Đệ tử Đổng Nguyên Khê tên là Tống Bân, hắn cũng là đệ tử kiệt xuất thế hệ này của Sương Nguyệt Kiếm Lư.
Tuy tông môn Ba Thục đạo đều dùng đúc kiếm nổi tiếng giang hồ, Sương Nguyệt Kiếm Lư lại có mấy vị luyện khí đại tông sư nổi danh, nhưng cũng không phải nói Sương Nguyệt Kiếm Lư sẽ không có đệ tử chuyên tu võ đạo.
Dù sao tất cả thế lực võ lâm Ba Thục đều biết, luyện khí tông sư chỉ có thể làm cho người ta tôn kính, mà võ đạo tông sư làm cho người ta kính sợ.
Tống Bân là đệ tử chuyên tu võ đạo trong Sương Nguyệt Kiếm Lư, cũng giống như sư phụ Đổng Nguyên Khê của hắn, am hiểu võ đạo còn nhiều hơn luyện khí.
Sau khi đi vào Thục vương phủ, Tống Bân nói với hai gã thủ vệ Thục vương phủ:
- Giao phong thư này cho Tô Tín đại nhân.
Hai gã thủ vệ liếc mắt nhìn Tống Bân, cũng không có nhúc nhích.
Trong mắt Tống Bân xuất hiện một tia tức giận.
Hắn là một trong vài đệ tử kiệt xuất nhất thế hệ trẻ trong Sương Nguyệt Kiếm Lư, cho dù đặt giữa Ba Thục đạo cũng là thế hệ trẻ kiệt xuất, lúc nào hai tên thủ vệ Hậu Thiên lâu la lại không đặt hắn vào trong mắt.
Cũng may Tống Bân cũng không phải loại người ngốc nghếch dễ giận, hắn cũng biết nơi này là Thục vương phủ, hôm nay hắn tới làm gì, cho nên Tống Bân áp chế lửa giận trong lòng, nói:
- Các ngươi không nghe ta nói sao?
Hai tên thị vệ khinh thường nói:
- Ai biết ngươi là rễ hành gì? Ngươi bảo chúng ta đưa tin thì chúng ta phải đưa tin?
Nếu đổi thành Cơ Ngôn Tú trước kia còn cần nịnh nọt những tông môn võ lâm này đổi lấy bọn họ ủng hộ, những thị vệ Thục vương phủ cũng rất khiêm tốn, cũng không dám nói chuyện với Tống Bân như thế, dù sao Tống Bân cũng có thực lực Thần Cung Cảnh đỉnh phong.
Hiện tại Tô đại nhân đã phát triển Thục vương phủ biến thành thế lực gần với Ba Thục đạo Ba Thục Kiếm Các, không thấy ngay cả võ giả Hóa Thần Cảnh còn phải cúi đầu khom lưng trước Tô đại nhân hay sao, ngươi một võ giả Thần Cung Cảnh tính toán là cái gì?
Tống Bân lạnh lùng nói:
- Ta chính là người Sương Nguyệt Kiếm Lư, đây là thư do sư phụ ta Đổng Nguyên Khê tự tay viết, nếu làm lỡ việc lớn, các ngươi gánh vác được hay không?
Như vậy hai thị vệ Thục vương phủ liếc nhau, cảm giác có chút không ổn.
Bọn họ trước khi trở thành thị vệ Thục vương phủ đều là tán tu xuất thân Ba Thục đạo, tự nhiên biết rõ Sương Nguyệt Kiếm Lư là dạng tồn tại gì.
Không nghĩ tới vị này là người Sương Nguyệt Kiếm Lư, hai thị vệ nói thầm không tốt.
Một gã thị vệ lập tức nói:
- Vị công tử này thứ tội, là tại hạ có mắt không thấy Thái Sơn, ta sẽ đi thông tri Tô đại nhân.
Nói xong tên thị vệ kia lập tức cầm thư của Tống Bân đi thông báo Tô Tín, một thị vệ khác xấu hổ nói với Tống Bân:
- Vị công tử này thỉnh tạm thời đi theo ta vào phòng tiếp khách chờ.
Tống Bân cười lạnh một tiếng, nói:
- Không đi, ta ở nơi này chờ Tô đại nhân đi ra.
Tên thị vệ kia lập tức lộ ra vẻ mặt cầu xin, không nghĩ tới vị công tử trẻ tuổi xuất thân Sương Nguyệt Kiếm Lư lại hẹp hòi như thế, đến bây giờ còn đang ghi hận hai thị vệ nho nhỏ như mình.
Kỳ thật bọn họ hiểu lầm Tống Bân, Tống Bân không có bụng dạ hẹp hòi đến mức so đo với hai thị vệ nho nhỏ, hắn làm như thế là vì không muốn làm yếu khí thế trước mặt Tô Tín mà thôi.
Lần này Sương Nguyệt Kiếm Lư nhúng tay tạo áp lực Thục vương phủ khuếch trương, mà không phải thỉnh cầu.
Cho nên thái độ của hắn cần phải ngạo nghễ một ít, tuy Tô Tín là Hóa Thần Cảnh nhưng hắn có thư của sư phụ, hắn đại biểu Sương Nguyệt Kiếm Lư.
Tống Bân tin tưởng Tô Tín biết rõ địa vị của Sương Nguyệt Kiếm Lư tại Ba Thục đạo như thế nào, hắn sẽ đích thân đi ra nghênh đón.
Lúc này trong Thục vương phủ, tên thị vệ cầm thư cẩn thận giao cho Tô Tín, nói:
- Tô đại nhân, bên ngoài có một công tử Sương Nguyệt Kiếm Lư đến, hắn bảo ta giao phong thư này cho đại nhân.
Tô Tín không có nhận thư, hắn chỉ hỏi:
- Đối phương trừ giao thư cho ngươi còn nói gì hay không?
Thị vệ kia gật đầu nói:
- Chưa nói, hắn đang đứng ở ngoài cửa phủ chờ đại nhân.
Tô Tín tiếp nhận thư, trong ánh mắt ngạc nhiên của thị vệ, Tô Tín trực tiếp xé nát bấy, nói:
- Ngươi trở về nói một chữ với hắn, nói cho hắn: cút!
Tên thị vệ kia lập tức là sửng sốt, Tô Tín lạnh lùng nói:
- Chẳng lẽ ngươi không biết truyền lời sao?
Tên thị vệ kia vội vàng nói:
- Biết! Thuộc hạ lập tức đi truyền lời.
Lúc này Tống Bân đang chờ bên ngoài, chậm chạp không thấy Tô Tín đi ra thì hắn cau mày.
Tên thị vệ đi giao thư vừa rồi lúc này khí thế hiên ngang nói:
- Từ đâu tới thì về nơi đó, đại nhân chúng ta bảo ngươi cút!
Trước kia hắn không biết thái độ Tô Tín, đương nhiên không dám bất kính với đệ tử Sương Nguyệt Kiếm Lư.
Hiện tại nhìn thấy thái độ Tô Tín cho nên hắn có đảm lượng, dù sao có vị đại nhân này làm chỗ dựa, Sương Nguyệt Kiếm Lư tính là cái gì?
Không thể không nói, Tô Tín chỉ trong thời gian mấy ngày đã triệt để dựng lên uy vọng to lớn trong lòng thị vệ Thục vương phủ, uy vọng của Ôn Dục và Cơ Ngôn Tú cũng không bằng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...