Võ công những võ giả cảnh giới Tiên Thiên không nói trước, nếu như võ giả Tiên Thiên đấu sinh tử với nhau, chết tuyệt đối sẽ là võ giả Tiên Thiên giang hồ.
Những người này chính là sát thủ Huyết Y Lâu, học không phải võ công, mà là kỹ thuật giết người.
Những thân vệ mở đường, một võ giả trung niên mặc minh quang khải, sau lưng còn có áo choàng màu đỏ tung bay, hắn cưỡi chiến mã tiến lên phía trước.
Một thân huyết sắc giống như sao trời trong đêm, hắn chính là hành quân đại tổng quản Giang Nam đạo ‘ Huyết Khí Trường Hà ’ Cổ Đông Lai!
Cổ Đông Lai tướng mạo tục tằng, từ khí chất của hắn làm người ta cảm thấy hắn cực kỳ phóng đãng.
Hơn nữa thấy Cổ Đông Lai, Tô Tín mới biết vì cái gì gọi hắn là ‘ Huyết Khí Trường Hà ’.
Huyết khí không phải khí huyết sát trên người Cổ Đông Lai, mà là huyết khí kinh thiên trên thân thể hắn bay thẳng vào tầng mây.
Hiện tại cho dù Tô Tín nhắm mắt vẫn có thể nhìn thấy huyết khí kinh thiên như song lớn, nó cực kỳ kinh người.
Lần đầu tiên Tô Tín nhìn thấy có võ giả tu hành thân thể khủng bố như vậy, chỉ sợ Cổ Đông Lai đánh ra một quyền không mang chân khí cũng có thể đánh nát ngọn núi nhỏ.
Nhìn thấy Cổ Đông Lai đến đây, Tiêu Hoàng bước tới nghênh đón.
“Cung nghênh Cổ đại nhân, lần này Giang Nam có Cổ đại nhân và Tiêu gia đồng thời chủ trì, kính xin Cổ đại nhân tới nói chuyện trước mặt mọi người mới được.”
Cổ Đông Lai khoát khoát tay nói: “Tiêu công tử khách khí, Cổ mỗ chỉ là thường dân, tất cả nên dựa theo quy củ Giang Nam hội lúc trước là được, nên làm thế nào thì làm thế nào.”
Nói xong Cổ Đông Lai trực tiếp ngồi lên chủ vị được an bài cho hắn, tỏ vẻ tất cả đều nghe Tiêu gia an bài.
Cổ Đông Lai trừ giám sát trọng tài Giang Nam hội cho những võ giả top ba mươi như Tô Tín ra, còn lại do trưởng lão Tiêu gia và vài tên Nguyên Thần Cảnh của thế lực địa phương Giang Nam đạo làm trọng tài.
Hiện tại có một ít cường giả Nguyên Thần Cảnh thế lực địa phương ở đây, lại không tìm thấy Nguyên Thần Cảnh của Tiêu gia.
Tiểu An Hầu Tiêu Hoàng không chờ đợi nữa, hắn trực tiếp đi lên lôi đài và cao giọng nói: “Tiêu gia không phải lần đầu tiên tổ chức Giang Nam hội, ta không nói nhiều về quy củ, chỉ cần võ giả phù hợp điều kiện tuổi tác cso thể lên đài tỷ thí, trước top ba có trọng thưởng.”
“Trừ võ giả trước top ba ra, chỉ cần tại võ giả bài danh trước ba mươi lăm trên Giang Nam hội có thể lựa chọn một loại phần thưởng.”
Tô Tín cùng Chư Cát Thanh Thiên liếc nhau, đồng đều cảm giác có một tia không đúng.
Giang Nam hội bắt đầu đơn giản như thế? Chẳng lẽ không có võ giả Nguyên Thần Cảnh Tiêu gia tới sao?
Dùng thực lực Tiêu gia, cho dù bận rộn nhưng trường hợp như Giang Nam hội cũng cần có võ giả Nguyên Thần Cảnh giữ thể diện.
Huống hồ lúc này còn có Cổ Đông Lai tham gia, kết quả Tiêu gia không phái người nào tới, làm như vậy quá mức thất lễ rồi.
Tô Tín âm thầm nhìn Cổ Đông Lai, hắn ngược lại không tỏ vẻ gì, hắn ngồi ngay ngắn trên chủ vị nhìn Giang Nam hội.
Sau khi Giang Nam hội chính thức bắt đầu, trừ tòa lôi đài lớn ra, những lôi đài khác đều có võ giả thi đấu, dưới lôi đài mặt có vài tên võ giả Tiêu gia trông coi để tránh nặng tay náo chết người.
Tô Tín có thói quen quyết đấu với cao thủ, hiện tại nhìn những võ giả Tiên Thiên tầm thường thi đấu với nhau, Tô Tín không sinh ra chút hứng thú nào cả.
Lưu Kiêu và một đám võ giả sau top ba mươi Nhân Bảng hào hứng bừng bừng.
Dùng thời gian nửa ngày, có mấy ngàn tên võ giả lên đài, ba mươi lăm tòa lôi đài đều có một tên võ giả lưu lại, ba mươi lăm người này có người có thực lực Thần Cung Cảnh.
Theo lý mà nói tuổi dưới ba mươi lăm, chỉ cần bước vào Thần Cung Cảnh, thực lực không phải cặn bã trên cơ bản đều tiến vào Nhân Bảng.
Nhưng Nhân Bảng dựa vào chiến tích bài danh, hàng năm đều có một ít võ giả tiềm tu xuất quan hoặc gặp kỳ ngộ, liền chuẩn bị bỗng nhiên nổi tiếng trên Giang Nam hội.
Loại chuyện này không phải mới phát sinh lần đầu, dù sao chỉ có trên Giang Nam hội, phần đông võ giả Nhân Bảng mới có thể tụ tập tại đây.
Leo lên Nhân Bảng, giẫm lên kẻ khác thượng vị không nghi ngờ là biện pháp nhanh nhất.
Lần này có sáu võ giả thực lực Thần Cung Cảnh, toàn bộ xuất thân tông môn, không có tán tu.
Trong tán tu có không ít người thiên phú không tồi, nhưng lúc ban đầu công pháp không mạnh, không có tài nguyên tu lyện ủng hộ nên tốc độ tu luyện không cách nào so sánh với những võ giả xuất thân tông môn.
Tiêu Hoàng đứng trên đài cao và nói: “Ba mươi lăm võ giả đã xuất hiện, hiện tại các vị không muốn động thủ cũng có thể cầm ban thưởng của Tiêu gia.”
“Đương nhiên nếu ai muốn tranh thêm ban thưởng có thể trực tiếp mở miệng khiêu chiến bất cứ kẻ nào, ba người cuối cùng sẽ là top ba Giang Nam hội.”
Sau khi tuyên bố quy tắc kết thúc, Tiêu Hoàng cố ý nói thêm một câu: “Đương nhiên các ngươi có thể lựa chọn khiêu chiến cường giả Nhân Bảng, ví dụ như các ngươi mạnh hơn ta, đệ nhất Giang Nam hội không cần phải cạnh tranh gì nữa…”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...