Đại đa số tình huống lấy vật đổi vật đều xảy ra khi trao đổi vật phẩm vô cùng trân quý, hiện tại hài cốt Thiên binh cũng giống như vậy.
Nếu ở nơi khác, giao dịch vật phẩm quý giá như thế sẽ phải tranh cãi một hồi mới có thể định giá.
Trong Địa phủ không có việc này xảy ra, tất cả mọi người là thành viên Địa phủ thành viên, về sau sẽ không ngừng giao dịch với nhau, không cần phải phải dây dưa không ngớt vì một ít lợi ích như vậy, tất cả mọi người sẽ chủ động nhường một bước.
Huống hồ với thực lực của bọn họ hiện tại thật không có thứ gì đáng giá bọn họ tính toán chi ly.
Đương nhiên Tô Tín sẽ không ngu xuẩn dùng công phu sư tử ngoạm, hắn nói:
- Ta muốn trao đổi hai đồ vật, đó là lão Ngưu ngươi ra tay một lần, ta còn muốn bảo giáp hộ thân mang tính phòng ngự cường đại.
Ngưu Đầu hỏi:
- Ra tay đối phó ai?
Trong Địa phủ không thiếu người cầu trợ chiến đấu, đương nhiên phải dùng nhiệm vụ tuyên bố và ghi rõ giá cả.
Địa phủ có chỗ tốt như thế, trừ Địa Tạng Vương và hai vị Mạnh bà Hậu Thổ ra, ngươi muốn đối phó ai cũng có thể mời người đến hỗ trợ, điều kiện tiên quyết là ngươi có thể trả nổi thù lao.
Nhưng hỗ trợ không phải chịu chết, cho nên loại nhiệm vụ như thế đại đa số đều có ghi rõ tư liệu địch nhân như thực lực, thân phận và thế lực, dùng những tư liệu này phán định giá cả giao dịch.
Hiện tại Ngưu Đầu hỏi là có ý này, dù sao đối phương là Hóa Thần Cảnh hay Dung Thần Cảnh sẽ có giá tiền khác nhau.
Tô Tín nói:
- Đối phương là dư nghiệt Ngô quốc, đồng thời cũng là đệ tử Bạch Liên giáo, hắn tên Giang Hạc Lưu, thực lực Hóa Thần Cảnh đỉnh phong.
Ngưu Đầu khinh thường nói:
- Thì ra là Hóa Thần Cảnh ah, việc này rất đơn giản.
Tuy Giang Hạc Lưu là cường giả trong Hóa Thần Cảnh nhưng người Địa phủ là tinh anh trong tinh anh, một Giang Hạc Lưu không đủ người ta giết.
- Ta có không ít bảo giáp hộ thân, hiện tại ta dẫn ngươi đi xem, về sau ta sẽ đòi lão Mã trả lại.
Ngưu Đầu tu luyện công pháp luyện thể, thân thể hắn vô cùng cường đại, phối hợp với bảo giáp phòng ngự cho nên càng mạnh hơn nữa, cho nên hắn sẽ cất giữ không ít bảo giáp.
Hắn móc trong túi giới tử của mình và ném một đống bảo giáp ra ngoài, chỉ chốc lát các loại khôi giáp và nội giáp thiếp thân xếp thành núi nhỏ nhưng Ngưu Đầu lại dùng không bao lâu đã xếp đặt phân loại xong.
Ngưu Đầu chỉ vào đống khôi giáp và nói:
- Những vật này là cất giữ của ta, khôi giáo các quốc gia thượng cổ và hiện tại đều có, lực phòng ngự không được tốt lắm nhưng có giá trị sưu tập rất cao.
Thôi Phán Quan buồn bực nói:
- Những thứ rác rưởi này là đồ trân quý của ngươi sao? Đừng làm rộn, nhanh lấy đồ tốt chân chính ra đây.
Ngưu Đầu hừ lạnh một tiếng nói:
- Ngươi biết cái gì? Nơi này có chút ít khôi giáp không xuất thế đấy, ngươi lật tung cả giang hồ cũng không tìm thấy bao nhiêu bộ.
Thôi Phán Quan bĩu môi, người bình thường cũng không sưu tầm thứ này.
Sau khi đấu khẩu với Thôi Phán Quan một lúc, Ngưu Đầu lúc này mới chỉ vào áo giáp hoa lệ và nói:
- Thứ này là Đông Tấn uy viễn đại tướng quân lưu lại trạm kim minh quang khải, binh khí huyền cấp chém vào không lưu dấu vét, chỉ có binh khí địa cấp mới tạo thành tổn thương.
Ngưu Đầu lại chỉ vào bảo giáp tạo hình uy mãnh, màu sắc đen kịt, trên ngực giáp có điêu khắc hắc long:
- Áo giáp này càng không tầm thường, nó là hắc long khải do Tần quốc thời thượng cổ tinh chế, không chỉ có lực phòng ngự kinh người, trong đó còn cất dấu một loại trận pháp giúp chân khí người sử dụng bộc phát chân khí vài lần, cho dù sau khi sử dụng sẽ hao tổn một ít khí huyết, có thể sử dụng nó làm đòn sát thủ.
- Còn có món này.
Ngưu Đầu lại chạy tới áo giáp đỏ rực và nói:
- Ngày xưa có một tướng quân chinh tây của Đông Tấn huyết tẩy một tiểu quốc tại Tây Vực, dùng máu mười vạn người luyện thành tà khải.
- Uy lực khải giáp kinh người, sau khi mặc lên người khí huyết bộc phát trùng thiên, tương đương với Huyết Sát kiếm trận.
- Tác dụng phụ của nó rất lớn, nếu không cẩn thận sẽ bị khí huyết sát cắn trả biến thành kẻ điên, cho nên người có lực ý chí không đủ không nên chọn nó.
Chỉ qua một lúc Ngưu Đầu đã đề cử với Tô Tín vài kiện áo giáp, tất cả đều có lai lịch kinh người, yếu nhất cũng có thể chống cự binh khí huyền cấp.
Nhưng đáng tiếc hắn tạm thời không dùng được.
Hắn cũng không phải người quân đội suốt ngày ăn mặc bộ giáp chạy khắp nơi, làm như vậy không hợp quy củ, huống hồ quá mức trương dương.
Tô Tín muốn bảo giáp có thể mặc thiếp thân, chỉ cần mặc vào người khác không nhìn thấy là được.
Bảo giáp như thế rát ít, có thể mê hoặc đối thủ đạt tới hiệu quả xuất kỳ bất ý.
Nghe được Tô Tín yêu cầu, lão Ngưu sờ sờ mặt nạ và nói:
- Như vậy đi, loại bảo giáp thiếp thân như thế ta không sưu tập bao nhiêu, cũng không có gì trân quý, ồ, có, ngươi xem nó có được hay không?
Ngưu Đầu giống như nghĩ đến cái gì đó, hắn cầm một món đồ trong túi giới tử ném ra ngoài.
Nó là áo lót như dùng tơ mỏng luyện chế mà thành, áo giáp vô cùng mềm mại nhẹ nhàng nhưng lại tỏa ra cảm giác sắc bén của kim loại.
Ngưu Đầu giới thiệu:
- Thứ này tên là kiếm vũ giáp, nó là kim loại kỳ dị luyện chế mà thành
- Kỳ thật nó là áo lót trong khải giáp nhưng ta tìm trong vài ngồi mộ không phát hiện ra khải giáp, cũng chỉ tìm được áo lót mà thôi.
- Luận lực phòng ngự, nó có thể phòng bị binh khí huyền cấp trảm kích, hơn nữa công kích nội lực sẽ suy yếu hai phần.
- Kiếm vũ giáp có khuyết điểm duy nhất chính là phòng ngự công kích quá nhiều sẽ dễ dàng tạo thành sợi tơ đứt đoạn, lực phòng ngự sẽ càng ngày càng thấp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...