Tần Quân giống như cười mà không phải cười nói:
- Có cơ hội giác tỉnh không?
Từ khi Cơ Hạo Dạ giác tỉnh thành Cực Viêm Ma Thần, trong trăm vạn năm, cũng không ít Hỗn Độn sinh linh Giác Tỉnh huyết mạch, tu vi đột nhiên tăng mạnh, trong đó có Nguyên Sơ.
Thiên phú của Nguyên Sơ có thể nói siêu Tuyệt, một mình ra ngoài xông xáo, rất ít trở về, dựa vào bản lãnh của mình, dẫn đầu thu hoạch được danh xưng Đại Đế.
Thậm chí có không ít âm thanh xưng, Nguyên Sơ chính là người mạnh nhất dưới Thánh Nhân.
Ma Tổ cũng từng ném ra cành oliu, muốn chiêu nạp Nguyên Sơ, nhưng bị Nguyên Sơ không chút do dự cự tuyệt.
Hi Linh tiếc nuối nói:
- Không, có lẽ ta không phải Hỗn Độn sinh linh.
Lúc trước trong các sinh linh nghe Tần Quân giảng đạo, nàng biểu hiện cực kỳ đột xuất, nhưng bây giờ không có đuổi kịp bước chân của đám người Nguyên Sơ, để cho nàng nghi vấn nhân sinh.
Tần Quân trấn an nói:
- Hết thảy tự có định số, chớ sốt ruột, cuối cùng sẽ có một ngày, ngươi sẽ siêu việt độ cao ngươi muốn.
Hi Linh Nữ Đế ở trong thần thoại địa vị cực cao, cho nên hắn không chút nghi ngờ thành tựu tương lai của Hi Linh.
Đối mặt Tần Quân an ủi, Hi Linh mỉm cười, so với bản thân, nàng càng thêm cao hứng khi thấy Tần Quân tiến bộ.
Lúc này, Bách Lý Thủ Ước xông vào, tuy thiên phú của tên này không cao, nhưng dầu gì cũng là thủ hạ của Tần Quân, bây giờ tu vi cũng đạt tới Nhập Thánh cảnh sơ kỳ.
- Bệ Hạ, Hỗn Độn xuất hiện một tòa thành, nghe nói bên trong có giấu trọng bảo, hấp dẫn rất nhiều cường giả tiến tới.
Bách Lý Thủ Ước đi tới trước mặt Tần Quân quỳ xuống, gấp giọng nói.
- Ồ? Để Hoắc Khứ Bệnh cùng Thập Nhị Thánh Tướng đi một chuyến a!
Tần Quân không thèm để ý chút nào nói, hiện tại bảo bối của hắn đã chồng chất thành núi, đối với một bảo thành thần bí, cũng không có hứng thú.
- Đông Vương Công đại nhân cùng Xa Bỉ Thi đại nhân đã đi, bọn hắn bị Huyết Phệ Ma Thần đánh bại, nếu không phải Ma Cảnh Thương ngăn cản, khả năng có nguy hiểm tính mạng.
Bách Lý Thủ Ước nói để Tần Quân nhíu mày, ngay cả Ma Cảnh Thương cũng tham dự tranh đoạt?
- Việc này đã phát sinh bao lâu?
Tần Quân hỏi.
Hắn mới kết thúc bế quan, không có khả năng đúng lúc biết việc này.
- Đã qua trăm năm, nghe nói Ma Cảnh Thương cũng không cách nào hiểu thấu đáo thành này, Đông Vương Công đại nhân cùng Xa Bỉ Thi đại nhân tạm thời không lo, chỉ là thành này quỷ dị, ta cảm thấy Bệ Hạ nên đi xem một chút.
Bách Lý Thủ Ước thận trọng nói, sau khi Ma Cảnh Thương thành Thánh bá đạo ngang ngược, cho nên hắn sợ Ma Cảnh Thương thu hoạch được cơ duyên siêu việt Tần Quân.
Tần Quân là ô dù của hắn, tuyệt đối không thể đổ.
Không chỉ hắn nghĩ như vậy, đám người Đông Vương Công, Xa Bỉ Thi, Thập Nhị Thánh Tướng cũng nghĩ như thế.
Lấy dã tâm của Ma Cảnh Thương, nếu thực lực siêu việt Tần Quân, Thiên Đế Thạch Điện nhất định có kiếp nạn giáng lâm.
- Ừm, trẫm sẽ đi.
Tần Quân khoát tay nói, thời kỳ Hỗn Độn vậy mà xuất hiện một tòa thành, xác thực cổ quái.
Sau đó hắn để Bách Lý Thủ Ước cùng Hi Linh thối lui.
Lấy ra Huyền Hỏa Kính, bên trong lặng yên không một tiếng động, liệt diễm thiêu đốt.
U Vương cùng Vận Mệnh chi tử đã yên tĩnh, dù sao bọn hắn cũng ở chung hơn một trăm vạn năm.
- Vận Mệnh chi tử, có cảm ứng được Vận Mệnh tồn tại không?
Tần Quân hỏi, nhiệm vụ Nô Dịch Vận Mệnh một mực bị hắn để ở trong lòng.
Hôm nay tu vi của hắn đạt tới Thánh Nhân cảnh hậu kỳ, nói không chừng lúc nào sẽ xuyên việt về, hắn nhất định phải ở trước đó, chưởng khống Vận Mệnh, mới có thể giúp Liễu Nhược Lai thoát khỏi Vận Mệnh trói buộc.
Đối mặt hắn hỏi thăm, Vận Mệnh chi tử cũng không có lên tiếng.
Lúc này, âm thanh của U Vương lại vang lên, tựa như thở dài:
- Hắn sắp hồn phi phách tán.
Mới đầu bọn hắn còn có đấu tranh, nhưng bây giờ Vận Mệnh chi tử sắp hồn phi phách tán, hắn không bỏ được, chí ít Vận Mệnh chi tử có thể làm bạn với hắn.
Cô độc vô tận sẽ để người sống không bằng chết!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...