


Loại hồn lực không phải do chính mình tu luyện tăng lên từng chút từng chút này, chớp mắt tràn ngập ở trong cơ thể, Trang Dịch chỉ cảm thấy cực kỳ không thích ứng, đây chính là di chứng của việc cưỡng ép trở nên mạnh mẽ trong thời gian ngắn, chỉ sợ thời gian kế tiếp cần tăng cường huấn luyện, mới có thể chậm rãi biến mất.

Ngoại trừ biến hóa trong cơ thể, chỉ còn lại vết thương bên ngoài cơ thể.

Đây tuyệt đối là một lần thu phục ma thú thảm thiết nhất của Trang Dịch từ lúc chào đời đến nay, lúc trước vì chạy trối chết, Trang Dịch chuyển dời vết thương do Tiết Kiệt đánh gãy xương lên tay phải, cho tới bây giờ, tay phải còn lấy tư thế không bình thường mà vặn vẹo, mà bả vai trái, bắp chân phải, cẳng chân trái, đều có vết thương lớn nhỏ không đều do nổ ra từ bên trong, máu tươi xuyên thấu qua miệng vết thương da tróc thịt bong phun khắp nơi, đây đều là do hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu chạy trong người lúc trước, đôi khi không cẩn thận va chạm với hồn lực của Trang Dịch dẫn đến.

Trừ cái đó ra, những chỗ da không có vết thương cũng có vết bỏng không cùng mức độ, đồng thời quần áo Trang Dịch cũng bị đốt không còn.

Chẳng qua cho dù bây giờ Trang Dịch chật vật trước đó chưa từng có, nhưng thần sắc của hắn xác thực cực kỳ hưng phấn, bởi vì thông qua xem xét tình huống trong thân thể mình, Trang Dịch xác nhận, qua quá trình thử thách thu phục kinh tâm động phách một lần này, vậy mà trực tiếp nhảy vọt qua hai quá trình cấp bốn thượng giai cùng cấp bốn đỉnh phong, triệt để bước vào cấp năm!

Mà hồn thú Tử Tinh Hoàng Điểu hai hệ chiến ngự đã được Trang Dịch thu phục, sau khi phát hiện mình đã trở thành hồn sư cấp năm, Trang Dịch tự nhiên cũng xác định, chúng nó cũng biến thành hồn thú cấp năm của mình!

Tốc độ tấn cấp như thế, quả thực có thể dùng thần tốc để hình dung, nhưng mà nghĩ đến lúc nãy không phải nhờ Lôi Tu, chính mình chỉ sợ đã mất mạng, sau khi hưng phấn, Trang Dịch không khỏi cảm thán, muốn thu được nhiều lợi ích, quả nhiên phải kèm theo mạo hiểm cao. Về phần rõ ràng là thu phục hồn thú cấp bốn, hiện giờ lại trở thành hồn thú cấp năm, sau khi kinh ngạc, Trang Dịch cũng hiểu rõ rất nhanh.

Bình thường mà nói, mỗi cấp tương ứng một ma thú, hồn sư tuyệt đối không có khả năng vượt cấp thu phục ma thú, chừa ra vị trí trống ở giữa. Nhưng hồn thú lần này Trang Dịch thu phục là ma thú từ cấp bảy hạ xuống, trước khi thu phục nó, Trang Dịch chiếm đoạt phần lớn sức mạnh còn lại của Tử Tinh Hoàng Điểu cấp bảy, dẫn đến bản thân Trang Dịch vượt caaspm mà sau lúc này, Trang Dịch đã thu phục được một hồn thú Tử Tinh Hoàng Điểu luôn luôn không thể hấp thu sức mạnh để tiến thêm một bước, có lẽ trong cả quá trình này, vô hình xúc tiến bản thân Tử Tinh Hoàng Điểu phát triển, vì vậy biến không thể thành có thể, Tử Tinh Hoàng Điểu đi theo Trang Dịch từ cấp bốn biến thành cấp năm, cuối cùng đưa tới một tình huống quỷ dị như vậy phát sinh.

Không ngờ hôm nay vốn là đến thu phục ma thú cấp bốn, kết quả lại trở thành hồn sư cấp năm, kéo theo vấn đề ma thú cấp năm cũng giải quyết xong, dù là thân thể có đau nhức, cũng không ngăn cản được tâm tình Trang Dịch rất tốt.

Hắn chậm rãi mở to mắt, nhìn thảm trạng toàn thân vết thương của mình, đặc biệt vết thương ở chân cùng thắt lưng đặc biệt nghiêm trọng, quần và giày là không thể mặc lại, Trang Dịch đơn giản lấy từ trong không gian ra một bộ trường bào, tùy tiện choàng ở trên người, sau đó vươn tay, bỏ đi vòng ánh sáng tím bao quanh che giấu khí tức quanh hắn, theo ánh sáng che chắn tầm mắt dần dần tán đi, khi Trang Dịch nhìn thấy Lôi Tu đứng trước mặt vẫn luôn khẩn trương theo dõi hắn, nhất thời giật mình.

“Lôi Tu?” Trang Dịch quá mức kinh ngạc, nhịn không được kêu lên, “Tại sao ngươi lại ở nơi này?”

Lôi Tu nhìn đầu tóc Trang Dịch tản ra, một thân chật vật, quần áo cũng đổi một bộ, cho dù bàn tay cùng thân thể bị che chắn nên không nhìn thấy, thế nhưng dưới bắp chân, vậy mà máu thịt không rõ, đồng tử Lôi Tu co rụt lại, trong cổ họng phát ra thanh âm vừa phẫn nộ lại vừa đau lòng, bất chấp trả lời Trang Dịch, Lôi Tu chợt nhảy lên, chạy đến bên cạnh Trang Dịch, cúi đầu xuống nhìn chằm chằm cái chân bị thương của Trang Dịch, nó muốn duỗi đệm thịt kiểm tra Trang Dịch một cái, kết quả đột nhiên nghĩ đến cái gì, lại buông đệm thịt, thò đầu lưỡi, muốn nhẹ nhàng giúp Trang Dịch liếm một chút, liếm sạch máu đang không ngừng chảy ra.

Trang Dịch thấy Lôi Tu cẩn thận từng chút một duỗi đầu lưỡi, bộ dạng muốn liếm lại sợ hắn bị đau, đang muốn cúi người vỗ vỗ nó một chút, kết quả theo hắn khẽ động, vết thương trên eo lập tức vỡ ra, Trang Dịch hít ngược một hơi, thấy Lôi Tu mạnh ngẩng đầu nhìn hắn, hắn vội vàng duỗi bàn tay, nhẹ nhàng sờ lên cái đầu lớn của Lôi Tu, nghĩ đến việc mình tấn cấp năm, trong giọng nói của Trang Dịch có chút hưng phấn khó nhịn: “Không cần lo lắng, tuy rằng lần này bị thương nhiều hơn chút, thế nhưng tốt xấu thăng cấp thành công, hơn nữa còn là tốc độ chưa từng có trước đây mà tiến vào cấp năm, mà quan trọng hơn là, giảm bớt phiền phức ta phải đi tìm ma thú cấp năm kế tiếp.”

Thấy Lôi Tu chăm chú nhìn mình, Trang Dịch lấy tay nhẹ nhàng ấn lên mi tâm Lôi Tu, nghĩ tới vừa rồi cực kỳ nguy hiểm, hắn nhẹ nhàng nở nụ cười, nói đại khái quá trình tấn cấp của mình cho Lôi Tu nghe một lần, sau đó nói: “Thời khắc mấu chốt vừa rồi, may mà có linh hồn của ngươi lao ra giúp ta, bằng không ta hiện tại đã nguy hiểm. Vừa rồi lúc mặc quần áo ta còn đang nghĩ, chờ một lát trở lại nhìn thấy thì phải hảo hảo cảm ơn ngươi, kết quả thật không ngờ ngươi lại chạy vào đây.”


Lôi Tu ngẩng đầu lên, liếm liếm lòng bàn tay Trang Dịch, để lại dấu vết thấm ướt ấm áp, Trang Dịch cảm thấy tâm tình của Lôi Tu truyền tới thông qua khế ước, hiểu được là Lôi Tu đang lo lắng cho hắn.

Tâm tình giữa bọn họ là có thể truyền lại cho nhau, bất luận là lúc trước chiến đấu cùng Tiết Kiệt, hay là về sau thu phục Tử Tinh Hoàng Điểu, chỉ sợ tâm tình Trang Dịch cũng chẳng bình tĩnh đến chỗ nào, nghĩ đến Lôi Tu ở bên ngoài có thể cảm ứng được tâm tình của hắn, nhưng lại không biết tình huống của hắn như thế nào, Trang Dịch đổi vị trí suy nghĩ một chút, cũng tưởng tượng nếu là mình thì sẽ nóng lòng như thế nào.

Hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu Lôi Tu: “Tóm lại, mặc kệ như thế nào, lần này thu hoạch rất lớn, thậm chí vượt qua dự liệu của ta, có bị thương nhiêu hơn nữa, cũng là đáng giá! Đi, Lôi Tu, chúng ta trở về đi.”

Trang Dịch khí thế ngất trời nói xong, vì vui quá mà quên mất toàn thân vết thương của mình, kết quả vừa bước ra một bước, vết thương trên đùi cùng ngang hông đồng thời phát tác, thân thể Trang Dịch mềm nhũn, cả người cứ thế gục xuống phía trước.

Lôi Tu thấy thế, nhanh chóng nhảy đến trước người Trang Dịch, để Trang Dịch tựa trên lưng của nó, sau đó dùng đuôi thay Trang Dịch cân bằng thân thể, nó nghiêng đầu, ý bảo Trang Dịch leo lên.

