Hắn lại biết rõ Lạc Dương lôi, tính chất cùng loại với Giang Nam hội, chỉ có điều Giang Nam hội là thịnh hội Tiêu gia chiêu mộ võ giả trẻ tuổi trên giang hồ, mà Lạc Dương lôi là triều đình dùng để mời chào một ít võ giả tán tu muốn gia nhập triều đình.
So sánh với Giang Nam hội, Lạc Dương lôi không nhìn xuất thân, không nhìn tuổi, chỉ nhìn thực lực.
Chỉ cần ngươi không phải là phản tặc ác đồ bị triều đình truy nã thì có thể tham gia Lạc Dương lôi, có cơ hội trở thành người triều đình.
Thiết Chiến nói:
- Tứ đại thần bộ của Lục Phiến Môn chỉ có bốn người, đều có thực lực Dung Thần Cảnh, nhưng tổng bộ đầu cả Lục Phiến Môn không chỉ có bốn người chúng ta có thực lực Dung Thần Cảnh.
- Vị trí tứ đại thần bộ không phải đã hình thành thì không thay đổi, nếu như trong bốn người chúng ta có người xảy ra chuyện không may sẽ lựa chọn tứ đại thần bộ mới, cho nên sẽ lựa chọn trong tứ đại thần bộ dự bị.
- Có thể nói vị trí này chính là tư cách, là tư cách giúp ngươi tiến thêm một bước.
- Tuy phẩm cấp không có biến hóa nhưng tư cách tứ đại thần bộ dự bị thực tế còn cao hơn tổng bộ đầu các đạo một bậc.
- Hơn nữa cho ngươi trở thành người bình thẩm Lạc Dương lôi, nói trắng ra là muốn ngươi kiếm danh vọng.
- Thế nào, ngươi muốn tiếp nhiệm vụ này hay không?
Lần này Tô Tín không do dự, hắn trực tiếp gật đầu đáp ứng.
Trong nhiệm vụ hệ thống còn có một nhiệm vụ bảo hắn trong ba năm tấn chức cấp bậc tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn.
Tô Tín cho rằng chỉ cần thực lực đến, tấn chức tứ đại thần bộ chỉ là chuyện nước chảy thành sông, hiện tại xem ra hắn suy nghĩ đơn giản.
‘ Thần Ưng ’ Thiết Ngạo với tư cách chấp chưởng giả Lục Phiến Môn, đương nhiên tứ đại thần bộ không thể nào là mãng phu chỉ biết chiến đấu, phải có tâm cơ thủ đoạn và tư lịch đầy đủ mới có thể đảm nhiệm.
Vị trí tứ đại thần bộ dự bị được thiết lập sàng chọn người thừa kế tứ đại thần bộ.
Nhìn thấy Tô Tín đáp ứng, Thiết Chiến mỉm cười.
Hắn có thể nhìn ra, Tô Tín là người có dã tâm, hắn cũng không thèm để ý điểm này, có dã tâm mới có thể đi xa hơn.
Về phần Thiết Chiến có sinh lòng kiêng kỵ với Tô Tín hay không, chuyện này căn bản không có khả năng.
Thiết Chiến hoặc nói là Thiết gia sẽ không sinh lòng kiêng kỵ với bất cứ bộ đầu nào trong Lục Phiến Môn, bởi vì bọn họ đều không xứng!
Thiết Ngạo năm đó đi theo nhân hoàng Đại Chu Cơ Hạo Điển giành chính quyền, Lục Phiến Môn do một tay hắn sáng lập nên, có thể nói Thiết Ngạo có uy vọng đạt tới mức tận cùng trong Lục Phiến Môn.
Nếu không phải sau lưng đám người Lưu Phượng Vũ có thế lực khác ủng hộ, chỉ bằng bọn họ dám nhảy ra làm vài biệc, Thiết Ngạo có một tát chụp chết bọn họ, các bộ khoái khác của Lục Phiến Môn sẽ không dị nghị gì.
