Lăng Đế đột nhiên gào thét một tiếng, hai tay chấn khai, pháp lực bành trướng vén bay năm Cực Đế ra ngoài, nhao nhao nện lên tường ánh sáng.
Bị Cực Đế đè đánh, Lăng Đế sao có thể khoan nhượng?
Hắn là Bất Bại Đại Đế thứ nhất a!
Chỉ thấy song quyền của hắn hóa thành kim sắc, đồng tử đi theo hóa thành kim sắc, sắc bén nhìn chằm chằm bản tôn của Cực Đế
Trong năm Cực Đế, chỉ có bản tôn sử dụng được Đại Đạo Sinh Thiên Luân Hoàn, rất dễ nhận biết.
Khí thế của Lăng Đế bắt đầu liên tiếp cất cao, cảm giác cực kỳ áp bách, dù là Cực Đế, thần sắc cũng không khỏi ngưng trọng
Cực Đế cũng sẽ không bị hù dọa, lúc này mang theo Tứ Tướng phân thân phóng đi, cùng phân thân thôi động pháp lực, chuẩn bị thi triển Đại Chu Thiên chưởng.
- Đại Đế Hám Thế quyền!
Lúc này, thanh âm uy nghiêm của Lăng Đế vang lên, như Hồng Chung gõ vang, kinh tâm động phách.
Nắm tay phải của hắn từ bên hông đánh tới, một cột sáng kim sắc đi theo giết ra, tốc độ khoa trương đến cực điểm, ngay cả Cực Đế cũng không kịp phản ứng, tính cả phân thân cùng một chỗ, trong nháy mắt bị dìm ngập.
- Thật nhanh!
Tô Đế khẽ quát một tiếng, Tần Quân cũng ngồi thẳng thân thể, híp mắt lại.
Ầm ầm...
Cột sáng kim sắc đâm vào tường ánh sáng của Hồng Mông Giới cầu, chấn động đến Hồng Mông Giới cầu rung động kịch liệt, phảng phất như sắp bị xông phá
Kim quang thiểm diệu ở trên mặt hơn một tỉ sinh linh, vô cùng sáng chói, soi ra biểu lộ rung động của bọn hắn
Lưu Bang càng dọa đến co quắp ngã xuống đất, thân thể run rẩy, miệng đủ để nhét một quả trứng gà
- Đại Đế uy vũ a!
Tiêu Lang cao giọng nói, thậm chí nằm rạp trên mặt đất, triều bái Lăng Đế
Không chỉ hắn, đám người Lý Viêm Long cũng như thế, Lăng Đế là tín ngưỡng của bọn họ!
- Thật cường đại.
Chính Hoa Tà Phật lẩm bẩm, Hồng Mông Giới cầu to lớn cơ hồ bị cột sáng kim sắc của Đại Đế Hám Thế quyền chiếm cứ hơn phân nửa, tựa như mặt trời của Hồng Mông, ánh sáng chiếu khắp tinh không.
Giờ khắc này, toàn bộ sinh linh đều cúng bái.
Đây chính là lực lượng của Lăng Đế!
Lực lượng của Bất Bại Đại Đế!
- Đại Đế đúng là Đại Đế, cách Hồng Mông Giới cầu cũng có thể cảm giác được uy áp.
Trần Đạo Đức cảm khái nói, nếu như hắn ở trong Hồng Mông Giới cầu, đoán chừng đã hồn phi phách tán
Cùng lúc đó, tinh không bay tới một đám thân ảnh, chính là các cường giả của Thần Tướng minh, cầm đầu là Đông Đế, bên cạnh hắn còn đi theo một bóng người, rõ ràng là Cụ Lưu Tôn mà Tần Quân từng ở Hỗn Độn sơ khai triệu hoán.
- Đuổi kịp!
Vương Thủ mở miệng nói, ánh mắt nhìn chằm chằm Hồng Mông Giới cầu.
Đông Đế cùng Cụ Lưu Tôn cũng như thế.
Tần Quân không có chú ý tới bọn hắn đến, ánh mắt định ở trên Hồng Mông Giới cầu.
- A a a a a a...
Tiếng gầm gừ của Cực Đế bỗng nhiên từ trong Hồng Mông Giới cầu vang lên, tựa như phong bạo, chấn động khắp trời!
Một cỗ khí thế cuồng bạo khó mà hình dung ngay cả Hồng Mông Giới cầu cũng đỡ không nổi, để vô số sinh linh tim bay đến cổ họng
- Đây là…
Tần Quân nhướng mày, hắn có thể cảm giác được khí tức của Cực Đế đang lấy tốc độ không thể tưởng tượng tăng lên.
Đây là muốn đột phá?
Oanh một tiếng!
Cột sáng kim sắc trong Hồng Mông Giới cầu bị đánh tan, thân ảnh như Thần Tiên của Cực Đế hiển hiện ra, toàn thân hóa thành màu đen như sắt thép, áo bào phá nát, lộ ra bắp thịt rắn chắc.
Đồng tử của hắn lạnh lùng, chăm chú nhìn Lăng Đế, để Lăng Đế hơi sững sờ
Lúc này, Tứ Tướng phân thân của Cực Đế đã không còn.
Cánh tay cùng bên hông quấn quanh lấy nhiệt khí màu trắng quỷ dị, nhục thân đen bóng, hình thành một hình tượng có lực trùng kích cực mạnh
- Ngũ Tướng Thần Cực công, đại thành!
- Ngũ Tướng Thông Thần!
Cực Đế nhìn chằm chằm Lăng Đế, chậm rãi nói, âm thanh khàn khàn, ẩn chứa sát ý vô tận, như Cửu U Hàn Phong, thổi vào tâm hải của ức vạn sinh linh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...