- Tiểu điểu?
Tần Quân biểu lộ cổ quái, kém chút cười phun, từ xưa đến nay, sợ cũng chỉ có Cơ Càn Khôn xưng hô Khổng Tuyên như vậy.
Mấu chốt là Khổng Tuyên còn không dám bạo phát, chỉ có thể ẩn nhẫn.
Cường Lương cùng Đế Tuấn lại nhịn không được bật cười, bọn người Quách Gia cũng như thế.
- Ngươi nha ngươi nha, vẫn là như vậy!
Hoắc Khứ Bệnh bất đắc dĩ nói, trong lời nói lại tràn đầy yêu chiều.
Cơ Càn Khôn giống như Hoắc Tầm Đế, Cơ Hạo Dạ và hắn quan hệ cũng rất tốt, hai thế gia quan hệ trường tồn đến nay, đã là giai thoại.
Quách Gia phe phẩy quạt cười nói:
- Càn Khôn so với Thái Gia Gia của hắn thì thú vị hơn nhiều.
Ngay cả Quản Trọng cũng lắc đầu bật cười, trong điện duy chỉ có Khổng Tuyên hận tìm không được một cái lỗ để chui vào.
- Hắc hắc, Chiến Quân đại nhân, đại hôn của Tầm Đế sắp tới, ngươi không tham gia sao, bằng không hắn sẽ tiếc nuối cả đời.
Cơ Càn Khôn nhìn Hoắc Khứ Bệnh cười nói, nghe vậy, sắc mặt của Hoắc Khứ Bệnh trong nháy mắt lạnh xuống.
Chỉ nghe hắn trầm giọng nói:
- Nếu như hắn cưới Yêu Nữ kia, ta liền không nhận hắn!
Yêu Nữ?
Tần Quân nhíu mày, tựa hồ ngửi được khí tức cẩu huyết.
Cơ Càn Khôn cười hắc hắc, không nói thêm lời, hắn phụ trách truyền lời là được, nói quá nhiều ngược lại không hay.
- Các ngươi tạm thời trước ở lại đây đi.
Tần Quân mở miệng nói, tiếp xuống thu phục Khổng Tuyên, chắc hẳn không phải việc khó.
Không cần hắn động thủ, để Lý Nguyên Bá cùng Cơ Càn Khôn đi làm liền tốt.
Nếu Khổng Tuyên là Đại Đạo Truyền Thừa thêm cực hạn giác tỉnh, trở thành Vô Cực Chí Cao Đại Đế tuyệt không phải việc khó.
- Bệ Hạ, ta muốn nói suy nghĩ của mình…
Cơ Càn Khôn bỗng nhiên nói, nháy mắt ra hiệu, rõ ràng là muốn trong âm thầm nói chuyện với nhau.
Tần Quân gật đầu, để Bách Lý Thủ Ước dẫn Khổng Tuyên.
Khổng Tuyên ngơ ngơ ngác ngác như cái xác không hồn đi theo Bách Lý Thủ Ước, giờ phút này lòng hắn tràn đầy rung động, bỗng nhiên nghĩ đến Lý Nguyên Bá.
- Hiện tại không biết Nguyên Bá như thế nào.
Khổng Tuyên nghĩ đến loại khả năng nào đó, đã kinh hỉ cũng xấu hổ.
Đợi bọn hắn rời đi, Tần Quân nói:
- Nói đi, bọn hắn đều đáng tin cậy.
Hắn nói là Đế Tuấn cùng Cường Lương, độ trung thành của hai người đều là max trị số, không cần lo lắng.
Cơ Càn Khôn trầm giọng nói:
- Là như vậy, sau khi ta đi vào trung tâm vũ trụ, ở biên giới phát hiện khí tức tà vận.
Khí tức tà vận?
Sở Điệu Thánh Tổ?
Tần Quân trong nháy mắt nghĩ đến vị đại năng này, dù sao lúc trước đã phát động nhiệm vụ.
- Sở Điệu Thánh Tổ tới?
Hoắc Khứ Bệnh nhíu mày hỏi, Sở Điệu Thánh Tổ rất mạnh, tất cả mọi người bọn hắn chung vào một chỗ cũng đánh không lại.
Trong thành viên Thiên Đế Thạch Điện, tồn tại mạnh hơn Hoắc Khứ Bệnh chỗ nào cũng có, tỷ như Nguyên Sơ đại đế, Ly Võ Ma Tôn, Viêm Tuyên Đế Quân, Ma Cảnh Thương, Hi Linh Nữ Đế, Khổng Khâu, Xa Bỉ Thi, Đông Vương Công… tùy tiện một vị đều không sợ Sở Điệu Thánh Tổ.
Trừ cái này ra, mấy người Cụ Lưu Tôn, Tần Cung Thiên cũng không kém, còn có thật nhiều Hỗn Độn sinh linh từng tín ngưỡng Thiên Đế đều đã trưởng thành cự phách ở Cổ Thánh Đế Đạo.
Chỉ là trước mắt, những cường giả kia còn chưa trở về, nếu Sở Điệu Thánh Tổ thừa dịp này xuất thủ, sợ là tin dữ giáng lâm.
- Hẳn là vậy, hắn không phải cùng Huyền Đương không hợp nhau sao?
Cơ Càn Khôn nhún vai nói, con ngươi hắn đảo một vòng, cười nói:
- Những người chúng ta không đối phó được Sở Điệu Thánh Tổ, Bệ Hạ, gọi các đồ đệ của ngài trở về đi!
Quách Gia trừng mắt liếc hắn một cái nói:
- Bệ Hạ vừa trở về, nào biết đám người Nguyên Sơ ở đâu, còn không phải đợi sao.
Cơ Càn Khôn tỉ mỉ nghĩ lại, cũng đúng, thế là nhức đầu.
Sở Điệu Thánh Tổ là nhân vật hung ác a.
- Hừ! Quản hắn Sở Điệu Thánh Tổ hay Ngục Đạo Thần Đế, chúng ta sẽ liều chết bảo hộ Bệ Hạ!
Đế Tuấn hừ lạnh
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...