Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Tô Tín đi đến trước người Thôi Phán Quan, cũng giao thiếp mời Lục Phiến Môn đưa cho Thôi Phán Quan, nhưng hắn không lập tức tiến vào Thôi gia, sắc mặt có phần phức tạp nhìn Thôi Phán Quan.

Thế gia tông môn bình thường có đại sự phát sinh sẽ phái một người tám mặt lung linh đến tiếp khách, tránh đắc tội với khách nhân.

Mà tiếp khách là tiếp khách, như Thôi Phán Quan đứng ở cửa lớn hô lớn lại là việc của hạ nhân, phái một võ giả Hậu Thiên hoặc võ giả Tiên Thiên là được rồi.

Thôi Phán Quan không có lộ ra tu vi Dung Thần Cảnh của hắn trong Thôi gia, nhưng dùng thực lực Hóa Thần Cảnh của Thôi Phán Quan, hắn không cần phải làm việc hô lớn như thế, bởi vì như vậy là sỉ nhục hắn.

Thân là người mạnh nhất trong tứ đại phán quan của Địa phủ, đồng thời cũng là đại quản gia của Địa phủ, Tô Tín cũng không lần trước cướp giết người Thiên đình bên ngoài Bắc Nguyên đạo, khi đó Thôi Phán Quan dùng một chiêu miểu sát Cự Linh Thần của Thiên đình.

Thực lực như thế tuyệt đối gần với cường giả Dương Thần Cảnh.

Thôi Phán Quan thực lực kinh người, khí thế vô song và Thôi Đạo Hằng thấp kém, lưng hơi gù và lộ ra nụ cười khiêm tốn, đây quả thực là hai người.

Thôi Phán Quan cầm thiếp mời, nhìn thấy Tô Tín đang nhìn mình liền lắc đầu, trên miệng lộ ra nụ cười vui vẻ, ý bảo Tô Tín tiến vào Thôi gia nói sau.

Nếu Thôi Phán Quan không muốn nói, Tô Tín cũng không hỏi nhiều, cho nên hắn chỉ dừng một chút và tiến vào cửa lớn Thôi gia.


Lúc này Thôi Phán Quan sau lưng mới lớn tiếng nói:

- Cung nghênh tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn Tô Tín Tô đại nhân!

Tô Tín bước vào Thôi gia, lúc này trong sân Thôi gia đã có không ít người trong võ lâm đang ở đây, nhìn thấy Tô Tín đến, tất cả mọi người cùng dò xét hắn, sau đó mới dời lực chú ý đi.

Tô Tín gần đây gây ra động tĩnh không nhỏ trên giang hồ, trong vòng một năm đã tiến vào hàng ngũ Địa Bảng, đây là chuyện lần đầu mới có trên giang hồ.

Nhìn chăm chú thì nhìn chăm chú, không có bao nhiêu người chính đi lên chào hỏi Tô Tín.

Một là vì thân phận của Tô Tín, dù sao hắn cũng là tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn, chính là người triều đình, tự nhiên cũng có một tầng ngăn cách có sẵn với người giang hồ.

Còn có địa vị của Tô Tín.

Hiện tại Tô Tín thân là một trong tứ đại thần bộ, thực lực của hắn có thể so sánh với Dung Thần Cảnh, có thể nói chuyện ngang hàng với Tô Tín, tối thiểu phải có địa vị như gia chủ Độc Cô thị Độc Cô Diêm.

Ở nơi này không có bao nhiêu người cấp bậc như vậy.

Dù sao Tiêu gia và Thôi gia quan hệ thông gia, nhưng đối tượng quan hệ thông gia chỉ là huyết mạch dòng chính tầm thường mà không phải ‘ Tiểu An Hầu ’ Tiêu Hoàng người thừa kế Tiêu gia.

Nếu như đổi thành Tiêu Hoàng quan hệ thông gia với đệ tử gia tộc khác mới có thể làm cho người cấp bậc như Độc Cô Diêm tự mình đến chúc mừng.

