Phùng Anh sợ hãi kêu to một tiếng, hơn nữa chẳng ai ngờ rằng Tô Tín nói động thủ là động thủ.
Phùng Anh nói như thế nào cũng là Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư, thời điểm kiếm khí tới trước người, hai tay hắn kết ấn, khí tức âm hàn bộc phát, âm trầm thực cốt, thậm chí có thể nghe được tiếng ác quỷ kêu rên âm trầm đến cực điểm.
Hoạn quan thích hợp tu hành công pháp âm tà, như Ôn Dục dùng thân hoạn quan lại tu luyện ra một thân cương khí thuần dương cương mãnh đến cực điểm, đúng là hiếm thấy.
Kiếm khí gào thét, uy năng Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí dễ dàng xé nát chân khí của Phùng Anh, Phùng Anh sợ hãi kêu to một tiếng, hắn xuất ba chưởng liên tiếp, bàn tay như không xương, kình lực âm nhu phân tán giữa không trung và tấn công Tô Tín.
Tô Tín hừ lạnh một tiếng, Bất Tử Ấn pháp chuyển di khí cơ, hướng tử mà sinh, kình lực bị một chưởng của Tô Tín đánh trở về cơ thể Phùng Anh, hắn phun ra một ngụm máu tươi và bay ra ngoài.
Vẫn còn chưa xong, Tô Tín trực tiếp bước ra một bước, lập tức đi tới trước người Phùng Anh, đồng thời cũng tát một cái, trực tiếp đánh nửa hàm răng Phùng Anh bay ra ngoài, dáng vẻ còn thê thảm hơn Dương Vũ Long nhiều.
Sắc mặt Cơ Ngôn Thành lập tức thay đổi:
- Tô Tín! Ngươi thật lớn mật, dám đánh chúng ta!
Tô Tín thản nhiên nói:
- Đánh thì như thế nào? Thái vương điện hạ, đừng quên thân phận của mình, ngươi hiện tại chỉ là vương gia mà thôi, còn không phải hoàng trữ, thiên tử phạm pháp đồng tội với thứ dân, ai cho ngươi đặc quyền hung hăng càn quấy tại đây?
Tất cả mọi người dùng vẻ mặt quái dị nhìn Tô Tín, hắn đã đắc tội chết với Cơ Ngôn Thành.
Thiên tử phạm pháp đồng tội với thứ dân chỉ là câu nói đùa mà thôi, ngươi còn tưởng là thực?
- Tô Tín! Ngươi muốn chết!
Cơ Ngôn Thành vung tay lên, bốn tên võ giả Hóa Thần Cảnh trực tiếp lao về phía Tô Tín.
Cơ Ngôn Dự đang xem cuộc vui cả buổi liền nói với Trâu Thanh Huyền:
- Đi giúp Tô đại nhân một tay.
Sắc mặt Trâu Thanh Huyền trầm xuống, hắn cũng không muốn đi giúp Tô Tín.
Cơ Ngôn Dự không phải Cơ Ngôn Thành, nếu hắn vẫn hành động như khi còn đứng bên phía Cơ Ngôn Thành, xen lẫn ân oán giữa Thanh Thành kiếm phái và Tô Tín vào việc này, Cơ Ngôn Dự chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
Hắn giao hảo với Phương Thụy không sai, nhưng lợi ích Thanh Thành kiếm phái áp đảo mọi việc.
Cho nên Trâu Thanh Huyền rơi vào đường cùng cũng đành phải dẫn theo hai người Thanh Thành kiếm phái đứng ra.
Vừa rồi đám người Cơ Ngôn Thành năm đánh bốn còn không địch nổi người Thanh Thành kiếm phái, càng không cần nói hiện tại tăng thêm Tô Tín.
Cho nên Cơ Ngôn Thành chỉ phẫn hận mà thôi, lúc gần đi lạnh lùng nhìn Cơ Ngôn Dự một chút, hơn nữa nói với Tô Tín một câu:
- Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh? Ha ha, bắt đầu từ ngày mai, Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh của ngươi không cần phải tồn tại nữa.
Nói xong Cơ Ngôn Thành dẫn thủ hạ rời đi, lúc này làm cho đám người Dương Vũ Long thở ra một hơi, ánh mắt nhìn về phía Tô Tín còn mang theo kính nể.
Dù sao vừa rồi Tô Tín thật sự vì hắn tát vào mặt thái giám Phùng Anh của Cơ Ngôn Thành, xem như ra mặt thay hắn.
Đi theo một vị đại nhân như vậy, tối thiểu không cần lo lắng mình tùy thời sẽ bị bán đứng.
Cơ Ngôn Dự cười nói:
- Tô đại nhân, ngươi cũng nhìn thấy thái độ của Cơ Ngôn Thành, vị lục ca của ta từ nhỏ đến lớn là người không ăn thua thiệt, dưới trướng hắn cũng không chỉ có chút người này.
- Mấy vị công hầu Đại Chu chúng ta, Trịnh quốc công là ngoại tổ phụ của Cơ Ngôn Thành, còn có Long Hoa Hầu, Sơn Âm Hầu, Lâm Kỳ Hầu cũng ủng hộ hắn.
- Hiện tại vài tên võ giả Hóa Thần Cảnh đều là hắn mời chào, nếu như hắn động thật sự, hắn hoàn toàn có thể mượn trong tay các công hầu này năm tên Hóa Thần Cảnh, ngày mai Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh của ngươi phải cẩn thận.
Tô Tín gật gật đầu, hắn biết rõ Cơ Ngôn Dự không phải nói chuyện giật gân.
Những công thần khai quốc Đại Chu vương triều mặc dù bị thương mất sớm nhưng đại bộ phận đều sống rất tốt, trải qua vài chục năm tu dưỡng, đã sớm khai chi tán diệp gia tộc, gần như mỗi gia tộc công hầu đều có võ giả Hóa Thần Cảnh tọa trấn.
Sau lưng Cơ Ngôn Thành có mấy vị công hầu ủng hộ, muốn lại mời năm tên võ giả Hóa Thần Cảnh là chuyện không thành vấn đề.
Cơ Ngôn Dự nói năng uyển chuyển:
- Cơ Ngôn Thành làm người lòng dạ nhỏ hẹp, mặc dù công hầu ủng hộ hắn nhiều nhưng chỉ là mãng phu ngu ngốc, không đáng để lo.
- Nếu Tô đại nhân tới giúp ta, ta cam đoan tương lai một trong tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn sẽ có vị trí của Tô đại nhân!
Tô Tín giống như cười mà không phải cười nhìn Cơ Ngôn Dự, hắn đoán được người ủng hộ sau lưng vị Tương vương điện hạ bình thường luôn rất ít xuất hiện gần đây mới sinh ra dị sắc là ai.
Ủng hộ Cơ Ngôn Thành đều là mãng phu ngốc nghếch, người ủng hộ Cơ Ngôn Dự thông minh sao?
Chỉ có điều thế giới này chung quy vẫn phải dựa vào nắm đấm nói chuyện, trước khi có đủ thực lực, Cơ Ngôn Dự cũng chỉ có thể tiếp tục ẩn nhẫn, tới bây giờ mới đột nhiên nhảy ra.
Nhìn thấy Tô Tín không nói lời nào, Cơ Ngôn Dự nhăn cau mày nói:
- Tô đại nhân ngươi cân nhắc như thế nào? Có nguyện ý tới giúp ta hay không?
Tuy Thiết gia không có khả năng đứng thành hàng, nhưng Tô Tín hoàn toàn không thể xem như người Thiết gia, hắn chỉ là người khác họ đứng bên cạnh Thiết gia mà thôi, hoàn toàn không có băn khoăn.
Không nói thực lực và tâm cơ của Tô Tín, tất cả đều đáng giá Cơ Ngôn Dự mời chào.
Huống chi cho dù không thể thông qua hắn mời chào Thiết gia, nếu như thành công mời chào Tô Tín, có tầng quan hệ của Tô Tín ở giữa, về sau Thiết gia bao nhiêu cũng sẽ thiên vị hắn một ít.
Chính vì chỗ tốt này, cho nên hắn mới có thể bảo đám người Trâu Thanh Huyền ra tay giúp Tô Tín một tay.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...