Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

- Đinh! Vận Mệnh Chi Luân sắp thôi động!

Thanh âm hệ thống nhắc nhở vang lên ở trong đầu Tần Quân, như là cảnh báo, để sắc mặt của Tần Quân trở nên không tự nhiên.

Hắn quét nhìn phía dưới, ánh mắt đảo qua tất cả mọi người, ánh mắt phức tạp, làm lòng của mọi người phát run.

- Nhớ kỹ, nhất định phải còn sống, còn sống đợi đến ngày trẫm xuất hiện!

Ngữ khí của Tần Quân trầm trọng nói, vô số kỷ nguyên có thể còn sống sót bao nhiêu?

- Chúng ta nhất định còn sống đợi Bệ Hạ đến!

Mọi người cùng kêu lên nói, Hoắc Khứ Bệnh cùng Thập Nhị Thánh Tướng càng quỳ xuống đất không dậy nổi.

Cơ Hạo Dạ cắn răng nắm chặt nấm đấm, trong lòng tràn ngập không cam lòng.

Bọn hắn cũng không dám tưởng tượng sau khi Tần Quân rời đi, Thiên Đế Thạch Điện nên làm cái gì.

Tần Quân chính là trụ cột của bọn hắn, Tần Quân rời đi, ngày sau bọn hắn không có khả năng lại một mực bảo trì tâm linh yên ổn.

Chuẩn Đề nhìn Tần Quân, ánh mắt lấp lóe, không biết suy nghĩ cái gì.

Quách Gia phe phẩy quạt nói:

- Bệ hạ yên tâm, đợi Bệ Hạ trở về, Phụng Hiếu tới, sẽ cho ngài một Thiên Đế Thạch Điện cường đại hơn!


Mặc dù Quản Trọng không có nói chuyện, đứng ở bên cạnh Quách Gia, ánh mắt tràn đầy kiên định, phảng phất như hạ quyết tâm gì đó.

Tần Quân khẽ gật đầu, quay đầu nhìn về phía Hi Linh nói:

- Nhà của chúng ta, giao cho ngươi.

Hốc mắt của Hi Linh ướt át, tay trái bưng lấy miệng nhỏ nhắn, cố nén không khóc ra thành tiếng.

Bịch!

Bách Lý Thủ Ước ở một bên khác bỗng nhiên quỳ xuống, không ngừng dập đầu, cũng không nói chuyện, chỉ hung hăng dập đầu, chấn động đến Thiên Đế Thạch Điện rung động, cái trán hắn va chạm sàn nhà, rất nhanh liền máu tươi tung tóe, đỏ đến kinh dị.

- Các vị, gặp lại!

Tần Quân cảm nhận được Vận Mệnh Chi Luân trong cơ thể bắt đầu điên cuồng chuyển động, Thời Không lực chung quanh đang chấn động, thoải mái cười nói.

Mọi người vội vàng quỳ xuống, cùng kêu lên nói:

- Cung tiễn Thiên Đế Bệ Hạ!

Hốc mắt bọn hắn đều đỏ bừng, mạnh như Nguyên Sơ Đại Đế, cũng không cách nào liềm nén được.

Tần Quân rời đi, đại biểu cho một thời đại vẫn lạc.


Thiên Đạo đã ra, thời kỳ Hỗn Độn đi qua, mà Thiên Đế chính là nhân vật mang tính tiêu chí nhất của thời kỳ Hỗn Độn.

- Đại Đạo 3000, luân hồi vô tận, chỉ có trẫm trường tồn, các ngươi nỗ lực truy tìm bước chân của trẫm đi!

- Vô Song đại chiến, chính là thời điểm trẫm tái hiện vũ trụ!

Nương theo thoại âm của Tần Quân rơi xuống, thân hình của hắn bắt đầu vặn vẹo, ngay sau đó liền biến mất không thấy gì nữa.

Khí tức hoàn toàn không có, phảng phất như chưa bao giờ xuất hiện qua.

Thập Nhị Thánh Tướng nhịn không được khóc lớn lên, Cơ Hạo Dạ càng tê tâm liệt phế gầm hét, kinh động toàn bộ Thiên Đế Đại thế giới.

Chúng sinh nghi hoặc, lại không biết Thiên Đế đã rời đi.

Ngoài thành.

Tù Mệnh Đế Tôn đi tới trước cửa thành, hôm nay thân hình hắn thẳng tắp, mặc hắc bào cùng mũ rộng vành, như hiệp khách cao ngạo, nghe được tiếng gầm gừ của Cơ Hạo Dạ, hắn không khỏi dừng bước lại.

- Chuyện gì xảy ra?

Tù Mệnh Đế Tôn lẩm bẩm, mũ rộng vành che khuất mặt, để sinh linh chung quanh không thấy được khuôn mặt của hắn.

Lần trước giảng đạo, Tần Quân sáng tạo ra rất nhiều Thánh Nhân, khiến cho hắn không mặt mũi tìm nơi nương tựa.

Lần này, hắn thành tựu Bán Thánh, có tư cách truy đuổi Thánh Nhân, chuyên tới để bái sư.

Thật tình không biết, sư phụ hắn muốn bái đã biến mất.

Một chỗ khác của Vũ trụ.

Tô Đế lơ lửng trong tinh không, phía sau ức vạn sao trời hình thành họa quyển sáng chói, ánh mắt của hắn ngóng nhìn Thiên Đế Đại thế giới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui