Cổ Đông Lai tức giận Giang Nam đạo do mình trấn thủ nhưng đám dư nghiệt Ngô quốc lại dám nhảy múa trên đầu của mình, hơn nữa còn ám sát tổng bộ đầu Giang Nam đạo ngay trước mặt mình, hành vi này tương tương đánh vào mặt Cổ Đông Lai.
Hơn nữa mật thám Lục Phiến Môn tại Giang Nam đạo chỉ là bài trí, động tĩnh lớn như thế không phát hiện ra, lúc này Cổ Đông Lai trực tiếp trở mặt.
Những mật thám kia hô to oan uổng, dù sao bọn họ phụng lệnh Duẫn Tịch đi địa phương khác điều tra dư nghiệt Ngô quốc.
Hơn nữa dư nghiệt Ngô quốc cũng là thực, thậm chí đối phương còn là cường giả Dung Thần Cảnh chờ bọn họ báo tin thì Dung Thần Cảnh dư nghiệt Ngô quốc trực tiếp thoát đi.
Vừa nghe là lệnh của Duẫn Tịch hạ, Cổ Đông sẽ không đi hưng sư vấn tội Duẫn Tịch.
Đối phương nói như thế cũng là tuần sát sứ tương đương với tổng bộ đầu một đạo, Cổ Đông Lai tùy hỏi tội sẽ làm Lục Phiến Môn bất mãn, hắn có quan hệ không cạn với Thiết gia nhưng Lục Phiến Môn không phải do Thiết gia nói tính toán.
Cho nên Cổ Đông Lai trực tiếp phái người đến tổng bộ Lục Phiến Môn hỏi cho rõ ràng.
Hiện tại trong tổng bộ Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh lại bất lợi với Thiết gia.
Thiết Ngạo bị thương, hắn bàn giao công việc sau đó đi dưỡng thương.
Còn lại chỉ có một mình Thiết Chiến không thể chống vững cục diện, hiện tại Lưu Phượng Vũ lại toàn lực muốn bảo vệ Duẫn Tịch, hơn nữa còn muốn Duẫn Tịch lên làm tổng bộ đầu Giang Nam đạo.
Vốn Lưu Phượng Vũ bảo Duẫn Tịch đi Giang Nam đạo chính là có ý đoạt quyền.
Kỳ thật Lưu Phượng Vũ đoán chừng Duẫn Tịch có thể đoạt được bốn thành quyền lợi trong tay Tô Tín tại Giang Nam đạo là đủ rồi, tối thiểu đừng làm cho Giang Nam đạo trở thành nơi Tô Tín nói một không hai.
Không nghĩ tới sự việc lần này tới kịp thời như vậy, Tô Tín lại bị dư nghiệt Ngô quốc giết, Lưu Phượng Vũ không ủng hộ Duẫn Tịch thì hắn mới là kẻ ngốc.
Về phần hoài nghi Duẫn Tịch có quan hệ với việc này hay không, Lưu Phượng Vũ cũng có hoài nghi dấy.
Biểu hiện Duẫn Tịch không có vấn đề gì nhưng tất cả quá trùng hợp.
Trong mắt những lão nhân Lục Phiến Môn như bọn họ, trên đời này không đáng tin nhất chính là trùng hợp.
Cho dù như thế Lưu Phượng Vũ cũng ủng hộ Duẫn Tịch, cũng giống như Giang Hạc Lưu đã nói, Lưu Phượng Vũ không có khả năng đoạt Giang Nam đạo trong tay Thiết gia.
Thiết Ngạo bế quan, Lưu Phượng Vũ và các thần bộ khác áp chế Thiết Chiến, trực tiếp hạ quyết định, không chỉ không có trừng phạt Duẫn Tịch, còn trực tiếp nâng hắn làm tổng bộ đầu Giang Nam đạo.
Quyết định được đưa xuống, tổng bộ Lục Phiến Môn dùng tốc độ nhanh nhất và trong ba ngày đưa tới tổng bộ Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, điều này cũng làm cho cả Lục Phiến Môn Giang Nam đạo xôn xao.
Sau khi nhận được tin tức, Lý Phôi và Hoàng Bỉnh Thành, còn có Lục Tục, Lưu Hạo, Triệu Nhất Minh năm người cùng thương lượng đối sách với nhau.
Lý Phôi nói trước:
“Ta không tin lão đại sẽ chết.”
Ba người Lục Tục nhìn nhau, bọn họ không biết Lý Phôi lấy tự tin như vậy từ đâu, phải biết rằng đối phương chính là tồn tại Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, hơn nữa mang ý quyết giết thi cốt không còn, như vậy còn không chết sao?
Nhưng lúc này Hoàng Bỉnh Thành cũng nói:
“Ta cũng tin tưởng lão đại sẽ không chết, ba vị có ý kiến gì không?”
Triệu Nhất Minh hừ lạnh một tiếng, nói:
“Ngươi có ý gì? Ta đương nhiên cũng không nói đại nhân đã chết, hiện tại triều đình đã cắt cử tổng bộ đầu Giang Nam đạo mới, ngươi bảo chúng ta làm sao bây giờ.”
Trong mắt Lý Phôi bắn ra hàn quang.
Cho dù hắn trong thời gian này sống chung không tệ với Triệu Nhất Minh, nếu như ngươi có nhị tâm thì đừng quản kiếm hắn không nhận ngươi.
Nhìn hào khí giương cung bạt kiếm, Lưu Hạo vội vàng áp chế Triệu Nhất Minh xuống, Lục Tục nói:
“Tình thế trước mắt cực kỳ nghiêm trọng, nếu chúng ta nội loạn càng không thể cứu chữa.”
“Kỳ thật ta cũng không tin đại nhân chết, trước kia đại nhân động thủ với Thiếu Lâm tự ‘ Trảm Ác Tăng ’ Giác Nghiêm, lại động thủ với ‘ Cửu Sơn Thần ’ Đổng Bất Nghi, thậm chí gián tiếp chết vài tên Hóa Thần Cảnh.”
“Nhưng hiện tại đại nhân sống chết không biết, cấp trên làm như vậy là muốn Duẫn Tịch tiếp nhận vị trí tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, trước kia chúng ta có mâu thuẫn với Duẫn Tịch, hiện tại hắn sẽ nhắm vào chúng ta.”
“Chúng ta đều là dòng chính của đại nhân, chỉ cần chúng ta còn ở Lục Phiến Môn một ngày, không cần nghĩ cũng biết Duẫn Tịch nhất định sẽ xem chúng ta là cái gai trong mắt.”
Sau khi Lục Tục nói xong, mọi người lập tức im lặng.
Hắn nói đúng, Duẫn Tịch trở thành tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, chuyện đầu tiên hắn làm là bái trừ đối lập, mà bọn họ với tư cách là tâm phúc của Tô Tín nên sẽ bị bài trừ.
Lúc này Hoàng Bỉnh Thành lại nói:
“Kỳ thật mọi người cũng không cần bi quan như vậy, Duẫn Tịch cũng không phải là lão đại, lão đại có thể dùng thực lực Thần Cung Cảnh khống chế cả Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, uy áp võ lâm Giang Nam đạo nhưng Duẫn Tịch hắn không thể!”
Nói đến đây Hoàng Bỉnh Thành khinh thường cười nói:
“Chuyện lão đại làm không phải ai cũng có thể làm, Duẫn Tịch muốn chơi, chúng ta chơi với hắn, Lục Phiến Môn có quy củ Lục Phiến Môn, hắn có thể bài trừ đối lập nhưng ta không tin hắn dám trực tiếp giết chúng ta?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...