Tô Tín vỗ vỗ tay và cười lạnh nói: “Nhưng đáng tiếc ngươi nói nhảm.”
“Ta giết một bị người khác chỉ trích thành giết chóc trắng trợn, ngươi dùng hình tượng rất tốt.”
“Giang Nam hội có quy củ Giang Nam hội, Tô Tín ta cũng có quy củ của Tô Tín ta.”
“Quy củ của ta là, ta muốn giết người, người nào cũng không cản nổi.”
Vừa mới dứt câu, thân thể Tô Tín biến mất và xuất hiện trước mặt đám người Tôn Cửu Thần.
Trong mắt Hồ Kính Ngôn bắn ra hào quang kinh hãi, tốc độ của Tô Tín thật sự quá nhanh, công pháp khinh thân sức bật cường đại như thế quá đáng sợ.!
Trơớc khi Hồ Kính Ngôn rút kiếm, Tô Tín đã điểm Kinh Thần chỉ.
Phong Thần Thối mau lẹ như gió cộng thêm Kinh Thần chỉ thế như bôn lôi, cả hai hợp nhất với nhau tạo thành tốc độ khủng bố.
Trong nháy mắt Hồ Kính Ngôn vừa mới rút kiếm ra thì đầu của Tôn Cửu Thần đã ỏổ tung, máu và óc trắng văng tứ tung.
Lý Trần Phong phẫn nộ quát một tiếng, hắn xuất quyền ngăn cản nhưng không thấy bóng dáng Tô Tín nơi nào.
Lúc này Tô Tín đã tới trước mặt ba tên võ giả còn lại, hắn sử dụng Nhị Thập Tứ Tiết Khí Kinh Thần Chỉ dung nhập ảo diệu thiên địa vào trong đó.
Ba tên võ giả không có lực hoàn thủ ngăn cản một chiêu liền bị Tô Tín đánh chết từng người.
Đúng lúc này Hồ Kính Ngôn rút kiếm của hắn ra, Ảnh Lưu Đạo Kiếm!
Hóa hư thành thật, trường kiếm của hắn vung vẩy tạo thành đạo kiế, thiên địa chung quanh như tối sầm lại, dường như một kiếm Hồ Kính Ngôn có uy năng thôn phệ thiên địa.
Cùng lúc đó Lý Trần Phong cũng vận chuyển Hỗn Nguyên Kiền Khôn Quyết giống như ma thần hàng lâm nhân gian, hắn đánh một quyền vào lưng Tô Tín.
Tô Tín mặt không đổi sắc, Huyết Hà Thần Kiếm xé liệt không khí, kiếm quang đỏ rực, người đỏ rực, không gian bị huyết hà bao phủ, kiếm của Hồ Kính Ngôn thôn phệ ánh sáng, Tô Tín sử dụng Huyết Hà Thần Kiếm xé rách hắc ám.
Huyết quang bộc phát, bóng kiếm của Hồ Kính Ngôn liên tục vỡ vụn, ngay cả ảo ảnh trên binh khí hoàng cấp đều xuất hiện vết rạn, hắn phun máu tươi và bay ra xa.
Lý Trần Phong đánh úp sau lưung, Tô Tín quay người dùng Phong Thần Thối oanh kích, cuồng phong phẫn nộ không ai có thể ngăn cản.
Quyền cước chạm vào nhau, cho dù Lý Trần Phong có Hỗn Nguyên Kiền Khôn Quyết gia trì cũng không chịu nổi lực lượng cường đại, hai tay hắn sinh ra tiếng xương cốt rạn nứt, thân thể hắn cũng bay về phía sau.
Đồng thời nội tâm hắn vô cùng kinh hãi, lúc trước đối mặt với Tô Tín trên thuyền hoa, cho dù hắn không thể ngăn cản nhưng còn không có biến thái như hôm nay, bọn họ một Thần Cung một Linh Khiếu liên thủ nhưng không thể địch nổi Tô Tín.
Lúc này mới qua vài ngày, thực lực Tô Tín không có khả năng tăng vọt đến loại trình độ này, chẳng lẽ Tô Tín trên thuyền hoa còn ẩn giấu thực lực.
Kỳ thật Lý Trần Phong đoán đúng, thực lực Tô Tín đã tăng vọt trong mấy ngày hôm nay.
Cho dù hắn không thành công phá tan bình cảnh Thần Cung Cảnh, nhưng cũng tiến vào cảnh giới kia, đã có một tia cảm ngộ.
Thần Cung mi tâm chính là nơi cách thiên địa gần nhất, luyện hóa Thần Cung là có thể cảm ngộ thiên địa.
Mặc dù Tô Tín không có chính thức cảm ngộ lực lượng thiên địa nhưng ngày đó ngẫu nhiên tiến vào cảnh giới không linh, cảm nhận được một tia lực lượng trong đó, thời điểm hắn ra tay lực lượng thiên địa không tự chủ hội tụ chung quanh, uy lực khi hắn công kích tăng lên rất lớn.
Trong nháy mắt bại hai tên võ giả Nhân Bảng, đặc biệt trong đó còn có Ảnh Lưu Đạo Kiếm Hồ Kính Ngôn chính là võ giả Nhân Bảng bài danh mười tái thế hệ trước, lúc này mọi người càng có nhận thức trực quan về thực lực của Tô Tín.
Mặc dù lú trước Hồ Kính Ngôn không có nói hắn là ai nhưng Thanh Thành kiếm phái thế hệ trước chỉ có một người tiến vào Nhân Bảng, sau khi hắn sử dụng đạo kiếm của mình, mọi người liền biết rõ hắn chắc chắn chính là Hồ Kính Ngôn.
Nhân Bảng cách một thế hệ bình thường là mười năm tới mười lăm năm, hơn nữa thế hệ trước không được công nhân mạnh hơn thế hệ hiện tại, ngay cả như thế Hồ Kính Ngôn vẫn có thể bài danh thứ mười tám cũng chứng minh thực lực hắn không tầm thường.
Nhưng ngay cả như vậy hắn cũng không địch nổi Tô Tín, phải biết rằng Hồ Kính Ngôn hiện tại chính là Thần Cung Cảnh đỉnh phong, so với lúc mới vào Nhân Bảng còn mạnh hơn rất nhiều.
Hồ Kính Ngôn lau máu tươi trên khóe miệng, hắn kéo Lý Trần Phong rời đi: “Chúng ta đi!”
Lúc này hai người xem như mất mặt rất lớn.
Hai người liên thủ đối phó Tô Tín vẫn thất bại.
Đặc biệt là Hồ Kính Ngôn hắn, trong Giang Nam phủ hiện tại có hơn vạn võ giả đang nhìn chằm chằm vào trận chiến này, hắn bài danh mười tám Nhân Bảng thế hệ trước ra tay vậy mà bại trong tay bài danh hai mươi hai Nhân Bảng thế hệ này, như vậy càng chứng tỏ Nhân Bảng thế hệ trước vô năng.
Sau trận chiến ngày hôm nay, đoán chừng những võ giả Nhân Bảng thế hệ trước sẽ oán hận vì hắn làm mất mặt những võ giả Nhân Bảng như bọn họ.
Hai người chật vật rời đi, Tô Tín bị bọn chúng phá hoại tâm tình nên không có tâm tư ngắm phong cảnh, chuẩn bị quay người trở lại khách sạn nghỉ ngơi.
Chờ hắn đẩy cửa phòng đi vào trong, lúc này trong phòng có một nữ tử trẻ tuổi mặc trang phục võ sĩ đang ngồi.
Trang phục võ sĩ gọn gàng mà linh hoạt, Tô Tín bình thường ưa thích mặc y phục như thế nhưng là trang phục tiêu chuẩn nam tính, hôm nay nữ tử cũng mặc như thế càng lộ ra khí chất hiên ngang, không có cảm giác xốn mắt.
Mái tóc dài của nàng cột thành đuôi ngựa, dung mạo không trang điểm nhưng khó dấu dung nhan tú lệ.
Dù sao nữ nhân này cho người ta ấn tượng đầu tiên không phải là thanh tú động lòng người, ngược lại càng có khí chất hào khí bừng bừng ập tới, Tô Tín có cảm giác kỳ lạ.
Tô Tín vốn cho rằng đi nhầm phòng, nhưng nhìn kỹ thì hắn xác định đây là phòng mình, nữ tử khí khái bừng bừng này là ai?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...