Thân ở vạn độc đại trận, Tô Tín mặt không đổi sắc, kỳ thật lúc trước hắn đang đánh giá Bách Độc Đồng Tử.
Tuy độc công khó chơi nhưng thắng ở quỷ dị, âm thầm đánh lén có lẽ còn có kỳ hiệu nhưng chiến đấu chính diện sẽ yếu đi một bậc.
Đặc biệt là Bách Độc Đồng Tử còn không tu hành cả một thức vũ kỹ công kích nào, có lẽ cảnh giới Tiên Thiên còn có thể sử dụng các loại thủ đoạn loạn thất bát tao xưng vương xưng bá, nhưng đến Nguyên Thần Cảnh hắn còn dám sử dụng những thủ đoạn này chính là hành vi tìm chết.
Tô Tín nhìn thấy Yến Hoàng Cửu đại chiến với mấy Nguyên Thần Cảnh của các đại phái Thương Lan cốc Mạc gia với nhau, cảnh tượng đó mới gọi là kinh thiên động địa.
Độc vật phi trùng dùng uy thế của cường giả Nguyên Thần Cảnh có thể sử dụng một quyền xua tan, đến lúc đó cho dù dộc tố của ngươi có thể giết cường giả Nguyên Thần Cảnh nhưng căn bản hơn phân nửa không có đất dụng võ.
Tô Tín tự nhiên không biết suy nghĩ của Bách Độc Đồng Tử, người ta căn bản không muốn tu luyện tới Nguyên Thần Cảnh thì làm sao suy nghĩ tới việc này?
Nhược điểm của Bách Độc Đồng Tử quá mức rõ ràng, Tô Tín sử dụng chút Huyết Hà thần chỉ liền có điều khiển linh hoạt như cánh tay bản thân, chỉ dùng mấy đạo chỉ kình liền có thể tiêu diệt một phần ba đệ tử dưới trướng Bách Độc Đồng Tử, Tô Tín hiện tại đã giết hơn hai mươi người!
Vạn độc đại trận có tên là đại trận nhưng kỳ thật chỉ là một loại trận pháp đơn giản mà thôi, nó chỉ là phương thức liên kết nội lực của võ giả với nhau, làm cho một đám võ giả Hậu Thiên có thể phát huy lực lượng võ giả Tiên Thiên, cũng phóng thích độc tố trong người mình ra ngoài tạo thành sương độc.
Sau khi Tô Tín giết hơn hai mươi người, trận pháp này cũng đã bắt đầu trở nên không ổn định, khói độc suy êếu rất nhiều.
Trên mặt đám đệ tử Bách Độc Đồng Tử lộ ra thần thái kinh hoàng, có một gã đệ tử thật sự là không nhịn được nhìn sư huynh đệ bị đồ sát đơn giản như thế mà bọn họ không có chút biện pháp nào, tâm lý đệ tử này sụp đổ và lập tức bỏ chạy.
Sợ hãi sẽ lây lan, sau khi một người chạy đi thì có một đám người khác chạy đi, trong nháy mắt đã có hơn mười người chạy trốn, lúc này đại trận sụp đổ.
Tên đại đệ tử của Bách Độc Đồng Tử chính là A Quang hét lên giận dữ.
“Đều trở lại! Lâm trận bỏ chạy, các ngươi muốn chết hay sao?”
Nhưng hắn vừa dứt lời liền có một đạo chỉ kình xuyên qua ngực.
Những đệ tử khác nhìn thấy đại sư huynh mạnh nhất cũng không thể ngăn một kích của Tô Tín liền chạy càng nhanh.
Tô Tín giống như cười mà không phải cười nhìn Bách Độc Đồng Tử: “Như thế nào, hiện tại ngươi còn nói ta tự phế võ công chịu trói nữa không?”
Sắc mặt Bách Độc Đồng Tử lập tức tối sầm, hắn tính sai, tính sai Huyết Hà thần chỉ quỷ dị của Tô Tín, vũ kỹ có thể đánh chết đệ tử của hắn quá mức dễ dàng.
Tô Tín lúc này cũng không muốn nói nhảm với Bách Độc Đồng Tử, Du Long Kiếm mang theo âm thanh kiếm minh, huyết quang đỏ rực ập thẳng về phía Bách Độc Đồng Tử.
Đối địch chính diện, chỉ cần Tô Tín cẩn thận một ít, Bách Độc Đồng Tử trên cơ bản không thể tổn thương một cọng lông của Tô Tín.
Bản thân hắn vũ kỹ thường thường, nếu không phải cây sáo quá mức cứng rắn, thậm chí độ cứng còn vượt qua binh khí hoàng cấp thì Tô Tín đã sớm đánh chết hắn rồi.
Sau khi qua mười chiêu, hai tay Bách Độc Đồng Tử đổ máu tươi đầm đìa.
Mặc dù Du Long Kiếm không có làm hắn bị thương nhưng lực phản chấn cường đại cũng làm hai tay hắn máu tươi đầm đìa.
Lúc này chân khí hắn tiêu hao không ít, thậm chí gương mặt Bách Độc Đồng Tử biến thành già nua vô cùng quỷ dị.
Hắn lập tức áp chế trạng thái của mình, Bách Độc Đồng Tử biết rõ hôm nay mình không làm gì được Tô Tín, thậm chí có thể chạy thoát khỏi chết dưới kiếm Tô Tín đã là may mắn.
Cho nên Bách Độc Đồng Tử không chút do dự quay người bỏ chạy, đám võ giả phía sau xem thường không thôi.
Tốt xấu gì ngươi cũng là nhân vật thành danh tại Tương Nam, kết quả đệ tử của mình sắp bị giết sạch, chính mình không chết đi báo thù mà còn quay người bỏ chạy, làm người quá nhát gan rồi.
Nhưng lúc này Bách Độc Đồng Tử cũng mặc kệ người khác nhìn mình như têế nào.
Tuy thể diện quan trọng nhưng mạng sống càng quan trọng hơn.
Nhưng Tô Tín làm sao có thể cho phép hắn rời đi như vậy chứu?
Tốc độ của Bách Độc Đồng Tử rất nhanh, hắn chỉ chuyên tu thân pháp, nếu hắn bạo phát tốc độ còn nhanh hơn bản thân Tô Tín gấp mấy lần.
Nhưng ai biết lúc này Tô Tín làm ra động tác người ta không ngờ tới.
Hắn cầm Du Long Kiếm trong tay và ném đi như một đạo huyết quang ngập trời, thanh kiếm đâm vào người Bách Độc Đồng Tử, Bách Độc Đồng Tử ngã xuống đất.
Một kiếm này không có đâm thủng ngực hắn cho nên Bách Độc Đồng Tử cũng không chết.
Trong mắt hắn mang theo vẻ kinh hãi, mặc hắn nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới Tô Tín lại ném trường kiếm trong tay đi.
Kiếm khách không phải chú ý kiếm còn người còn, kiếm mất người mất hay sao? Hắn chưa từng nhìn thấy có kiếm khách nào ném kiếm trong tay mình như ám khí.
Tô Tín không có nói nhảm với hắn, hắn sử dụng Huyết Hà thần chỉ điểm xuống, trực tiếp đánh chết Bách Độc Đồng Tử tại chỗ và rút Du Long Kêếm ra khỏi thi thể đối phương.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...