Không thua kém Hồng Mông tạo hóa?
Nhậm Ngã Tiếu ngẩn người, không nghĩ tới mình lo lắng Thái Dịch Hỗn Độn được Tần Quân coi trọng như thế.
Chợt hắn không còn lo lắng cho Thái Dịch Hỗn Độn nữa, mà hỏi:
- Tiếp đó, ta trực tiếp bắt đầu thu thập Thần Ma sao?
- Trước thu thập Hồng Mông bảo bối đi, lấy thực lực của ngươi, Hồng Mông hẳn không có sinh linh là đối thủ của ngươi.
Tần Quân gật đầu nói, sau khi giao Thần Thoại Hệ Thống cho Nhậm Ngã Tiếu, đoán chừng hắn sắp phải ly khai.
Lúc này, hắn nâng tay phải lên, hài nhi ở phía sau Chí Cao Thần Tọa bay lên, để Nhậm Ngã Tiếu trừng to mắt.
Nơi này làm sao có sinh linh mới?
Chẳng lẽ là Tần Quân sáng tạo?
Nhậm Ngã Tiếu còn cho là mình có thêm một em trai hoặc muội muội.
- Kẻ này quan hệ trọng đại, nếu như có một ngày trẫm rời đi, ngươi nhất định tới nơi này đón hắn, biết không?
Tần Quân trịnh trọng phân phó nói, hài nhi này bị hắn dùng Thủy Nguyên khí phong ấn, ngày sau cũng có tư cách thành tựu Nguyên Sơ Thần, đây là cơ duyên Hồng Mông sinh linh khó mà lấy được.
Nhậm Ngã Tiếu nhíu mày, hắn bắt lấy trọng điểm lời nói của Tần Quân, rời đi?
- Phụ Thần, ngài muốn đi đâu?
Nhậm Ngã Tiếu trầm giọng hỏi, Hồng Mông Đại Đế cùng Tần Nô đã rời bọn hắn, nếu như Tần Quân rời đi, bọn hắn nên làm cái gì?
Có lẽ bọn hắn đã áp đảo Hồng Mông chúng sinh, nhưng không có Tần Quân, bọn hắn sẽ có loại cảm giác mất đi người đáng tin cậy
- Nếu trẫm rời đi, chỉ là vì mạnh hơn, các ngươi có con đường của các ngươi, trẫm có con đường của trẫm, trẫm sáng tạo các ngươi, tuy dự tính ban đầu là trẫm nhàm chán, nhưng trẫm nhưng không có quy định các ngươi nhất định phải đi con đường gì.
- Ngươi gọi Nhậm Ngã Tiếu, vậy thì nhất định phải cười, vô luận loại tình huống nào, ngươi đều phải cười, hiểu chưa?
Tần Quân căn dặn nói, nhớ tới Nhậm Ngã Tiếu ở hậu thế nỗ lực với mình, trong lòng của hắn có thể nói là ngũ vị tạp trần
Nhậm Ngã Tiếu nghe mà suy nghĩ sâu xa, nỗ lực trải nghiệm ý tứ trong lời nói của Tần Quân
- Được rồi, ngươi đi xuống đi!
Tần Quân phất tay, đưa Nhậm Ngã Tiếu ra ngoài.
Sáng tạo xong Thần Thoại Hệ Thống, toàn thân Tần Quân nhẹ nhõm, hắn cố gắng vô số năm, rốt cục có thể thả lỏng.
Tần Quân vô ý thức ngưng tụ ra Thời Không Đại Đạo, muốn nhìn một chút Thời Không tuyến phải chăng đã đi ra.
Một giây sau, hắn liền tới đến Thời Không Vị Diện độc lập, phía trước là vô số hình ảnh thời không, càng đi nơi xa càng nhiều.
Cửu Cung, Thái Tố, Vận Mệnh, Cửu Cực, Âm Dương Quy Tắc đã thành Đạo, thời gian sớm đã sinh ra.
Nhìn qua phía trước, Tần Quân hít sâu một hơi, hắn rốt cục có thể đi về.
Nhưng trước khi trở về, hắn vẫn phải ở Hồng Mông bố cục một phen.
Vô tận năm tháng, hắn đều dùng thời gian ở trên việc tu luyện, còn chưa chân chính bố cục qua.
Không chỉ Nguyên Sơ lục thần, Hồng Mông cũng phải lôi kéo một phen.
Nghĩ xong, Tần Quân rời đi thời không độc lập.
Trong Hồng Mông.
Tôn Ngộ Không khiêng một thanh Mộc Quan dạo bước hành tẩu, sau lưng nổi lơ lửng vô số thi thể, hiển nhiên vừa trải qua một trận chiến đấu
Lúc này, Tần Quân bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, hắn vội vàng hư không quỳ xuống, kích động nói:
- Tham kiến Bệ Hạ!
Nếu không có Tần Quân, sao có hắn hôm nay, nếu như hiện tại có bảng thuộc tính, vậy độ trung thành của hắn tuyệt đối là max trị số.
- Trẫm sắp rời đi, trước khi đi, đặc biệt tới nhìn ngươi một chút.
Tần Quân gật đầu nói, nụ cười trên mặt nghiêm túc không giống bình thường.
Đấu Chiến Thắng Phật ngẩn người hỏi:
- Bệ Hạ muốn đi đâu?
- Trẫm muốn luân hồi một phen, thể nghiệm hết thảy, lại trùng kích tầng thứ cao hơn.
Tần Quân cười nói, lý do này vừa vặn để hậu thế lại gặp nhau dễ nói chuyện.
Luân hồi?
Đấu Chiến Thắng Phật giật mình, kiếp trước cũng có thật nhiều Đại Năng Luân Hồi chuyển thế, thể nghiệm nhân gian muôn màu, hắn cũng có thể hiểu được
- Đứa bé này không có mệnh số, ngày sau nói không chừng sẽ quấy phá Hồng Mông long trời lỡ đất, ngươi phải cố gắng bồi dưỡng, đừng để hắn đi sai đường.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...