Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Nấu một chén cơm lớn ăn với tương ớt, trong lòng Lăng Tu cảm thấy thật là thoải mải. Lúc này đã bảy giờ tối, lúc trước Lăng Tu thích mở máy vi tính xách tay ra xem tin tức, nhưng bây giờ lại không có khả năng thực hiện, cái này cũng vô phương, hắn lấy ra cái radio.
Nhấn nút mở nhưng không có phản ứng, kiểm tra một phen sau đó mới phát hiện thì ra là không có pin.
"Xem ra lượm một cái vô dụng về rồi!"
Lăng Tu bỏ radio xuống, hắn vốn định xem có thể thông qua áy radio thu được tin tức của bên ngoài hay không. Hắn xác định nhà mình không có pin, không có pin, radio sẽ như một cục rác?
Chờ một chút... Pin?
Lăng Tu đột nhiên nhớ tới, lúc rảnh rỗi trong phòng sát vách đều mở TV, thứ đồ này không thể ly khai khỏi điều khiển từ xa, mà điều khiển từ xa thì cần pin, nói cách khác, tìm được điều khiển từ xa là có thể tìm được pin.
Lúc trước tìm tòi một vòng, hắn nhớ kỹ điều khiển từ xa được đặt ở đầu giường phòng ngủ.
Nghĩ đến tang thi bên trong hành lang đã bị bản thân thanh lý sạch sẽ, Lăng Tu lúc này liền quyết định đi lấy pin.
Khi internet mất đi tín hiệu, hiện tại radio liền trở thành đồ duy nhất có thể dùng để lien lạc với bên ngoài, hắn rất muốn mở ra radio. Như vậy hắn có thể nghe được tin tức quan đội đang tiêu diệt tang thi từ trong radio, không lâu sau này, thế giới sẽ khôi phục lại dáng vẻ trước kia, đây là hi vọng của hắn.
Rất nhanh ăn hết bát cơm, Lăng Tu mang cây thương bằng gỗ đi ra khỏi cửa, cho dù ở cách vách, cho dù qua lại không tới một phút đồng hồ, nhưng tuyệt đối Lăng Tu sẽ không thả lỏng cảnh giác, bất kể là ở bên ngoài hay là đang ở trong nhà mình, thần kinh của hắn vẫn lương ở vào trạng thái cảnh giác, tùy thời chuẩn bị ứng đối.
Ban đêm đặc biệt tới sớm vào mùa đông, mặc dù mới là bảy giờ tối, nhưng bên ngoài đã đen ngòm, không có một tia sáng, trong hành lang càng không thấy rõ được cái gì. Bất quá cũng may trước đây có mua một cái đèn pin thần kỳ, không cần nạp điện, chỉ cần dùng sức vẩy vài cái là được.
Đương nhiên, cái đèn pin này có khuyết điểm của nó, đó chính là ánh sáng không quá xa, có thể chiếu tối đa chỉ có năm thước, lại xa hơn nữa thì sẽ nhìn không rõ.
Mở ra cánh cửa bảo vệ đi ra ngoài, mượn ánh sáng đèn pin cầm tay mà đi vào phòng sát vách, rất quen thuộc liền đi tới phòng ngủ. Hắn nhớ không lầm, tủ đầu giường có điều khiển từ xa. Tháo pin, nhét vào trong túi, Lăng Tu liền chuẩn bị trở về phòng của mình phòng.
"ghu gh... Oành Oành..."
Nhưng vào lúc này, bên ngoài đột nhiên sôi trào lên.
Đi tới phía trước cửa sổ, vén màn cửa sổ ra nhìn, một chiếc xe Pika đang chạy nhanh như điên, đường phố quá lộn xộn tạo ra rất nhiều chướng ngại, loạng choạng, thế cho nên đèn xe đều bị đụng phá hư, ở phía sau xe Pika, là tang thi gào thét điền cuồng truy kích.
"Người sống sót?!"
Từ khi thời mạt thế đến, lần đầu tiên Lăng Tu gặp được người sống sót, cảm giác này giống như là ở nơi tha hương gặp cố nhân, đặc biệt thân thiết.
Hắn âm thầm nắm tay, vì người bên trong xe Pika mà lo lắng, khi ánh mắt thấy phía trước có một chiếc xe khác thì, hắn trực tiếp lo lắng la hét: "Cẩn thận a!"
Thế nhưng, hắn tiếng gào cũng không có thay đổi vận mệnh của xe Pika.
"Oành "
Xe Pika đánh vào trường, sau khi được đặc biệt cải tạo nên xe có kết cấu vô cùng rắn chắc, đụng tới với tốc độ hơn bảy mươi, đầu xe Pika nhất thời biến dạng không còn hình dáng, trong nháy mắt mà phát hỏa, khói đen bốc lên đen sẫm, đầu xe đang chậm rãi bốc lửa.
Cửa xe mở ra, một bóng người thất tha thất thểu đi xuống, bởi quá xa, Lăng Tu thấy không rõ là nam hay nữ.
Ở lúc bóng người mới vừa đi xuống xe, tang thi phía sau chen chúc tới, tựa như một đám sói đói mà nhào tới, người sống sót này phát sinh một tiếng kêu rên thê lương, chớp mắt bị tang thi chôn vùi, ngay sau đó chính là một trận thanh âm cắn xé huyết nhục.
Một con cướp đoạt đến một khúc ruột rồi nuốt xuống, miệng đều là máu, rất xa còn có thể thấy ruột phát tán ra nhiệt khí biến thành sương trắng phiêu tán trong không khí.
Ngơ ngác đứng ở phía trước cửa sổ một lúc lâu, Lăng Tu mới hồi phục tinh thần lại, trừng mắt nhìn, hơi có chút thương cảm thả rèm cửa xuống, hắn đang suy nghĩ: Trong tương lai một ngày nào đó, chính bản thân có thể cũng rơi vào kết cục bị tang thi ăn giống như người kia hay không!
Thu thập một chút tâm tình, Lăng Tu đi ra khỏi phòng, đi tới hành lang, đột nhiên phát hiện, thi thể con chó bị hắn giết chết không cánh mà bay, chỗ cũ, chỉ còn lại có một bãi máu khô.
Nhưng làm hắn toát mồ hôi lạnh cả người, thời điểm hắn xuất hiện, nhớ rõ ràng thi thể con chó vẫn còn nằm ở đây, giờ khắc này, hắn cảm giác một cổ hàn khí ùa ra toàn thân, ở trong bóng tối, phảng phất như có một đôi mắt đang theo dõi hắn.
Lăng Tu phản ứng đầu tiên chính là chạy về phòng, chỉ có ở trong phòng, mới là an toàn nhất.
Nhưng khi tay hắn vừa mới đụng đến cánh cửa bảo vệ thì, bên tai vang lên một tiếng gầm gừ. cả người Lăng Tu như bị điện giật, chậm rãi nhìn hướng cầu thang, dưới ành sang yếu ớt của đèn bin trong tay, một con toàn thân là máu, hai mắt chỉ có tròng trắng t nhìn mình chằm chằm.
Chính là con chó lúc trước kia, bởi vì thay đổi thành Tang Thi, lúc này nó nhìn kinh khủng dị thường, răng nanh hơn 10 cm, đang nhô ra bên ngoài, đang chậm rãi nhiễu nước dãi, nhãn thần hung ác, bộ lông bởi vì dính máu tươi mà dính sát vào nhau bám vào thân thể, lỗ tai vốn nên dựng thẳng lên cũng buông xuống.
"Rầm "
Lăng Tu chật vật nuốt xuống một ngụm nước bọt, lông tơ cả người đều dựng lên.
Hắn vạn lần không ngờ Virut X không chỉ ảnh hưởng tới nhân loại, dĩ nhiên còn làm động vật biến dị thành Tang Thi, bằng không, hắn cũng sẽ không chỉ giết con chó, khẳng định còn muốn đâm xuyên thủng đầu con chó. Thế nhưng, bây giờ nói cũng không có tác dụng gì cả, con chó đã biến thành Tang Thi, điều phải làm lúc này, chính là nghĩ biện pháp trở lại trong phòng, hoặc là đánh chết con chó này.
"Rống "
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, con chó đột nhiên tăng tốc độ, há miệng to như chậu máu nhào tới.
Lăng Tu toát mồ hôi lạnh cả người, bởi vì con chó thay đổi thành Tang Thi phát động công kích quá nhanh, tựa như thiểm điện vậy. Không kịp nghĩ nhiều, Lăng Tu lập tức kéo ra cánh cửa bảo vệ, để cho nó như tấm chắn như ngăn ở trước người mình.
"Oành "
Con chó như một quả đạn pháo đánh vào cửa bảo vệ, một cổ lực phản chấn cường đại truyền đến từ trên cửa bảo vệ, Lăng Tu chỉ cảm thấy cánh tay bị chấn đau nhức không dứt, ngay sau đó cũng phải lùi lại mấy bước, trực tiếp lui trở về trong phòng.
Lực lượng thật biến thái!
Lăng Tu có chút khó có thể tin, con chó sau khi biến dị không chi tăng tốc độ, ngay cả lực lượng cũng tăng cường hơn.
Lấy lại bình tĩnh, giương mắt vừa nhìn, con chó tăng tốc độ vòng qua cánh cửa bảo vệ tiếp tục vọt tới hướng hắn. Lăng Tu cũng không kịp đoái hoài, trực tiếp lăn qua một bên, con chó lần thứ hai nhào vào khoảng không...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...