Cho nên tất cả đại tông môn đều phái người tới tham dự quan hệ thông gia giữa Thôi gia cùng Tiêu gia, nhưng tối đa cũng chỉ phái một cường giả Dung Thần Cảnh tới đây mà thôi, không có bao nhiêu người cấp bậc gia chủ.

Vào lúc này có người chủ động chào hỏi Tô Tín:

- Đã lâu không gặp, Tô huynh dương danh thiên hạ trên giang hồ, đã bỏ lại chúng ta ở phía sau.


Một thanh niên dung mạo tuấn mỹ, phong độ nhẹ nhàng đi tới, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ, hắn tiến lên chào hỏi Tô Tín.

Người này không cần nhiều lời, tự nhiên là người thừa kế Tiêu gia, ‘ Tiểu An Hầu ’ Tiêu Hoàng.

Tiêu Hoàng thân là người thừa kế Tiêu gia, đã bắt đầu tham dự sự vụ trong gia tộc, hắn xuất hiện trong nơi này là bình thường.

Tô Tín cũng chắp chắp tay, trên mặt nở nụ cười dối trá.

Tô Tín vẫn nghẹn ở cổ họng việc Tiêu gia làm tại Giang Nam đạo, huống chi Tiêu Hoàng đã từng châm ngòi Kiếm Thần Sơn ‘ Vô Song Kiếm ’ Lâm Khiếu ra tay với mình, cảm giác của Tô Tín với hắn có thể nghĩ.

Tô Tín đánh giá về Tiêu Hoàng rất đơn giản, hắn tuyệt đối là lựa chọn hoàn mỹ cho vị trí gia chủ Tiêu gia.

Tiêu gia truyền thừa mấy ngàn năm, hơn nữa ngày xưa còn là hoàng tộc, Tiêu gia tự nhiên có một bộ phương thức bồi dưỡng đệ tử, Tiêu Hoàng là người thừa kế điển hình của bọn họ.

Luận thực lực hắn không kinh diễm bằng Hà Hưu, Lâm Trường Hà, nhưng điểm khác của hắn cũng không thể bắt bẻ.

Hà Hưu từng nói qua, Tiêu Hoàng làm người tâm cơ thâm trầm, ưa thích tính toán, hắn chướng mắt nhất điểm này của Tiêu Hoàng.

Tiêu Hoàng bởi vì điểm này nên mới được chọn làm người thừa kế vị trí gia chủ.

Đối với một nhà tộc, gia chủ không phải người có thực lực mạnh nhất, nhưng nhất định phải có năng lực mạnh nhất.


Sau khi Tiêu Hoàng tấn chức Hóa Thần Cảnh thì hắn bắt đầu phụ trách sự vụ trong Tiêu gia, có thể nghĩ năng lực của hắn đã được Tiêu gia tán thành.

Tô Tín lá mặt lá trái hàn huyên với Tiêu Hoàng một câu, Tiêu Hoàng vẫn nở nụ cười hoàn mỹ nhưng kỳ thật đáy lòng lộ ra một tia phức tạp với Tô Tín.

Hà Hưu từng nói qua hắn xem thường Tiêu Hoàng, nhưng thật tình không biết Tiêu Hoàng cũng xem thường Hà Hưu.

Tiêu Hoàng xem ra, chẳng qua Hà Hưu là một kẻ vũ phu mà thôi.

Vì một Lâm Trường Hà mà hắn dừng lại ở Thần Cung Cảnh mấy năm, chậm trễ tu luyện của mình, Tiêu Hoàng cho rằng hành động của hắn không khôn ngoan.

Hà Hưu làm người chấp niệm quá sâu, cho nên Tiêu Hoàng mới có thể xem hắn như vũ phu.

Một người không thể khống chế tư tưởng của mình, thành tựu tương lai nhất định có hạn.

Lâm Trường Hà có thể nói kinh diễm, nhưng tính cách của hắn quá mức lạnh nhạt, đây cũng là vết thương trí mạng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui