Kỳ thật có thể xem đây là một không gian khác, chỉ có điều không gian của Ninh Viễn Đường không giống với Địa phủ, trực tiếp liên thông với bên ngoài, không cách nào phong bế, cho nên thường xuyên có người từ bên ngoài vô ý đi vào.
Người Ninh Viễn Đường muốn đi ra ngoài cũng rất đơn giản, chỉ cần đột phá Tô gia ngăn cản là được, cho nên bao năm qua mới có không ít người Tô gia tự tiện rời khỏi Ninh Viễn Đường, giống như Tô Trọng Sơn phụ thân của Tô Tín.
Lúc này trong bí cảnh Tô gia, đại điện to lớn nhất tại trung ương, phía trên có ba chữ Ninh Viễn Đường.
Trong phòng nghị sự, tất cả đệ tử ngoài Hóa Thần Cảnh Tô gia đều có mặt, có hơn trăm người.
Trong đó có hơn ba mươi là huyết mạch dòng chính Tô gia, đây là con số cực kỳ khủng bố.
Phải biết rằng huyết mạch dòng chính Tô gia chỉ hơn trăm người mà thôi, có hơn ba mươi Hóa Thần Cảnh, tỷ lệ này đủ kinh người, có thể nói chỉ cần đệ tử Tô gia sau trưởng thành không phải ngu ngốc, gần như đều có thể đột phá đến Hóa Thần Cảnh.
Ngồi ở trung ương là lão tổ Dương Thần Cảnh Tô gia, dưới hắn là các võ giả Dung Thần Cảnh như Tô Minh Viễn, phía dưới cùng là võ giả Hóa Thần Cảnh, đẳng cấp rõ ràng, quy củ sâm nghiêm.
Nhìn thấy mọi người trong phòng nghị sự, Tô Minh Viễn âm thầm lắc đầu.
Tô gia bọn họ đã suy bại tới trình độ nhất định, hiện tại võ giả Nguyên Thần Cảnh tính toán hết chỉ mới hơn trăm người mà thôi.
Có một võ giả Dương Thần Cảnh, còn có trên trăm tên võ giả Hóa Thần Cảnh và Dung Thần Cảnh, loại thực lực này đủ so sánh với thế lực đỉnh cấp trên giang hồ, ví dụ như thiên hạ thất bang chỉ có một tên võ giả Dương Thần Cảnh.
Nhưng Tô gia lại có phần bất mãn với thực lực như vậy.
Phải biết rằng Tô gia bọn họ từng xuất hiện mấy cường giả Chân Vũ Cảnh, đáng tiếc hiện tại đừng nói là Chân Vũ Cảnh, cho dù là Dương Thần cũng chỉ có một người, có thể nói thê thảm tới cực điểm.
Trong giai đoạn hiện tại, người Tô gia vẫn không cải biến, vẫn muốn ẩn cư tại nơi nhỏ hẹp này cả đời, làm cho Tô Minh Viễn vô cùng phẫn nộ và bất đắc dĩ.
Lão tổ Tô gia xem như lão nhân bảy, tám mươi tuổi, đầu tóc bạc chải vuốt cẩn thận, cổ bào cao quan cực kỳ chỉnh tề, tất cả đều rất nghiêm túc.
- Minh Viễn, nói đi, lần này đã xảy ra chuyện gì, kế hoạch kế tiếp của Tô gia là gì.
Tô Minh Viễn ngồi chồm hỗm trên bồ đoàn gật đầu, hắn nói rõ chuyện xảy ra tại thành Thịnh Kinh.
Hắn vừa mới nói xong đã có người nói:
- Ta nói Tô gia chúng ta không nên liên hệ với đám người xảo trá ở bên ngoài, hiện tại tốt rồi, lấy giỏ trúc múc nước công dã tràng, đi ủng hộ hoàng tử gì đó, kết quả không ai kiếm được vị trí thái tử.
Người nọ là Tô Minh Lễ đời thứ hai Tô gia, cũng là huyết mạch dòng chính, hắn lại là người phản đối Tô gia rời khỏi bí cảnh nhất, cho nên nhìn thấy Tô Minh Viễn thất bại nên hắn nhảy ra phản bác đầu tiên.
Tô Minh Viễn hừ lạnh nói:
- Lần này không chỉ có một Tô gia chúng ta ăn thiệt thòi, huống chi Tô gia chúng ta hiện tại đã nguy trong sớm tối, nếu không cải biến, chẳng lẽ thực sự triệt để trong bí cảnh này hay sao?
- Tô Minh Lễ, hai tai ngươi không nghe chuyện bên ngoài, ngươi có biết hay không, hiện tại linh khí trong bí cảnh Tô gia đã suy sụp chỉ nhiều hơn linh khí bên ngoài ba thành, Đại Chu bốn mươi chín đạo, có chút sơn môn tông môn nhất lưu còn mạnh hơn chúng ta.
- Trước kia trong Ninh Viễn Đường một mẫu dược điền thu được nhiều nhất ba trăm cân Phục Linh Hoa, nhưng bây giờ không đến một trăm cân, đã mất đi hai phần ba.
- Nếu một mẫu linh điền bên ngoài gieo trồng Phục Linh Hoa, tuy thu hoạch không đến một trăm cân, chỉ có bảy mươi đến tám mươi cân, nhưng diện tích bên ngoài nhiều bao nhiêu? Diện tích Tô gia chúng ta lớn bao nhiêu?
Tô Minh Lễ, nếu ngươi không muốn sau này không có đan dược tư luyện thì ngươi thu hồi lời nói nhảm lại đi.
Tô Minh Viễn là người đời thứ hai Tô gia phụ trách chủ quản vài sự vụ, cho nên hắn rất hiểu hiện trạng của Tô gia hiện trạng.
Hơn nữa hắn là nhân vật dẫn đầu cải cách, cho nên không quen nhìn nhất chính là dòng chính một lòng tu luyện như Tô Minh Lễ, sự tình gì cũng mặc kệ nhưng lại nói ẩu nói tả.
Vừa nghe nói lời này, sắc mặt Tô Minh Lễ đỏ bừng, hắn muốn phản bác gì đó nhưng lão tổ Tô gia liền thản nhiên nói:
- Nghe Minh Viễn nói lời này.
Lão tổ Tô gia cũng đã lên tiếng, Tô Minh Lễ tự nhiên không dám tiếp tục nhiều chuyện, hừ lạnh một tiếng sau đó quỳ ngồi tại chỗ.
Tô Minh Viễn nhìn hắn và tiếp tục nói:
- Nhưng lần này không thành công bồi dưỡng Thái vương trở thành hoàng trữ cũng không có vấn đề gì, lúc này chúng ta đạt được niềm vui ngoài ý muốn.
- Trong người Tô Tín có huyết mạch Tô gia, hắn đã đáp ứng về Tô gia nhận tổ quy tông, Tô gia chúng ta có thể cho hắn tiến vào bí cảnh tu luyện, Tô Tín đã đáp ứng giúp Tô gia dung nhập giang hồ.
Tin tức của Tô Tín, Tô Minh Viễn vừa mới trở lại Tô gia đã nói qua, hiện tại vấn đề này vẫn đưa tới một đám người phản đối.
Tô Minh Lễ mở miệng nói:
- Tô Tín chính là nhi tử của phản đồ Tô Trọng Sơn, hơn nữa hắn còn dám tổn thương đệ tử Tô gia trong Côn Luân bí cảnh, quả thực tội không thể thứ!
- Nếu hắn thức thời điểm tận tâm tận lực giúp Tô gia cũng không tính, xem như chuộc tội, hắn bây giờ lại còn dám ra điều kiện, quả thực chính không biết sống chết!
- Huống chi hắn một là võ giả Hóa Thần Cảnh, có tư cách già bàn điều kiện với Tô gia chúng ta? Quả thực không biết cái gì gọi là.
Tô Minh Viễn lạnh lùng nhìn Tô Minh Lễ, không biết cái gì gọi là mới là đám người các ngươi, nếu đợi đến lúc Tô gia chính thức đặt chân giang hồ, đám người Tô Minh Lễ là chuyện xấu trăm phần trăm.
Nếu ngàn trăm năm trước Tô gia còn cường thịnh, còn có cường giả Chân Vũ Cảnh thì có thể bá đạo, không có hợp tác, chỉ có thần phục, căn bản không cho ngươi bàn điều kiện.
Nhưng Tô gia bọn họ hiện tại còn có tư cách bá đạo sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...