- Gia hỏa này quá mạnh.
Na Tra lau đi máu tươi ở khóe miệng, lần nữa giết tới, Lý Tồn Hiếu, Nguyên Sơ đại đế, Bạch Khởi, Hắc Bạch Vô Thường cũng như thế, đáng tiếc, bọn hắn vừa lên liền bị Hỗn Độn Thần Chủ đánh bay, nhưng rất kiên nhẫn, làm cho Hỗn Độn Thần Chủ không thể làm gì.
Chín cường giả Đại Tần đại chiến Hỗn Độn Thần Chủ, chiến đấu cũng không có nghiêng về một phía như chúng sinh tưởng tượng.
Những sinh linh một bên lui lại một bên ngắm nhìn kia, tất cả đều há to mồm, con mắt nổi lên, khó có thể tưởng tượng mình chứng kiến hết thảy.
- Đại Tần thiên đình thật mạnh.
- Đây chính là thủ hạ của Thiên Đế à, thật là khủng khiếp, đây là muốn nghịch tập Hỗn Độn Thần Chủ?
- Không có khả năng! Khí thế của Hỗn Độn Thần Chủ vẫn như cũ là mạnh nhất.
- Đáng tiếc, chúng ta theo không kịp tốc độ bọn hắn chiến đấu, không cách nào phân biệt ai chiếm thượng phong.
- Thiên Đế quá bá khí, ngồi xem chiến đấu, Cổ Thánh Đế Đạo ai có thể so sánh?
Các sinh linh nghị luận ầm ĩ, bởi vì quá mức chấn kinh, bọn hắn thậm chí quên bận tâm lãnh tụ của mình, điên cuồng khen ngợi Thiên Đế.
Cũng không trách bọn hắn, bởi vì tất cả bá chủ Đại Đế cũng như thế.
So với Thiên Đế, bọn hắn càng chán ghét Hỗn Độn Thần Chủ.
Cơ hồ tất cả Đại Đạo Vị Diện đều có huyết hải thâm cừu với Hỗn Độn Thần Chủ, nhìn thấy các Thần Tướng của Đại Tần thiên đình áp chế Hỗn Độn Thần Chủ, bọn hắn không kiềm hãm được kích động lên.
Phốc...
Na Tra bị Hỗn Độn Thần Chủ xé mở một cánh tay, máu tươi vẩy ra, đau đến Na Tra tiếng kêu thảm thiết.
Đông Hoàng Thái Nhất huy quyền đập tới, Sơ Thái Dương Chân Hỏa hóa thành sóng lửa ngăn cách Na Tra cùng Hỗn Độn Thần Chủ, lúc này, Lữ Bố giơ cao Phương Thiên Họa Kích vung xuống
- Đương...
Hắc Mâu cùng Phương Thiên Họa Kích tấn công, sinh sinh âm thanh va chạm đinh tai nhức óc, trăm tỉ dặm tinh không nổi sóng.
Lữ Bố cắn răng, dùng hết toàn lực, muốn đánh gãy Hắc Mâu, nhưng mà Hỗn Độn Thần Chủ phong khinh vân đạm, tay trái đẩy ra, liền chấn hắn bay ra ngoài.
Tinh Đạo bảy màu cắt đứt càng lúc càng lớn, đã dài đến trăm tỉ dặm, còn đang không ngừng khuếch trương, linh khí chui ra hư vô phía ngoài, khiến cho Tinh Đạo bảy màu cuồng phong tứ ngược.
Hi Linh Nữ Đế thao túng Thiên Đế Thạch Điện lui lại, tránh đi phong ba chiến đấu.
- Tình huống không thể lạc quan.
Viêm Tuyên Đế Quân cắn răng nói, hận không thểể mình tham chiến, đáng tiếc thực lực hoàn toàn không đủ tư cách.
Tần Quân hơi nhướng mày nói:
- Khổng Tuyên!
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người trên Thiên Đế Thạch Điện bị hù dọa, toàn bộ nhìn về phía Tần Quân.
Đây là còn muốn đề bạt cường giả?
Khổng Tuyên lách mình đến trước mặt Tần Quân, cố nén kinh hỉ, run giọng nói:
- Có mạt tướng!
Hắn chờ cơ hội này, đã đợi rất lâu!
- Còn nhớ rõ thời điểm đại chiến Dương Bắc Minh không?
Tần Quân mặt không thay đổi hỏi, đồng thời ở trong lòng phân phó nói:
- Để Khổng Tuyên cực hạn giác tỉnh!
Khổng Tuyên tính cách cao ngạo, sẽ không làm ra sự tình ruồng bỏ Chủ Công.
Khổng Tuyên ngẩn người, trong đầu hiện lên Tần Tiên Lục Thần đại chiến Dương Bắc Minh, còn chưa chờ hắn kịp phản ứng, liền bị lỗ đen trên đỉnh đầu Tần Quân hút vào trong đó.
- Bệ Hạ.
Hi Linh Nữ Đế nhìn Tần Quân, nhẹ giọng gọi.
Tần Quân cúi đầu nhìn nàng nhoẻn miệng cười, ấm nhẹ nhàng nói:
- Đừng sợ, trẫm còn muốn đường đường chính chính cưới ngươi.
Hi Linh Nữ Đế nghe xong, tâm đều hóa lỏng, trên mặt tuyệt mỹ lãnh diễm toát ra nụ cười hạnh phúc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...