Nhìn thấy người Trầm gia nổi giận, tên võ giả Thần Cung Cảnh đầu lĩnh Chu gia cười khinh thường:
- La to làm được gì chứ!
- Hôm nay Chu gia ta tới đây hạ chiến thư, ba ngày sau đấu sinh tử, hai nhà chúng ta quyết thắng thua, là nam nhân thì tiếp thống khoái, đừng có làm rùa đen co đầu rút cổ tại Trầm gia!
Vừa nói ra lời này, toàn trường lâm vào sợ hãi, Chu gia muốn đùa thật, vừa gặp mặt đã là tiết mục đấu sinh tử.
Lúc này sắc mặt người Trầm gia ngưng trọng, bọn họ không dám đấu sinh tử, cũng không có nắm chắc, đồng thời không thể không tiếp, nếu không chung quanh có nhiều người nhìn bọn họ như vậy, Trầm gia bọn họ sợ chiến chẳng phải thật biến thành rùa đen rút đầu?
Lão quản gia Trần Thương nhìn thấy tình hình không tốt, trực tiếp đánh một quyền vào đầu lĩnh Chu gia đang gào to:
- Chu Nghiễm Tuyền! Chu gia các ngươi khinh người quá đáng, thật cho rằng Trầm gia không người hay sao?
Chu gia Chu Nghiễm Tuyền cười lạnh một tiếng:
- Người Trầm gia không dám xuất đầu, cho lão cẩu ngươi ra mặt xung phong hay sao?
Vừa mới dứt lời, Chu Nghiễm Tuyền đánh ra một chưởng, chưởng lực cường đại như biển cát sinh sóng, mang theo khí thế thao thao bất tuyệt tấn công Trần Thương.
Thời điểm Trần Thương nhỏ tuổi đã theo sau Trầm lão gia tử bước chân vào giang hồ, cho nên tuổi của hắn cũng không nhỏ, đã chín mươi mấy tuổi.
Tuổi này đối với võ giả Nguyên Thần Cảnh chỉ xem như vừa tráng niên, đối với võ giả Thần Cung Cảnh là thời điểm bắt đầu xuống dốc.
Chu Nghiễm Tuyền mới hơn bốn mươi tuổi, chính là thời điểm trẻ tuổi khỏe mạnh, chưởng lực cường đại liên tục nghiền áp, qua hơn mười chiêu Trần Thương đã có xu thế suy tàn.
Trầm Tòng Vũ nhìn thấy tình huống không tốt, vừa muốn ra tay cứu viện nhưng nhìn thấy Chu Nghiễm Tuyền hóa chưởng thành quyền, quyền thế cường đại bộc phát đánh Trần Thương phun máu tươi té xuống đất.
Trầm Tòng Vũ giận dữ nói:
- Chu Nghiễm Tuyền! Ngươi thật cho rằng Trầm gia không người hay sao?
Vừa mới dứt lời, mấy trăm tên đệ tử Trầm gia cầm theo binh khí lao ra khỏi Trầm gia và vây quanh đám người Chu Nghiễm Tuyền.
Nơi này chính là sân nhà Trầm gia, không tới phiên Chu gia các ngươi giễu võ giương oai tại nơi này!
Ba tên võ giả Thần Cung Cảnh Chu gia chỉ dẫn theo mười mấy đệ tử Chu gia, căn bản đánh không lại mấy trăm người Trầm gia.
Nhưng trên mặt Chu Nghiễm Tuyền không có vẻ sợ hãi, ngược lại cười khinh thường, nói:
- Trầm gia các ngươi uy phong thật lớn, muốn động thủ, Chu gia chúng ta phụng bồi đến cùng!
- Nếu các ngươi muốn động thủ lúc này, Chu gia chúng ta cũng xuất động toàn bộ đấu sinh tử với các ngươi!
- Nếu các ngươi chờ ba ngày sau động thủ, vậy thì mời tiếp đấu sinh tử, có rất nhiều đồng đạo nơi đây chứng kiến, tránh phải mất thời gian, qua trận chiến đó, cả Mặc Lăng phủ cũng chỉ chứa một thế lực nhị lưu mà thôi!
Người Trầm gia đâm lao phải theo lao, cho dù là hiện tại khai chiến với Chu gia hay đấu sinh tử vào ba ngày sau, bọn họ không muốn chọn cái nào cả.
Vào lúc này có một kiếm khách áo trắng trẻ tuổi tách đám người ra, dùng giọng nói ôn hòa hỏi:
- Xin hỏi, đây là Trầm gia đúng không?
Khí tức trên người kiếm khách áo trắng biến hóa bất định nhưng nhất định là võ giả Tiên Thiên không thể nghi ngờ.
Hiện tại Chu Nghiễm Tuyền vừa mới bức Trầm gia đến góc tường, không ngờ có người tới quấy rầy, nhìn thấy kiếm khách trẻ tuổi ngắt lời như vậy, hắn cau mày nói:
- Cút ngay!
Kiếm khách áo trắng lắc đầu nói:
- Ngươi làm người không nói đạo lý, ta tìm Trầm gia có việc, rốt cuộc ngươi là người phương nào, dựa vào cái gì bảo ta cút ngay?
Sắc mặt Chu Nghiễm Tuyền lạnh lẽo:
- Không biết tốt xấu! Muốn chết!
Hắn không muốn nói nhảm với kiếm khách áo trắng quá nhiều, trực tiếp xuất một chưởng tấn công không lưu thủ chút nào.
Trong mắt kiếm khách áo trắng xuất hiện hàn quang, hắn điểm một chỉ và kiếm khí lạnh lẽo bay ra ngoài.
Nhìn kiếm khí nhỏ yếu lại ẩn chứa lực lượng tịch diệt đáng sợ, trực tiếp xuyên thấu chưởng lực Chu Nghiễm Tuyền, ngay sau đó quán chú vào trong kinh mạch toàn thân của hắn, làm cho Chu Nghiễm Tuyền phun máu tươi bay ngược về phía sau.
Hí!
Mọi người nơi đây hít sâu một hơi, kiếm khách áo trắng trẻ tuổi đã có thực lực Thần Cung Cảnh! Hơn nữa còn là cao thủ trong hàng ngũ Thần Cung Cảnh.
Phải biết rằng Chu gia Chu Nghiễm Tuyền đã là cao thủ không tồi trong Mặc Lăng phủ, kết quả người ta không rút kiếm ra khỏi vỏ, chỉ bằng vào một đạo kiếm khí đánh hắn trọng thương, thực lực như vậy mạnh bao nhiêu? Chẳng lẽ có tư cách đứng vào hàng ngũ Nhân Bảng?
Vừa nhìn thấy Chu Nghiễm Tuyền bị trọng thương, những võ giả Chu gia còn lại không nhịn được, trực tiếp rút binh khí của mình.
Nhưng trong tích tắc bọn họ rút kiếm, kiếm của kiếm khách áo trắng đã ra khỏi vỏ.
Một thanh trường kiếm bằng thép tinh tỏa ra ánh sáng màu lam óng ánh, trong nháy mắt mọi người cảm giác được khí tức lạnh buốt ập vào mặt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...