Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Thân là cường giả Nhân Bảng, Bùi Ngạn Quân nổi danh không phải thực lực của hắn, mà là hắn mạnh vì gạo, bạo vì tiền, giao du rộng lớn.

Toàn bộ Giang Nam đạo, tông môn nổi danh không một trăm cũng tám mươi, Tinh Nguyệt Tông hắn chỉ có một võ giả Hóa Thần Cảnh, cao hơn nữa cũng chỉ đứng hàng trung bình mà thôi.

Tỷ như Lang Khâu Hàn gia có tới ba võ giả Hóa Thần Cảnh, thực lực vượt qua Tinh Nguyệt Tông.

Nhưng nhiều người như vậy, thế lực sau lưng còn mạnh hơn Bùi Ngạn Quân nhưng lại rất nghe theo lời hắn, Bùi Ngạn Quân dựa vào thủ đoạn mạnh bạo vì tiền.

Trước mắt hắn nhìn thấy thực lực Tô Tín thâm bất khả trắc, bài danh Nhân Bảng hơn xa mình, nếu thật phát sinh xung đột với đối phương, thắng bại hai bên còn không biết.

Huống hồ bọn họ lần này chèo thuyền du ngoạn hồ chính là vì nghênh đón đồng đạo võ lâm, kết giao với nhau một phen, có phần nhân tình như vậy, tương lai nói không chừng sẽ có lúc dùng tới.

Hiện tại thực lực người trước mắt mạnh như thế, đây là đối tượng phỉa kết giao, Bùi Ngạn Quân có thể buông tha sao?


Một câu liền hóa thù thành bạn, lại tìm được cái cớ không tồi, lúc này mọi người cảm thán Bùi huynh quả nhiên giỏi giao du, khó trách có nhiều bằng hữu tại Giang Nam đạo như vậy.

Tô Tín lúc này cười lạnh trào phúng, bọn chúng thật sự cho rằng hắn không nghe thấy tiếng cười nói trên thuyền hoa lúc nãy hay sao?

Tô Tín cũng lười dong dài với đối phương, hắn nói thẳng: “Tại hạ Tô Tín, rượu này không uống cũng được, về phần bồi tội nha, các ngươi muốn bồi tội cái gì thì ta tiếp hết.”

Ánh mắt Tô Tín đảo qua những người này, lập tức làm bọn họ giận dữ, người này cũng quá mức không biết tốt xấu rồi.

Bùi Ngạn Quân chỉ tìm cho ngươi bậc thang hạ đài thôi, cũng bày tư thái rất đủ, ngươi còn không nhận lấy còn muốn uống rượu phạt?

Nhưng lúc này Bùi Ngạn Quân không kịp tức giận, hắn nhớ tới cái gì đó liền cả kinh kêu lên: “Tô Tín! Ngươi là ‘ Huyết Kiếm Thần Chỉ ’ Tô Tín bài danh hai mươi hai Nhân Bảng!”

Lời này toàn trường sợ hãi, chẳng ai ngờ rằng nam tử áo đen trước mắt chính là người top ba mươi Nhân Bảng.

Nhân Bảng có một trăm lẻ tám bài danh, người trong top ba mươi Nhân Bảng và những bài danh phía sau là hai thế giới.

Tô Tín giống như cười mà không phải cười nói: “Như thế nào, Bùi huynh hiện tại còn muốn mời ta uống rượu không?”

Bùi Ngạn Quân vội vàng xấu hổ lắc đầu, hắn không dám đùa nghịch tiểu thông minh.

Hiện tại cho dù Tô Tín muốn uống rượu du hồ với bọn họ, đoán chừng Bùi Ngạn Quân cũng chối từ, không chỉ có hắn, Tô Tín thanh danh không tốt lắm, hơn nữa làm người quá nguy hiểm.

Top ba mươi Nhân Bảng đều bị người võ lâm nghiên cứu tỉ mỉ, Tô Tín tự nhiên cũng bị nghiên cứu kỹ càng


Việc hắn làm ngươi ta lên án nhất không phải giết Phương Đông Đình, mà là hắn diệt toàn bộ Chúc gia trang.

Trên giang hồ có quy củ giang hồ, động cái là diệt cả nhà người ta, hành vi này trừ người ma đạo ra, người bình thường sẽ rất ít làm, tất cả mọi người thừa hành chuẩn tắc làm người lưu một đường, ngày sau dẽ tương kiến, có rất ít người như Tô Tín, trực tiếp giết đến tận nhà và đồ sát sạch sẽ.

Bọn họ là đệ tử xuất thân danh môn chính phái, nếu như lăn lộn chung với gia hỏa thanh danh xấu xa như Tô TÍn, thấy thế nào cũng không được tự nhiên.

Huống hồ Tô Tín làm người lệ khí quá nặng, đây là nguyên nhân Bùi Ngạn Quân không muốn tiếp tục trêu chọc hắn.

Vừa rồi hắn cảm giác Tô Tín sử dụng Huyết Hà thần chỉ tấn công Hàn Thành có uy lực quá mạnh.

Lúc trước hắn còn cảm thấy Tô Tín tùy tiện ra tay, kết quả không có tận lực khống chế lực đạo bản thân.

Hiện tại biết rõ thân phận Tô Tín thì hắn hiểu ra, Tô Tín không phải không khống chế lực đạo bản thân, hắn căn bản cũng không có đi khống chế, hắn muốn tru sát Hàn Thành tại chỗ!

Hắn đã thử qua uy lực Huyết Hà thần chỉ, Hàn Thành tuyệt đối không có cơ hội ngăn cản, nếu không có hắn ra tay, hôm nay Hàn Thành đã không thấy mặt trời ngày mai.

Đối với gia hỏa một lời không hợp liền ra tay giết người, mọi người chỉ có thể đứng xa mà nhìn.


Tô Tín vụng trộm cười lạnh một tiếng, xem ra thanh danh của mình trên giang hồ không được tốt lắm, hắn cũng không muốn nói nhảm với đám người này cho nên hắn quay người muốn rời thuyền.

Vào lúc này có giọng nói lạnh lùng vang lên: “Không hổ võ giả xuất thân Nam Man tiểu địa, không hiểu một chút cấp bậc lễ nghĩa gì cả, Bùi huynh mời ngươi uống rượu là cho ngươi mặt mũi, nhưng ngươi lại cho mặt không biết xấu hổ thì chính là ngươi không biết tốt xấu.

Nghe xong lời này, Bùi Ngạn Quân ngây người, thật vất vả mới đuổi sát thần này đi, kẻ nào can thiệp vào chuyện này làm gì?

Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong phòng nhỏ thuyền hoa có một người trẻ tuổi áo trắng, mày kiếm mắt sáng, hai mắt mang theo lạnh lùng nhìn về phía Tô Tín, ánh mắt hắn đầy cừu thị.

Tô Tín vừa chuẩn bị đi dừng bước lại, hắn khó hiểu nhìn sang tên thanh niên kia.

Tô Tín cam đoan mình tuyệt đối không biết người này, tại sao hắn nhắm vào mình: “Thật có lỗi, tại hạ không hiểu cấp bậc lễ nghĩa cái gì đó, nhưng bỗng nhiên xuất hiện a miêu a cẩu sủa loạn tại nơi này chẳng phải càng không hiểu cấp bậc lễ nghĩa hay sao?”

Người trẻ tuổi lạnh lùng nói: “Tô Tín! Nơi này không phải Nam Man tiểu địa cho phép ngươi hung hăng càn quấy, nơi này là võ lâm Trung Nguyên, là Giang Nam đạo! Cho dù ngươi đứng thứ hai mươi hai Nhân Bảng cũng không có tư cách hung hăng càn quấy tại nơi này.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui