- Hiện tại Thiếu Lâm tự đã qua thời điểm làm việc cấp tiến, một khi gây chuyện không tốt, chúng ta sẽ phải trả giá thật lớn, hiển nhiên, lần này chúng ta thua.
- May mà Thiếu Lâm tự còn thua nổi, chuyện lần này giao cho ngươi xử lý, đệ tử Thiếu Lâm tự không có tâm yếu ớt như vậy, một chút lời đồn không thể dao động căn cơ Thiếu Lâm tự chúng ta.
- Về phần người ngoài nói chúng ta như thế nào không cần quản, cũng không cần chú ý tới, cơ nghiệp Thiếu Lâm tự mấy ngàn năm, bọn họ nói không ngã.
- Chờ một lúc sẽ có người triều đình tới, cho bọn họ công đạo, chỉ cần sau này tính sổ là được.
Huyền Minh gật gật đầu, rời khỏi thiện phòng, liếc mắt nhìn sắc trời hơi u ám hắn thở dài một hơi.
Phương trượng Huyền Khổ nói đúng vậy, trước kia hắn đã cân nhắc qua, dùng tình cảnh Thiếu Lâm tự bọn họ hiện tại, trừ nhẫn ra, cũng không có biện pháp nào tốt.
Nhưng hắn chẳng qua là thủ tọa La Hán đường, thân là hai gã võ giả Dương Thần Cảnh thể hiện ra ngoài của Thiếu Lâm tự, trong tình huống vị kia trong Giảng Kinh đường mặc kệ mọi việc, hắn mới phụ trách đại bộ phận sự vụ Thiếu Lâm tự, nhưng đại sự chính thức vẫn phải do Huyền Khổ đánh nhịp mới được.
Kỳ thật hắn đến chỗ Huyền Khổ cũng muốn nghe một ít kế hoạch và đề nghị của Huyền Khổ, mà không phải cũng giống như hắn, chỉ đơn thuần nhẫn nhịn như vậy.
Đợi đến lúc đạt được câu trả lời, Huyền Minh có phần thất vọng, việc này làm hắn nhớ lại phương trượng Huyền Đàm đời trước.
Trong đời chữ Huyền của Thiếu Lâm tự, Huyền Đàm nhỏ tuổi nhất nhưng hắn đã là Chân Vũ Cảnh, Huyền Khổ lớn tuổi nhất cũng là Chân Vũ Cảnh, phương trượng đời trước viên tịch đã quyết định cho Huyền Đàm kế vị.
Huyền Khổ vừa mới nói, Thiếu Lâm tự hiện tại không cần cấp tiến, nhưng cách làm của Huyền Đàm lại cấp tiến nhất.
Huyền Đàm xuất thân Giảng Kinh đường, Thiếu Lâm tự tam đường, tứ viện, nhất các, sức chiến đấu của Giảng Kinh đường mạnh nhất.
Đối với Thiếu Lâm tự mà nói, Giảng Kinh đường chính là thanh đao trong tay Thiếu Lâm tự, mà Huyền Đàm chính là giới đao sắc bén nhất.
Cho nên thời điểm Huyền Đàm tại nhiệm có phong cách thập phần cấp tiến, có thể nói thời đại Huyền Đàm làm phương trượng, Huyền Minh chỉ cần chấp hành là đủ.
Đáng tiếc trong Thiếu Lâm tự có chút gia hỏa tầm nhìn hạn hẹp cho nên Huyền Đàm cuối cùng nhất từ nhậm vị trí phương trượng, giao do Huyền Khổ tới đảm nhiệm phương trượng.
Huyền Minh không phải cho rằng Huyền Khổ làm phương trượng không hợp cách, mà là Huyền Khổ dùng sách lược chấp chưởng Thiếu Lâm tự khác biệt lớn với Huyền Đàm, cho tới bây giờ đều dùng ổn làm chủ, phạm sai lầm không lớn nhưng đồng thời không có phát triển.
Đối với Huyền Minh, hắn hiện tại hoài niệm thời điểm Huyền Đàm làm phương trượng.
Phải biết rằng xuất thân Huyền Minh chính là La Hán đường, võ tăng đường mạnh nhất Thiếu Lâm tự, lúc trước hắn khuyên Huyền Quan phải dùng đại cục làm trọng, nhưng kỳ thật nội tâm của hắn lại có suy nghĩ cực kỳ cấp tiến.
Lắc đầu, Huyền Minh ném bỏ những thứ vô dụng này ra khỏi đầu, hiện tại đã không phải là thời đại Huyền Đàm làm phương trượng, phương trượng Thiếu Lâm tự hiện tại là Huyền Khổ, hắn cũng nhất định phải làm việc theo mạch suy nghĩ của Huyền Khổ mới được.
Vừa mới trở lại La Hán đường, một gã tiểu hòa thượng vội vàng hấp tấp chạy tới nói:
- Thủ tọa không tốt! Tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Thiết Ngạo mang theo phần đông võ giả Lục Phiến Môn leo lên Thiếu Thất sơn!
- Vội cái gì? Triển khai trận thế trực tiếp nghênh đón là tốt rồi.
Huyền Minh quát lớn một câu, tiểu hòa thượng lập tức tỉnh táo lại.
Thiếu Lâm tự thân là đứng đầu phật môn tam tự, võ lâm chí tôn ngày xưa, cho dù biết đối phương tới gây phiền toái nhưng Thiếu Lâm tự vẫn không thể ném mặt mũi.
Cho nên lúc đám người Thiết Ngạo leo lên Thiếu Thất sơn đã nhìn thấy cửa lớn Thiếu Lâm tự mở ra, một đám đệ tử Thiếu Lâm tự tạo thành trận thế, dáng vẻ rất nghiêm túc.
- Không biết Thiết đại nhân đến Thiếu Lâm tự ta muốn làm gì?
Đứng trước sơn môn Thiếu Lâm tự, Huyền Minh chắp tay trước ngực hỏi.
Thiết Ngạo lạnh lùng nhìn Huyền Minh, đôi mắt giống như chim ưng sinh ra hàn quang khiếp người, làm cho những đệ tử trẻ tuổi Thiếu Lâm tự cũng phải hoảng sợ.
Danh tiếng ‘ Thần Ưng ’ Thiết Ngạo không phải thổi ra, mà là giết ra.
Đại Chu Ngày xưa vừa mới đóng đô thiên hạ, giang hồ rối loạn, khi đó Thiết Ngạo liền dẫn một đám cường giả Lục Phiến Môn đồ tông diệt môn, triệt để đặt ra uy thế Lục Phiến Môn hiện tại.
Những năm gần đây thiên hạ thái bình, thời điểm Thiết Ngạo rất ít ra tay nhưng dư uy của hắn vẫn còn, tối thiểu hắn chỉ cần nhìn cũng làm đệ tử Thiếu Lâm tự chưa thấy huyết tinh sợ hãi.
- Công đạo, ta muốn công đạo.
Thiết Ngạo nhìn Huyền Minh, thản nhiên nói.
Huyền Minh cũng không có định vừa bắt đầu liền nhượng bộ, cho nên hắn trầm giọng nói:
- Tô Tín giết Giác Nghiêm, Huyền Quan báo thù cho đệ tử, chuyện này có cái gì không ổn?
Thiết Ngạo nhìn Huyền Minh, dùng ngữ khí không thay đổi, nói:
- Ta nói rồi, ta muốn công đạo.
Huyền Minh cau mày, hắn rất ít liên hệ với Thiết Ngạo nhưng lại biết tính cách của hắn.
Thiết Ngạo có điểm giống với Tô Tín, không thích nói nhảm với người khác, làm chuyện gì cũng phải suy nghĩ ba lần, chuyện này đã không cách nào vãn hồi, mà bây giờ đã là lần thứ hai.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...