Lâm Thiên mang theo tâm trạng thành công trở về nhà. Phát hiện Tiểu Lâm đã ngủ, hắn đắp chăn cho nàng rồi cũng ngủ theo.
Sáng hôm sau.
Tất cả ba thứ hạng đầu gồm Lâm Thiên, Yến Vũ cùng Tạ Tam cùng nhau rời khỏi Ngoại Viện tiến vào khu vực hạch tâm của Già Nam Học Viện...Nội Viện.
Lâm Thiên từ sáng sớm đã đến, hắn tuy thấy Yến Vũ nhưng không bắt chuyện cùng nàng mà dẫn theo Tiểu Nhược Lâm đi về nơi cổng.
“Vù vù.”
Trên bầu trời, một con Sư Thứa là Tam Giai Ma Thú đáp xuống, từ trên lưng nó một vị trung niên nhảy xuống.
“Ha ha, chào ba tên tiểu tử. Ta là Tô Thiên phó viện trưởng của Già Nam, ta đến đây để đón các ngươi vào Nội Viện.”
Yến Vũ kinh ngạc nói. “Vậy là sao, ta nhớ những sư huynh sư tỷ khác cũng không có tư cách gặp Tô Thiên chứ đừng nói đến việc Phó Viện Trưởng đến đây đón cả …”
Tô Thiên mỉm cười không nói, con mắt hắn nhìn qua Lâm Thiên dễ dàng bộc lộ tất cả. Hắn là đến vì Lâm Thiên.
Yến Vũ xửng sốt một tí, nhưng lại nghĩ đến một quái thai Lâm Thiên, Đấu Sư lại có thể dễ dàng đánh bại Đại Đấu Sư Thất Tinh như Bá Ngạo quả thật là tiềm lực đã đủ khiến cả Viện Trưởng coi trọng.
Yến Vũ không biết, Mang Thiên Xích không phải coi trọng thiên phú của hắn mà là Bí Thuật của gia tộc hắn. Mang Thiên Xích vẫn muốn thử lôi kéo Lâm Thiên làm một thành viên trụ cột trong Già Nam nên mới làm ra nhiều đãi ngộ như thế, nếu không thì dù có tiềm lực nhưng hắn vẫn không thể đã động tới hai người Tô Thiên cùng Mang Thiên Xích.
.....
Lâm Thiên trong lòng đánh giá vị Viện Trưởng tương lai này, hắn cũng là người đã giúp rất nhiều cho Tiêu Viêm khi hắn ở đây. Có thế nói, ngoài Dược Lão thì Tô Thiên cũng có một phần nào vào việc trở thành Đấu Đế của hắn.
Hắn mỉm cười với Tô Thiên kéo ra Nhược Lâm từ phía sau.
“Không biết Phó Viện Trưởng có thế cho ta đem nó vào cùng không.”
Tô Thiên hơi lưỡng lự. “Cái này …”
Lâm Thiên đành tăng thêm một đòn giáng mạnh.
“Ngài không cần lo về tư chất của nó, nó đã là Đấu Giả Tứ Tinh rồi. Ta nghĩ, nó cũng được xem là một đại thiên tài nhỉ.”
“Cái gì …” Cả ba người ngoài Lâm Thiên ra điều giật mình hét.
“Hừ, lại không tin ca ca nói …”
Tiểu Nhược Lâm nhìn bọn hắn không tin, trong lòng nghĩ rằng bọn hắn không có thiện ý cùng ca ca nàng, nàng liền tức giận bộc lộ ra Đấu Giả Tứ Tinh khí tức khiến bọn họ tin lời ca ca nàng.
“Cái này …” Tô Thiên lúc đầu không có để ý, bây giờ nàng cố tình tỏa ra thực lực, dù chỉ là một tia nhỏ nho khí tức nhưng cũng đủ chứng minh lời Lâm Thiên nói là thật.
“Cái này không còn là Đại Thiên Tài nữa, mà chân chính là Yêu Nghiệt a.” TRong lòng Tô Thiên thâm kinh hãi, dù hắn biết Trung Châu có một số Viễn Cổ gia tộc, nhưng vẫn chưa nghe có người nào mới 3,4 tuổi đã là Đấu Giả Tứ Tinh, thậm chí Đấu Giả Nhất Tinh cũng chưa từng có. ( èo, Huân Nhi là thập phẩm huyết mạch, gần đấu đế nhất mà tới 14 tuổi vẫn là Bát Đoạn, Một phần nguyên nhân là do linh khí ở gia mã rất thấp, còn một phần nguyên nhân là mới đầu tu luyện rất khó, mà chỉ cần lên Đấu Giả sẽ tu luyện nhanh hơn rất nhiều, lúc này Huyết Mạch mới có tác dụng, hơn nữa theo tiêu chuẩn Đấu Khí Đại Lục thì 6 tuổi mới có thể tu luyện...ta chỉ tham khảo thôi, còn chính xác thì chưa chắc chắn.)
“Thiên tài này, Già Nam nhất định phải có.” Đây là trong lòng Tô Thiên suy nghĩ. Hắn không biết tư chất của Nhược Lâm cũng không cao lắm, thậm chí là bình thường. Muốn nói thứ gì khiến nàng tư chất khủng bố đến thế thì phải nói đến m Dương Song Tu của Lâm Thiên.
Lâm Thiên trong lòng cũng buồn lắm. Thật ra từ lâu hắn đã nhận ra m Dương Song Tu nói là Song Tu nhưng thật chất 80% người có lời vẫn là nữ nhân. Hắn không biết nói sau, nhưng đây là kinh nghiệm hắn phát hiện qua rất nhiều năm tổng kết. Có thể, hắn không phải lấy các nàng làm đỉnh lô, mà chính xác là tự biến mình thành đỉnh lô...Có điều, ngại...ngại cái con ***, được xxx gái đã là hạnh phúc rồi. Hắn ước mơ rất đơn giản...Chịch là chính...Tình cảm là phụ...Đánh nhau là đậu phụ...nói chung là thế.
“Được, ta chấp nhận.”
Tô Thiên vẻ mặt hồng hào, trong lòng kiềm chế hạnh phúc đến phát khóc, lần đại phát rồi.
..........
Nội Viện.
Nơi này cần đi qua một cánh cửa có hai vị Hắc Bạch canh giữ. Mỗi người điều là Ngũ Tinh Đấu Tông, địa vị vẫn cao hơn Tô Thiên một chút, có điều do tham tu luyện nên không mấy tham gia vào Học Viện. Hiện tại Mang Thiên Xích vẫn chưa bước vào Đấu Tôn trong nguyên tác. Hắn vẫn chưa thể tạo ra một kết giới không gian riêng cho Nội Viện nên khá là cần hai vị này canh gác ở đây.
......
Lâm Thiên ba người, được Tô Thiên dẫn vào. Hắc Bạch nhị lão cũng nhận ra và không ngăn cản, Tô Thiên Đấu Hoàng Thất Tinh có thể dễ dàng bay trên không, hắn một bước chạm xuống cổng.
“Ba người các ngươi nhớ không nên gây chuyện thị phi, nơi đây không phải như ngoại viện, tùy tiện vài người cũng là Đại Đấu Sư, hơn nữa nơi đây cũng có bảng cao thủ, chỉ cần lên được bảng điều là Đấu Linh tiểu cường giả, các ngu7oi không nên phách lối.”
Hắn nói rồi liền bay đi, con mắt còn thâm ý liếc qua Lâm Thiên một cái.
Lâm Thiên cười cười. Có vẻ những cao tầng trong học viện cũng phát hiện hắn có lực hút cực đại với nữ nhân nên bất đầu chú ý hắn kỹ hơn rồi, dù sao một đám nữ nhân có thể tập hợp lại thích một người thì cũng là đại họa của Học Viện a, đám con trai mà không liều mạng cùng hắn là không thể nào.
......
“Yến Vũ cô nương, không biết ngươi ở đâu.”
Nàng đang ngồi trên ghế gỗ nhìn bảng đồ chỉ dẫn, một tên trong ba người đến hỏi nàng.
Tạ Tam mang theo danh tiếng Đệ Tam Ngoại Viện trong lòng cũng có một chút cao ngạo. Hắn dù biết Lâm Thiên cùng Yến Vũ có một chút quan hệ mờ ám nhưng vẫn không kềm lòng được với vị mỹ nhân đẹp nhất Ngoại Viện này, hắn tỏa ra lịch sự hỏi làm quen.
Yến Vũ chỉ ngước hắn một cái rồi cũng lười để ý, tiếp tục nhìn bảng chỉ dẫn.
Lâm Thiên bên ngoài nhìn xem trò vui.
Tạ Tam không bị để ý, trong lòng giận dữ, cố tỏ ra bình tĩnh.
“Vũ Nhi, ta nghĩ muốn có một cuộc giao lưu cùng ngươi, không biết …” Hắn nói.
Yến Vũ lần này ngay cả ngước đầu lên cũng không, chăm chú nhìn bảng chỉ dẫn.
“Xú nữ nhân, có khuông mặt đẹp thì giỏi sau, Ca ta là Tạ Vũ là Bang Chủ của Vũ Hà Bang đứng thứ nhất Nội Viện này, thực lực đã là Đấu Linh Lục Tinh, ngươi chỉ cần làm nữ nhân của ta, ta đảm bảo tài nguyên tu luyện của ngươi không ngừng có không cần làm những nhiệm vụ kiếm một tý tích phân.”
Tạ Tam giận dữ hét.
Lâm Thiên cùng Yến Vũ con mắt lạnh lẽo. Lâm Thiên một cước giẫm nát bàn chân của hắn.
“A”
Tạ Tam ôm chân bị giẫm nát, máu me chảy khắp đất.
“Ngươi...ngươi …”
Lâm Thiêm một tát đi qua. “Ngươi...ngươi... con mẹ mầy.”
Tạ Tam bị một tát của hắn đánh ngất xỉu. Yến Vũ nhìn qua bình thản nói. “Anh của hắn là Bang Chủ của đệ nhất bang trong Nội Viện này, ngươi không sợ sao …”
“Hừ, tới bao nhiêu ta giết bấy nhiêu …” Lâm Thiên trả lời.
Hai người lại bất đầu im lặng đến đáng sợ. Lâm Thiên thì không sao, Yến Vũ thì dù đang đọc hướng dẫn vẫn thường xuyên đỏ mặt nhìn lén qua hắn.
“Lâm Thiên...ta nghĩ …”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...