Chỉ có điều triều đình có ý chơi quy tắc trò chơi, cho nên Thiết gia mới có thể cho phép bọn họ lục đục trong Lục Phiến Môn, nhưng Thiết Ngạo lại không thể trực tiếp ra mặt.
Tô Tín gõ gõ cái bàn hỏi:
- Ta có thể đi Ba Thục đạo đoạt quyền nhưng vấn đề là ta có thể giết người hay không?
Thiết Chiến cười lạnh nói:
- Đương nhiên có thể giết người, ngươi cũng biết quy củ Lục Phiến Môn, tối thiểu ngươi lấy cớ đầy đủ mới có thể giết người, nếu không sẽ lưu lại lý do cho kẻ khác chỉ trỏ.
Tô Tín gật đầu nói:
- Vậy thì không có vấn đề, ta xuất phát lúc nào?
Thiết Chiến giao một điều lệnh cho Tô Tín, nói:
- Đây là công văn Lục Phiến Môn, ta đã an bài tại Ba Thục đạo, ngươi an bài xong việc tại Giang Nam đạo, lúc nào xuất phát do ngươi quyết định.
Tô Tín gật gật đầu, như vậy cũng tốt, Giang Nam đạo cũng cần hắn an bài một ít, đồng thời hắn cũng phải tìm hiểu tin tức Lục Phiến Môn Ba Thục đạo và cả Ba Thục đạo, Tô Tín phải hiểu mới được.
Bởi vì cái gọi là biết mình biết người trăm trận trăm thắng, Tô Tín rất xem trọng tình báo.
Sau khi tiễn Thiết Chiến, Tô Tín phân phó người gọi đám người Hoàng Bỉnh Thành tới, chính mình có chuyện cần phải rời đi một thời gian ngắn, Giang Nam đạo giao do bọn họ quản lý.
Cầm tư liệu Ba Thục đạo từ trong tay mật thám Lục Phiến Môn, Tô Tín trực tiếp rời đi.
Con đường Ba Thục đạo gian nan, cho dù dùng cước lực của Tô Tín phối hợp khoái mã cũng cần hai tháng mới đến.
Bởi vì con đường Ba Thục đạo khó thông, cho nên ít khi trao đổi với võ lâm Trung Nguyên, nó tương đối phong bế, thậm chí còn vắng vẻ hơn Tương Nam.
Tuy Ba Thục đạo không phải võ đạo tàn lụi như Tương Nam, võ đạo nơi này rất phồn hoa.
Ba Thục Kiếm Các trong trì kiếm ngũ phái ở tại Ba Thục đạo không cần nói, Ba Thục đạo chính là nơi người Ba thượng cổ thành lập quốc gia.
Cho dù vương triều người Ba bị diệt nhưng võ đạo bọn họ truyền thừa vẫn lưu truyền tới ngày nay.
Cho dù là hiện tại cũng có không ít người Ba Thục đào được kiếm điển do người Ba lưu lại.
Mặc dù có chút kiếm pháp đã quá hạn, nhưng có chút ít kiếm pháp địa vị nền móng khá lớn truyền lưu tới hiện tại cũng có thể nói là bí thuật chí bảo.
Huống chi Ba Thục chi địa có thể nói là thiên đường của đúc kiếm sư, có lẽ luyện khí đại sư hân bố tại các nơi trong võ lâm nhưng có chín thành đúc kiếm sư đang tập trung tại Ba Thục.
Cho nên tại Ba Thục chi địa thường xuyên có thể nhìn thấy một ít võ giả tán tu hoặc võ giả môn phái tới đây cầu kiếm.
Lực lượng triều đình tại Ba Thục rất kém.
Trừ Lục Phiến Môn ra, lực lượng cường đại nhất của triều đình chính là quân đội.
Nhưng bởi vì con đường khó đi, làm cho triều đình có thể cấp tiếp tế cho quân đội còn kém rất nhiều, dù sao quân đội dựa vào số lượng thủ thắng, không giống Lục Phiến Môn đi lộ tuyến tinh anh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...