Trước kia Giang Nam hội cũng từng phát sinh cảnh tượng võ giả vô danh tiểu tốt khiêu chiến thắng cường giả Nhân Bảng, hơn nữa không chỉ một lần.
Cho nên loại chuyện này càng nhiều, Tiêu gia liền tăng thêm một quy tắc, cho các ngươi cơ hội, các ngươi có thể tùy ý khiêu chiến.
Bài danh Nhân Bảng vô cùng tàn khốc, tất cả dùng thực lực vi tôn, chỉ có đạp người ta thượng vị, người thua phải ngoan ngoãn lui xuống.
Lần này Giang Nam hội có sáu võ giả Thần Cung Cảnh, ánh mắt bọn họ vô cùng kích động.
Một khi thành danh thiên hạ biết, hôm nay bọn họ nổi danh trên Giang Nam hội, trừ võ giả Giang Nam đạo biết tên của bọn họ, những cao thủ các đạo khác sẽ nói: ah, chính là vị này đoạt được đệ nhất Giang Nam hội, thành công gia nhập Tiêu gia.
Nhưng đối với những võ giả trẻ tuổi của bọn họ cảm thấy làm như vậy còn không đủ.
Nhân Bảng mới là nơi người trong thiên hạ biết tới.
Nghĩ như thế có người không nhịn được đứng ra nói: “Tại hạ Yến Nam đạo Trần Huyền Thành muốn khiêu chiến ‘ Dạ Lưu Thủ ’ Lưu Kiêu Lưu công tử.”
Trong rất nhiều võ giả Nhân Bảng nơi này, Lưu Kiêu bài danh bốn mươi ba thuộc về giữa dòng, không cao không thấp, Trần Huyền Thành cũng có chút lực lượng cho nên mới dám khiêu chiến Lưu Kiêu.
Năm tên võ giả Thần Cung Cảnh còn lại cẩn thận quan sát đám người.
Dù sao bọn họ không có tư cách ra tay với võ giả Nhân Bảng, hiện tại có cơ hội tự nhiên phải lựa chọn cẩn thận, cũng thuận tiện từ Lưu Kiêu phân tích thực lực cường giả Nhân Bảng, khi đó có thể xác định mục tiêu khiêu chiến.
Lưu Kiêu cười nhẹ cau mày và nói: “Ha ha, chọn ta? Rất tốt, ta tiếp ngươi vài chiêu là được.”
Lưu Kiêu cười quái dị, người quen thuộc sẽ biết hắn đang tức giận.
Trần Huyền Thành chọn ai không tốt, hết lần này tới lần khác lại lựa chọn mình, đây là ý gì? Nhiều võ giả Nhân Bảng như vậy mình dễ khi dễ sao?
Leo lên lôi đài trung ương, sau khi song phương hành lễ Trần Huyền Thành đoạt xuất thủ trước.
Trần Huyền Thành không có binh khí, hắn sử dụng quyền pháp đại khai đại hợp.
Quyền thế cương mãnh bá đạo vô song giống như mặt trời nóng rực, chân khí nóng bỏng tạo thành bùng nổ và đốt lôi đài háy đen.
Trần Huyền Thành cương mãnh tục tằng, Lưu kiêu là âm trầm tỉnh táo, Dạ Lưu Thủ tạo thành hoa nở, những đóa hoa tử vong không ngừng xuất hiện, ngón tay nhỏ nhắn va chạm với quyền pháp, chân khí nổ tung, rất nhiều đóa Dạ Lưu Hoa nở rộ trước người Trần Huyền Thành.
Quyền phong táo bạo tan rã, chân khí cực nóng bị Dạ Lưu Hoa thôn phệ, sắc mặt Trần Huyền Thành tái nhợt, vội vàng lui về phía sau và lớn tiếng nói: “Quả nhiên thực lực Lưu công tử cường đại, tại hạ không phải đối thủ, cam nguyện nhận thua.
Nhìn thấy Trần Huyền Thành nhận thua, Lưu Kiêu lúc này mới thu tay.
Hắn còn muốn nặng tay giáo huấn đối phương nhưng không nghĩ tới tiểu tử này phản ứng nhanh như vậy, vừa mới cảm thấy không đúng đã lui về phía sau, cho dù Lưu Kiêu muốn nặng tay cũng không được.
Nơi này là Giang Nam hội, đối phương đã nhận thua nên Lưu Kiêu không có khả năng đuổi theo giết đối thủ, hắn đành phải hậm hực quay về chỗ của mình.
Lúc này một tên võ giả trẻ tuổi thần phong tâấn lãng đi ra và nói: “Tại hạ Trung Sơn đạo Hạ Hầu Trường Thanh, muốn khiêu chiến ‘ Đao Kiếm Song Tuyệt ’ Trầm Tấn bài danh mười tám Nhân Bảng.”
Hắn vừa nói lời này toàn trường sợ hãi.
Phải biết rằng Trầm Tấn là võ giả Nhân Bảng trước hai mươi, tồn tại cấp bậc này là thiên kiêu của võ lâm hiện tại, không có một ai không cường đại.
Tuy Trầm Tấn xuất thân tán tu nhưng hắn đứng trong Nhân Bảng hơn mười năm a.
Hắn không giống Tô Tín, mỗi lần đại chiến vượt qua mười vị trí, ba lượt chiến đấu đã nhảy lên vị trí hai mươi hai Nhân Bảng.
Trầm Tấn bước vào Nhân Bảng từ tầng dưới chót, sau đó một bước một bước vững vàng, mỗi lần vượt qua hai, ba vị trí, hắn từng bước bò lên vị trí mười tám Nhân Bảng, có thể nói vô cùng kiên cố.
Hạ Hầu Trường Thanh muốn khiêu chiến Trầm Tấn, hoặc hắn alf tên điên, hoặc hắn là người có lực lượng.
Trầm Tấn thân là cường giả bài danh mười tám Nhân Bảng, đương nhiên hắn phải khiêm tốn một ít.
Nghe được Hạ Hầu Trường Thanh khiêu chiến hắn, Trầm Tấn cũng chỉ cười cười nói: “Vậy thì tốt, tại hạ sẽ tiếp vài chiêu của Hạ Hầu huynh.”
Trầm Tấn trèo lên lôi dài, hắn chậm rãi rút đao và kiếm của mình ra.
Dưới lôi đài, Tô Tín hỏi: “Hạ Hầu Trường Thanh có địa vị gì?”
Dám đi khiêu chiến Trầm Tấn, nhìn khí chất của Hạ Hầu Trường Thanh thì thấy rõ hắn không giống võ giả xuất thân tầm thường.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...