- Lúc ta không có ở Giang Nam đạo thì các ngươi dám đánh bộ khoái Giang Nam đạo, tương lai nếu ta dời khỏi Giang Nam đạo, chẳng phải nói bọn chúng dám giết quan tạo phản?
Vừa nghe được lời này, sắc mặt đám người Lạc Vũ sơn trang thay đổi, bọn họ không chịu nổi chụp mũ tội danh như thế.
Sắc mặt Quý Hải Sơn thay đổi:
- Tô tổng bộ đầu, vấn đề này chỉ là việc hiểu lầm, thật ra nguyên nhân của việc này là…
Quý Hải Sơn vừa định giải thích liền bị Tô Tín cắt lời.
- Quý trang chủ không cần nhiều lời, ta chỉ biết lần này là Lạc Vũ sơn trang đánh người Lục Phiến Môn Giang Nam đạo của ta, cho nên ta muốn các ngươi giao người.
- Ta không cần biết nguyên nhân là gì, ta không quan tâm thị phi đúng sai, ta là người làm việc chỉ xem kết quả không xem quá trình, Lạc Vũ sơn trang các ngươi đánh người của ta, vậy thì phải cho ta công đạo.
Hắn nói ra những lời cường thế như vậy cũng làm đám người chung quanh sững sốt.
Người các tông môn võ lâm cho rằng Tô Tín quá mức cường thế, quả thực không nói đạo lý.
Người Lạc Vũ sơn trang tức giận toàn thân phát run.
Tô Tín thật cho rằng người Lạc Vũ sơn trang đều là bùn nặn ra sao?
- Tô Tín! Ngươi làm việc quá mức không phân rõ phải trái, ngươi thật cho rằng Giang Nam đạo là ngươi một nhà độc đại hay sao? Muốn Lạc Vũ sơn trang giao người, nằm mơ đi!
Một võ giả Hóa Thần Cảnh của Lạc Vũ sơn trang tức giận mắng chửi Tô Tín.
Tô Tín quay đầu đi, lạnh lùng cười nói:
- Trong thiên hạ đều là vương thổ, Giang Nam đạo này nằm trong phạm vi Lục Phiến Môn quản hạt, chẳng lẽ Lạc Vũ sơn trang các ngươi muốn cưỡi lên đầu chúng ta hay sao?
- Huống chi ta đang nói chuyện với trang chủ của các ngươi, lúc nào đến phiên ngươi xen vào? Không hiểu quy củ!
Tên võ giả Hóa Thần Cảnh chính là trưởng lão Lạc Vũ sơn trang, ngày bình thường chính là võ đạo tông sư ai ai cũng kính sợ.
Nghe Tô Tín vừa nói như vậy hắn liền tức giận không nhỏ, vừa định nói cái gì đó, một đạo kiếm khí xuất hiện trước mặt, đột nhiên đâm về phía hắn!
Tên võ giả Hóa Thần Cảnh sợ hãi kêu to một tiếng, vội vàng hóa chưởng thành đao, đao thế như mưa rơi chém vỡ kiếm khí.
Thời điểm hắn vừa mới thở ra một hơi, năm ngón tay Tô Tín điểm ra liên tục, hư không ngưng kiếm, trong chốc lát hơn mười đạo kiếm khí bao phủ bốn phía quanh người hắn, làm cho võ giả Hóa Thần Cảnh muốn trốn cũng trốn không kịp, chỉ có thể dùng chân khí hộ thể bản thân đối kháng.
Nhưng Tô Tín tu luyện tới Vô Hình Kiếm Khí cảnh giới tam trọng kinh khủng cỡ nào?
Trong nháy mắt đã xé rách chân khí hộ thể của hắn, cũng đâm vào tất cả khiếu huyệt của hắn.
Quý Hải Sơn biến sắc, hắn vươn tay như mưa rơi, cương khí nổ mạnh ầm ầm và tan rã uy lực Vô Hình Kiếm Khí.
Nhưng hắn không thể ngăn cản mấy đạo kiếm khí còn lại, kiếm khí xâm nhập vào cơ thể, tên võ giả Hóa Thần Cảnh phun ra một ngụm máu tươi, hiển nhiên đã bị trọng thương.
- Nguyên Thần Cảnh!
Thấy cảnh này, tất cả mọi người hít sâu một hơi, Tô Tín đã đột phá đến Nguyên Thần Cảnh!
Cách hắn bước vào đệ nhất Nhân Bảng vài ngày, hắn cũng đã đột phá đến Nguyên Thần Cảnh.
Nhưng đối với người Lạc Vũ sơn trang mà nói, Tô Tín đột phá đến Nguyên Thần Cảnh tuyệt đối không phải tin tức tốt.
Quý Hải Sơn đã già, khí huyết bản thân lỗ lã, thậm chí hắn đã đến tình trạng quanh năm tĩnh dưỡng mới có thể bảo trì sức chiến đấu hiện tại.
Có thể nói Quý Hải Sơn thật sự có thể bộc phát ra thực lực cường giả Dung Thần Cảnh, dù sao hổ uy vẫn còn.
Sau khi hắn bộc phát không hạ được Tô Tín thì sao? Sau khi động thủ khí huyết của hắn tiêu hao nhanh chóng, động thủ vào thời điểm này, Quý Hải Sơn không phải tiêu hao chân khí, mà là thọ nguyên còn lại của mình!
Huống chi ngay cả như vậy, hắn cũng không có nắm chắc hạ được Tô Tín, thậm chí hắn không có nắm chắc đánh thắng đối phương.
Hắn là Dung Thần Cảnh không sai, cho dù khí huyết lỗ lã càng lợi hại thì hắn cũng là Dung Thần Cảnh, nhưng vấn đề Tô Tín là võ giả Hóa Thần Cảnh tầm thường sao?
Đều là Hóa Thần Cảnh, có chút thực lực thường thường, chỉ có thể thành lập tiểu thế lực xưng vương xưng bá ở địa phương.
Nhưng có võ giả Hóa Thần Cảnh như đàn chủ Thu đàn Niên Bang Đổng Bất Nghi, dùng tu vi Hóa Thần Cảnh đỉnh phong là có thể bước vào Địa Bảng.
Tu vi Tô Tín hiện tại còn kém hơn Đổng Bất Nghi rất nhiều, nhưng vấn đề là Tô Tín dùng thực lực đệ nhất Nhân Bảng bước vào Hóa Thần Cảnh.
Giống như tên võ giả Hóa Thần Cảnh bị Tô Tín trọng thương lúc trước, hắn đã đột phá Hóa Thần Cảnh vài chục năm, kết quả vẫn không đánh lại Tô Tín vừa bước vào Hóa Thần Cảnh chưa bao lâu!
Trong đầu Quý Hải Sơn xuất hiện rất nhiều đồ vật, kết hợp thực lực Lạc Vũ sơn trang và Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, Quý Hải Sơn không thể không đưa ra kết luận.
Như vậy không cần chờ sau này, hiện tại Lạc Vũ sơn trang của bọn họ đánh không lại Tô Tín, đánh không lại Lục Phiến Môn Giang Nam đạo.
Tô Tín thản nhiên nói:
- Quý trang chủ, ta hiện tại hỏi ngươi một câu cuối cùng, rốt cuộc ngươi có giao người hay không, ta là người rất sợ phiền toái, đồng thời ta cũng không nói một câu ba lần.
Nhìn Tô Tín, gương mặt Quý Hải Sơn như già đi mười mấy tuổi.
Sau khi im lặng nửa ngày, hắn gian nan nói ra một chữ:
- Giao!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...