Theo động tác của Trang Dịch, mấy chỗ vết thương của hắn đều bị xé rách ra, đang đau đớn hít khí, thấy Lôi Tu muốn hắn trèo lên trên lưng nó, nhất thời có chút ngượng ngùng: “Ngươi muốn cõng ta?”

Lôi Tu nghiêng đầu, dùng phần miệng động động Trang Dịch, để tay Trang Dịch đè lên gáy nó, sau đó leo lên.

Lôi Tu biến thành lớn khi Trang Dịch ở cuối kỳ năm nhất, đến hiện tại đã qua thời gian một năm rưỡi, chút bất tri bất giác, đã từ con hổ dài 2m, dài đến 2.5m, dùng hình thể của nó cõng Trang Dịch đi đường, hoàn toàn không có vấn đề, chỉ có điều ngày thường Trang Dịch coi Lôi Tu là đồng bọn của mình, Lôi Tu là Bách Thú Chi Vương, riêng trong lòng Trang Dịch cũng muốn duy trì uy phong của nó, cho nên chưa bao giờ cưỡi nó.

Chẳng qua tình huống hiện tại có chút đặc thù, Trang Dịch cảm nhận vết thương trên người mình một chút, xác thực đi đường cực kỳ khó khăn, hơn nữa từ nơi này trở lại ngã ba đường, ít nhất còn lộ trình hơn nửa canh giờ, càng đừng nói trở lại ngoài cửa, nghĩ vậy, Trang Dịch có chút ý động. Thế nhưng rất nhanh, Trang Dịch lại nghĩ đến trên người mình lúc này chỉ khoác một bộ trường bào, ngay cả quần cũng không mặc, trơn bóng như vậy cưỡi trên người Lôi Tu, không khỏi khiến hắn có chút xấu hổ.

Do dự như vậy vài giây, thấy Lôi Tu đang chờ đợi mình, hai mắt không nháy nhìn hắn, bên trong tất cả đều là quan tâm cùng lo lắng, Trang Dịch tự thầm mắng mình xấu xa trong lòng, cuối cùng hắn vươn tay, dùng tay trái không bị gãy ôm lấy cổ Lôi Tu, sau đó nâng chân phải, leo lên trên người Lôi Tu.

Sau khi leo lên, Trang Dịch đang muốn nâng người lên ngồi xuống, kết quả vết thương ngang hông chợt đau nhức, Trang Dịch cau mày, vặn vẹo di chuyển thân thể, điều chỉnh tư thế một chút, nhiều lần muốn thử ngồi xuống, nhưng chưa từng thành công, rơi vào đường cùng, Trang Dịch không thể làm gì khác hơn là buông tha, ngược lại dùng chân kẹp lấy thắt lưng Lôi Tu, sau đó thân trên ghé vào trên người Lôi Tu, cánh tay bị gãy kia của Trang Dịch buông xuống bên thân Lôi Tu, một tay kia thì ôm thật chặt cổ Lôi Tu, để tránh khỏi tự mình ngã xuống.

Tư thế này mặc dù có thể giúp Trang Dịch nằm sấp ổn trên người Lôi Tu, hơn nữa trường bào cũng có thể che khuất phần lớn các vị trí bộ phận trên người Trang Dịch, nhưng là phía dưới quần áo, một đôi chân trơn bóng của Trang Dịch, bụng dưới cùng các bộ vị, đều dán thật chặt lên thân thể Lôi Tu, mặc dù lông hổ của Lôi Tu trơn mượt, nhưng dù sao cũng đã là hổ trưởng thành, bình thường vuốt theo hướng lông của nó thì không cảm thấy gì, nhưng lúc này ngồi ở bên trên, cảm giác lông hổ không nặng không nhẹ đụng vào những nơi tương đối mẫn cảm trên thân thể mình, Trang Dịch nhất thời cảm thấy là lạ.

Lôi Tu thấy Trang Dịch ngồi vững vàng, lập tức nâng tứ chi chậm rãi đi ra. Lần đầu tiên để Trang Dịch ngồi lên lưng mình, mỗi một bước đi của Lôi Tu đều có chút cẩn thận từng li, rất sợ Trang Dịch cảm thấy khó chịu.

Nhưng mà cho dù nó đi cẩn thận nữa, cơ bắp trên thân thể cũng là đang động theo quy luật. Vì vậy, Trang Dịch ghé vào trên lưng Lôi Tu, chỉ cảm thấy mỗi bước chân của Lôi Tu, lông của nó đều cọ vào bộ vị nhạy cảm ở bắp đùi cùng thân dưới của mình, tuy rằng Trang Dịch hiện giờ căn bản không có tâm tư phương diện kia, thế nhưng dù sao hắn cũng là một thanh niên 19 tuổi, hơn nữa hai đời cộng lại ngay cả tự an ủi cũng không có, huyết khí phương cương căn bản không qua nổi khiêu khích, cảm thấy các vị trí giữa hai chân cùng bắp chân bị lông trên lưng Lôi Tu nhẹ nhàng rối loạn quét qua, dần dần Trang Dịch có cảm giác khác lạ lan tràn ra từ thân dưới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui