Nhìn qua Tần Quân hăng hái, bễ nghễ thương sinh, ánh mắt của Hi Linh Nữ Đế mê ly, tràn đầy yêu thương cùng sùng bái, không cần phải nhiều lời nữa, đầu tựa vào trên lồng ngực của Tần Quân, cười xem trận chiến đấu này.
Đối với Ngạo Thần Quân, nàng cũng không đồng tình.
Tuy Ngạo Thần Quân không có thương hại qua nàng, nhưng nếu Tần Quân không xuất hiện, nàng phải thành thê tử của hắn, cho nên nàng đối Ngạo Thần Quân chỉ có chán ghét
Từ xưa đến nay, trong nội tâm nàng chỉ có một người.
Hai Sơ Thái Dương va chạm, hóa thành một viên Sơ Thái Dương càng lớn, Sơ Thái Dương Chân Hỏa cuồn cuộn hóa thành sóng lửa vô tận quét sạch bốn phương tám hướng, muốn hủy diệt hết thảy, thiêu tẫn Tinh Đạo bảy màu
Triệu Vân, Lý Tồn Hiếu, Na Tra, Bạch Khởi, Nguyên Sơ đại đế thôi động pháp lực, đỡ được sóng lửa, hình thành một khu cách ly đường kính mấy tỷ dặm
Ở trong Sơ Thái Dương Chân Hỏa, đám người Ngạo Thần Quân nhận lấy thống khổ vô tận, thậm chí phát ra tiếng kêu thảm thiết, để cho người ta nghe mà sợ hãi
Đông Hoàng Thái Nhất không có thu tay lại, ngược lại cười điên cuồng hơn
Hắn thích nhất nhìn địch nhân thống khổ, ánh lửa chiếu vào trên mặt hắn, dữ tợn, hung ác hoàn toàn rọi sáng ra, như diệt thế yêu ma trong truyền thuyết, hưởng thụ lấy giết chóc cùng hủy diệt
- Đáng giận, ta là Hỗn Độn Thần Chủ đời tiếp theo, sao có thể chịu được khuất nhục như thế.
Ngạo Thần Quân bị thiêu đến không thành hình người, đôi mắt bắn ra hung quang khiếp người, cho dù là ở trong Sơ Thái Dương Chân Hỏa, vẫn như cũ chói mắt
Nghĩ xong, hắn đột nhiên giơ lên Đạo Binh trường mâu trong tay, trực tiếp đâm vào trong cơ thể mình.
Oanh...
Một tiếng oanh minh kinh khủng vang lên, sóng gió cuồng bạo giảo tán Sơ Thái Dương Chân Hỏa, chúng sinh mới nhìn rõ tình cảnh của đám người Ngạo Thần Quân, đều tê cả da đầu, hãi hùng khiếp vía
Chỉ thấy ngoại trừ Ngạo Thần Quân, ba vị Thần Chủ sử giả chỉ còn lại có hài cốt, ngay cả xương cốt cũng bị thiêu cháy đen
Hỗn Độn Thần Khải của Ngạo Thần Quân cũng bị thiêu tàn phá, khói đen lượn lờ.
Giờ phút này Đạo Binh trường mâu đâm xuyên bộ ngực của hắn, Hỗn Độn chi khí vô tận từ vết thương tràn ra, hóa thành mây mù cuồn cuộn, mà khí tức của hắn cũng càng thêm kinh dị
- Có ý tứ, Hỗn Độn lực?
Nhậm Ngã Tiếu nhếch miệng nở nụ cười, nhưng thần sắc vẫn nhẹ nhõm như cũ.
Hắn bỗng nhiên cảm giác được một đôi mắt, liếc mắt nhìn đi, chỉ thấy Tần Quân đang nhìn hắn
Thấy cảnh này, hắn nhìn Tần Quân xán lạn cười một tiếng, thậm chí còn ngoắc ngoắc.
Khóe miệng Tần Quân co giật, tên này thật chẳng lẽ một mực đi theo hắn?
Lúc trước hắn đã sớm tới, chỉ bất quá đang chờ đợi Hi Linh Nữ Đế xuất hiện, nhưng Nguyên Sơ đại đế quá hỏa bạo, để hắn có chút đau đầu.
Cũng may Nhậm Ngã Tiếu kịp thời xuất hiện, chọc giận Ngạo Thần Quân, để đối phương thả ra Thiên Đế Thạch Điện.
- Hừ, còn bình tĩnh như vậy?
Trong lòng Tần Quân hơi khó chịu, tuy Nhậm Ngã Tiếu có ân với hắn, nhưng hắn luôn có chút không quen nhìn Nhậm Ngã Tiếu.
- Hắc Bạch Vô Thường!
Tần Quân lại bắt đầu điểm tướng, một lần là hai người.
Hưu! Hưu!
Hắc Bạch Vô Thường đồng thời xuất hiện ở trước mặt hắn, quỳ xuống một chân, hai người đều rất kích động, không dám cùng Tần Quân đối mặt.
- Để Hắc Bạch Vô Thường cực hạn giác tỉnh!
Trong lòng Tần Quân phân phó nói, bây giờ Hắc Bạch Vô Thường cũng đã lột xác thành Hỗn Độn sinh linh, thiên phú không kém gì Na Tra, nếu như cực hạn giác tỉnh, thế tất lại là hai cường giả Hồng Mông Dung Đạo cảnh.
Thoại âm rơi xuống, trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một cái lỗ đen, hút Hắc Bạch Vô Thường vào trong đó.
Một màn này bị vô số sinh linh nhìn thấy, trong lòng đều cuồng loạn.
Thiên Đế lại sắp thả ra hai cường giả khủng bố?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...