- Kim Trướng Hãn Quốc các ngươi còn ưa thích ban thưởng mỹ nữ cho thuộc hạ?
Kim Nguyệt công chúa nói rất đương nhiên:
- Đúng vậy, chỉ có cường giả mới có tư cách chiếm hữu nhiều nữ nhân, hậu đại cường giả cũng dễ dàng sinh ra cường giả.
- Cho nên ban thưởng nữ nhân cho bộ hạ cường đại chính là việc giúp Kim Trướng Hãn Quốc càng cường đại hơn.
Tô Tín sững sờ, xem ra không thể nói đạo lý, Tô Tín cũng không biết nên phản bác thế nào mới tốt.
Kim Nguyệt công chúa thúc giục nói:
- Ngươi còn chưa nói hoàng đế của ngươi ban thưởng cho ngươi bao nhiêu đấy.
Tô Tín hỏi ngược lại:
- Ngươi nghe ngóng việc này làm gì?
Kim Nguyệt công chúa giục ngựa tới gần Tô Tín một ít, nói:
- Nếu như hoàng đế các ngươi ban thưởng ngươi ít đồ vật, ta có thể đại biểu phụ hãn mời chào ngươi ah, dùng thực lực của ngươi, Kim Trướng Hãn Quốc sẽ cho ngươi rất nhiều ban thưởng.
- Kể cả rất nhiều ban thưởng?
Tô Tín hỏi.
Kim Nguyệt công chúa dùng đôi mắt ngập nước mắt đầy mị hoặc, thổ khí như lan nói:
- Nếu như ngươi nguyện ý, ta sẽ bảo phụ hãn ban thưởng ta cho ngươi.
- Nhưng ngươi đã có phò mã.
Kim Nguyệt công chúa hào không thèm để ý nói:
- So sánh với ngươi, danh xưng đệ nhất dũng sĩ trẻ tuổi nhất của bộ lạc kia chỉ là phế vật, ta tùy thời có thể đá hắn đi.
Tô Tín giục ngựa rời xa nàng một chút, Kim Nguyệt công chúa này cũng không phải đèn cạn dầu, cho dù nàng thật tâm dùng sắc đẹp mời chào, giả ý châm ngòi cũng được, Lưu Phượng Vũ vẫn còn ở nơi này, hắn cũng không muốn dẫn xuất phiền toái gì đó.
Huống chi hắn có thể cảm giác được, phò mã Kim Nguyệt công chúa vẫn dùng ánh mắt dung dữ nhìn chằm chằm vào hắn, trở ngại Kim Nguyệt công chúa lạm dụng uy quyền, hắn không dám nói một câu.
Thời điểm Kim Nguyệt công chúa còn muốn nói cái gì đó, giữa không trung xuất hiện một đạo đao quang chém xuống.
Một đao kia chém xuống làm phạm vi vài dặm tối sầm, dường như tất cả ánh sáng trong thiên địa bị đao quang hấp thu.
Tất cả mọi người lập tức biến sắc, Tô Tín lại thở ra một hơi, rốt cuộc đám người Thôi Phán Quan đã động thủ.
Xuất một đao kia là Khổng Tuyên, một đao rơi xuống uy thế khôn cùng, nhưng cũng không có ai hoài nghi là Khổng Tuyên ra tay.
Lục Thần Đao Pháp là đao pháp thành danh của Khổng Tuyên trên giang hồ, nó là sát phạt chi đao bá đạo tới cực điểm.
Khổng Tuyên đạt được Thái Âm Quyết trong Địa phủ, phối hợp Lục Thần Đao Pháp diễn biến thành Thái Âm Lục Thần Đao đầy tử khí.
Một đao kia chém xuống, không chỉ hấp thu ánh sáng vô tận, ngay cả sinh cơ của mọi người cũng bị dẫn động, bắt đầu chấn động không ngớt.
Sắc mặt Lưu Phượng Vũ biến hóa, cho dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới, một nhiệm vụ nhìn như bình thường lại dẫn cường giả như thế ra tay, đối diện một đao này, ngay cả hắn cũng nhịn không được bắt đầu run rẩy.
Nhưng vào lúc này trong một xe ngựa của Kim Trướng Hãn Quốc xuất hiện tiếng nổ, một đạo khí tức khủng bố ập tới.
Một gã người mặc áo bào màu xanh da trời, đầu đội mặt nạ võ sư đánh ra một chưởng, giọt nước mưa đầy trời ập tới.
Trận mưa này màu đỏ đầy quỷ dị, khí huyết sát khôn cùng ẩn chứa ở trong đó, khi chưởng của võ sư ập tới, huyết sắc đại thủ ấn xé rách hư không va chạm với Thái Âm Lục Thần Đao, lúc này sinh ra chấn động khủng bố.
Cùng lúc đó lại có hai xe ngựa vỡ nát, hai nam tử mang mặt nạ Độ Ách Tinh Quân và Cự Linh Thần vội vàng ra tay, muốn cùng võ sư áp chế Khổng Tuyên.
Nhưng lúc này Bạch Duy Duyến đang ẩn nấp lại ra tay, U Minh tử khí đầy trời giáng lâm, ma diễm bốc lên hóa thành xiềng xích cực lớn trực tiếp vây khốn Độ Ách Tinh Quân vào trong, sắc mặt hắn thay đổi.
- U Minh Sâm La Chân Giải! Là Bạch vô thường!!
Sắc mặt Độ Ách Tinh Quân lập tức biến thành cực kỳ khó coi.
Người Thiên đình dây dưa với Địa phủ vài chục năm, Bạch vô thường tuyệt đối là một trong mấy người khó chơi nhất trong Địa phủ.
Nhìn thấy đối phương ra tay, Độ Ách Tinh Quân lập tức kịp phản ứng, kế hoạch của nhóm người đều bị Địa phủ biết rõ!
- Độ Ách Tinh Quân, đã lâu không gặp ah, đầu tiên phải tặng cho ngươi đại lễ.
Bạch Duy Duyến cười quái dị một tiếng, hai tay kết xuất ấn quyết kỳ quái, lúc này U Minh tử khí đầy trời ngưng tụ thành một vòng xoáy khổng lồ.
Lực lượng xé rách rút sạch toàn bộ thiên địa nguyên lực, nhưng bây giờ không ngừng lôi kéo thân thể Độ Ách Tinh Quân, dường như muốn xé rách thân thể của hắn.
- U Minh Đại Tuyền Qua Mật Ấn? Bạch vô thường, ngươi không thể giết nổi ta!
Độ Ách Tinh Quân nổi giận gầm lên một tiếng, quanh người tràn ngập ánh sao, sinh tử nhị khí lượn lờ, trong nháy mắt vô tận cương khí nổ tung giống như diệt thế.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...