Hoàng Minh Đức cũng không có biểu hiện gì trước đề nghị của Tô Tín, bởi vì cái gọi là nghiêm sư xuất cao đồ.
Nếu vị Sở tiên sinh này là đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, như vậy hắn sẽ dùng những thủ đoạn của Thiếu Lâm tự.
Dù sao Hoàng Minh Đức xem ra, phương thức huấn luyện đệ tử cỉa Thiếu Lâm tự nhất định rất nghiêm khắc, cũng rất hữu hiệu, nếu không vì sao võ giả xuất thân Thiếu Lâm tự đều là cao thủ?
Cho dù Thiếu Lâm tự buông tha đệ tử tục thì bọn họ cũng mạnh hơn đại đa số võ giả khác.
Do hắn dạy bảo Hoàng Vũ thì mình cũng yên tâm, lão sư trước của Hoàng Vũ có thể nói là bình thường, tiếp tục cho hắn dạy bảo, chỉ có thể không công lãng phí thiên phú Hoàng Vũ.
Hiện tại Tô Tín đến dạy bảo, Hoàng Minh Đức cảm giác thực lực Hoàng Vũ nhất định sẽ tiến bộ khá lớn, đến lúc đó chờ Độc Cô Diêm đến thăm con mình, nhìn thấy thực lực hắn đại tiến, nhất định sẽ vui vẻ ban cho Hoàng gia bọn họ nhiều tài nguyên tu luyện hơn trước.
Cho nên Hoàng Minh Đức cũng mặc kệ Hoàng Vũ phản đối, trực tiếp thô bạo giao hắn cho Tô Tín.
Sau khi Hoàng Minh Đức rời đi, Hoàng Vũ dùng ánh mắt khinh thường nhìn Tô Tín, nói:
- Muốn dạy cái gì thì dạy đi, đừng chậm trễ thời gian của bổn thiếu gia.
Thái độ của hắn với lão sư Hoàng Minh Đức tìm cho mình cũng không khác gì Hoàng gia đối đãi với những môn khách.
Dù sao lão sư trước cũng như vậy, cầm đồ của Hoàng gia dạy bảo hắn, kết quả dạy cho hắn đều là những thứ phế vật không có tác dụng lớn, dù sao hắn chỉ dùng vài ngày là học xong.
Lão sư võ đạo trước của hắn nói là lão sư nhưng còn không bằng nói là tùy tùng, thời gian dạy võ đạo cho hắn còn không dài bằng thời gian theo hắn chơi đùa.
Hoàng Vũ không định thu người trước mắt làm tùy tùng, không biết vì sao, hắn n hìn thấy người trước mặt liền không tự chủ sinh ra chán ghét, thập phần muốn đối phương rời đi.
Tô Tín thản nhiên nói:
- Hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi chính là tôn sư trọng đạo.
Sắc mặt Hoàng Vũ lập tức thay đổi:
- Ngươi muốn làm gì?
Tô Tín trực tiếp dùng một ngón tay điểm lên cánh tay Hoàng Vũ, chân khí rất nhỏ xâm nhập thân thể, toàn thân hắn vô cùng đau đớn.
Võ giả Hóa Thần Cảnh nhận thức thân thể võ giả và năng lực điều khiển chân khí cũng mạnh tới trình độ biến thái.
Một tia chân khí chạy khắp huyệt đạo trên người Hoàng Vũ, lúc này làm cho hắn có cảm giác sống không bằng chết.
Không phải đau đớn, mà là cảm giác đau ngứa sống không bằng chết, thiếu chút nữa làm cho Hoàng Vũ khóc rống lên.
- Lão sư ta biết rõ sai! Ta biết ta sai rồi!
Hoàng Vũ nằm co rúm trên mặt đất và không ngừng cầu khẩn.
Nhìn thấy Hoàng Vũ thật sự không chịu được, lúc này Tô Tín mới thả một tia chân khí kia ra ngoài, Hoàng Vũ nằm thở hổn hển trên mặt đất, ánh mắt lộ ra oán độc.
Hắn cho rằng Tô Tín làm lão sư có tính chất chẳng khác gì những hạ nhân và môn khách của Hoàng gia, kết quả hắn dám đối đãi với mình như vậy, mình tuyệt đối không tha hắn!
Thiếu niên như Hoàng Vũ có lòng dạ cực mỏng, trong nội tâm nghĩ như thế nào đều viết rõ trên mặt.
Tô Tín cũng không thèm để ý, dù sao hắn đến Hoàng gia cũng không phải thật chuẩn bị làm lão sư cho thiếu niên kiêu căng này.
Nhìn thấy hắn tạm thời trung thực, Tô Tín thản nhiên nói:
- Từ giờ trở đi, ngươi sử dụng tất cả vũ kỹ trụ cột, sử dụng tuần hoàn, vẫn sử dụng tới khi chân khí tiêu hao sạch mới thôi, sau đó nuốt đan dược mau chóng khôi phục chân khí, tuần hoàn qua lại mãi cho đến khi cực hạn mới dừng.
Nghe được Tô Tín nói chuyện, sắc mặt Hoàng Vũ tái nhợt.
Rõ ràng Sở Độ trước mặt muốn tra tấn hắn, nhưng không đợi hắn lên tiếng Tô Tín đã nói:
- Mấy ngày nay ông ngoại ngươi triệt để giao ngươi cho ta thao luyện, ngươi có bản lĩnh cứ đi tìm hắn, xem hắn có làm chủ cho ngươi hay không.
- Đương nhiên nếu như ngươi muốn lại nếm thử tư vị đau ngứa như vừa rồi, ta cũng có thể thành toàn cho ngươi.
Hoàng Vũ lập tức run rẩy, cảm giác vừa rồi, hắn cả đời này không muốn nếm thử lần nữa.
Cho nên Hoàng Vũ đành phỉa dựa theo lời Tô Tín nói và điên cuồng sử dụng vũ kỹ trụ cột, sử dụng tới khi tiêu hao hết nội lực sau đó khôi phục.
Hoàng Vũ xem ra Tô Tín làm như vậy là cố ý tra tấn hắn, nhưng Tô Tín thật không có nhàm chán như vậy.
Hắn tiếp cận Hoàng Vũ là lòng mang làm loạn, nhưng cũng không có nhàm chán đến mức tức giận vì một thiếu niên cuồng vọng.
Trước khi hắn hoàn thành kế hoạch, hắn phải làm tốt công tác lão sư võ đạo của Hoàng gia, tối thiểu hắn phải làm cho Hoàng Minh Đức tín nhiệm mình mới đi.
Cho nên hắn bảo Hoàng Vũ làm như vậy thật sự là rèn luyện võ đạo trụ cột của hắn.
Lão sư trước của Hoàng Vũ chỉ xuất thân tán tu mà thôi, bản thân chỉ là gà mờ, có thể dạy Hoàng Vũ những thứ rất phổ thông.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...