Tô Tín đã sớm ngờ tới việc Tiêu gia nhúng tay vào việc này, chỉ có điều Tô Tín không nghĩ tới động tác bọn họ rất nhanh.
Nhìn thấy Tiêu Vô Lãnh, Tô Tín thản nhiên nói:
- Tiêu cửu gia, các ngươi muốn nhúng một tay vào chuyện Ninh gia hay sao? Có nhiều thứ vô dụng với Tiêu gia các ngươi, các ngươi chộn rộn vào, không có lợi, chỉ có phiền toái.
Tiêu Vô Lãnh cười cười nói:
- Tô đại nhân nói gì ta nghe không hiểu, cái gì gọi là chộn rộn? Ninh gia thân là thế lực võ lâm Giang Nam đạo, xin hỏi hắn phạm sai lầm gì, Tô đại nhân lại xuất động lực lượng cả Lục Phiến Môn đến tiêu diệt Ninh gia?
Tô Tín nghĩ muốn cái gì, người Tiêu gia không biết việc này, nhưng bọn họ khẳng định biết rõ đây tuyệt đối không phải thứ đơn giản, nếu không sẽ không làm Tô Tín cố ý từ thành Thịnh Kinh trở lại Giang Nam đạo cướp đoạt.
Tiêu Hoàng cảm thấy hứng thú với mục tiêu của Tô Tín, những người khác trong Tiêu gia cũng như thế.
Đồ vật có thể được Tô Tín coi trọng tuyệt đối không tầm thường.
Nhưng đám người bọn họ đã nghiên cứu qua lịch sử Ninh gia, trừ truyền thừa đã lâu ra, cũng không có chuyện gì dị thường.
Bây giờ nhìn thấy tư thế của Ninh Phong, rõ ràng cho thấy biết rõ Tô Tín muốn cái gì, cho nên Ninh Phong hắn không thể bị Tô Tín giết, đầu tiên phải dẫn hắn về Tiêu gia hỏi một chút, rốt cuộc Ninh gia bọn họ có cái gì bị Tô Tín chú ý thế.
Ninh Phong vừa nhìn thấy người Tiêu gia đến, hắn thở ra một hơi và đứng sau lưng Tiêu Vô Lãnh.
Cho dù hắn biết rõ Tiêu gia bảo hộ hắn cũng là tâm hoài quỷ thai, nhưng hắn vẫn nguyện ý tin tưởng Tiêu gia.
Bởi vì Tiêu gia chính là tông môn địa phương tại Giang Nam đạo, là đứng đầu lục đại thế gia, cho dù Tiêu gia vì thể diện, sau khi Tiêu gia hỏi ra muốn cái gì thì Tiêu gia cũng không trực tiếp diệt khẩu như Tô Tín, mà là chiếu cố hắn biểu hiện Tiêu gia nhân nghĩa.
- Tiêu cửu gia, Lục Phiến Môn ta muốn diệt tông môn gì, còn cần phải báo cáo Tiêu gia sao?
Tô Tín lạnh lùng nói.
Tiêu Vô Lãnh nói:
- Đương nhiên không cần, cho dù Lục Phiến Môn muốn diệt môn cũng cần lý do đúng không? Diệt mà không nói thì tính là chuyện gì?
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Ta động thủ không cần lý do.
Sắc mặt đám người Tiêu Vô Lãnh biến thành khó coi, Tô Tín đã hung hăng càn quấy đến tình trạng như thế sao?
Trước kia Tô Tín muốn ra tay với tông môn nào trong Giang Nam đạo, tối thiểu còn cần chuẩn bị lý do, nhưng bây giờ đã lười nghĩ cả lý do.
Kỳ thật nghĩ tới cũng đơn giản, khác biệt trong đó chính là hai chữ: thực lực.
Trước kia Tô Tín không có thực lực cho nên phải tìm lý do, bất kể là cho người khác xem hay cho mình xem cũng phải chuẩn bị lý do.
Nhưng hiện tại không giống, Tô Tín thân là một trong tứ đại thần bộ, có thể chính diện chống đỡ võ giả Dung Thần Cảnh, hắn muốn diệt một tiểu tông môn nhị lưu cũng cần lý do sao?
Muốn diệt là diệt, không hơn, không cần phải bàn giao với kẻ nào, cũng không cần cho bất cứ kẻ nào công đạo.
- Cuồng vọng!
Tiêu Vô Lãnh hừ lạnh một tiếng nói:
- Tô Tín, cho dù ngươi là tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn, nhưng không thể tùy ý giết chóc thế lực võ lâm Giang Nam đạo, dù sao hôm nay Tiêu gia đã bảo vệ mạng của Ninh Phong, mời ngươi trở về đi.
Khóe miệng Tô Tín lộ ra nụ cười vui vẻ mà lạnh lùng:
- Kỳ thật không cần nói nhảm nhiều như vậy, cuối cùng ngươi còn không phải muốn đồ vật trong tay của Ninh gia hay sao? Nhưng đáng tiếc Tô Tín ta muốn giết người thì không ai ngăn cản được! Tô Tín ta muốn cái gì cũng không ai có thể đoạt đi!
Tô Tín vừa dứt lời, Thâu Thiên cung đã xuất hiện trong tay hắn.
So sánh với Liệp Long Cung của Tiêu Vô Lãnh, Thâu Thiên cung trong tay Tô Tín không có vẻ ngoài hoa lệ, nhưng so với Liệp Long Cung thì nó đại khí hơn mấy phần.
Ba tên võ giả Hóa Thần Cảnh Tiêu gia và đám người Lý Phôi lặng lẽ lui về phía sau, cũng không phải bọn họ đủ khả năng tham gia vào.
Trên giang hồ xưa nay có rất ít võ giả sử dụng cung tiễn, đại bộ phận trong đó đều là người triều đình và quân đội.
Hiện tại Tiêu Vô Lãnh chống lại Tô Tín cũng dùng cung tiễn đấu cung tiễn, cuộc tỷ thí này rất hấp dẫn người khác.
Tiêu Vô Lãnh nhìn Tô Tín, sắc mặt rất bình tĩnh nhưng trong lòng lại đầy chiến ý.
Tiêu gia có rất nhiều cường giả, Tiêu Vô hắn chỉ có thực lực trung lưu trong Tiêu gia, cho nên hắn không nổi danh giang hồ.
Hơn nữa thân là người của Tiêu gia, hắn cũng không có khả năng tùy ý lưu lạc giang hồ như những võ giả khác, đánh ra một thân uy danh, đối với hắn, uy danh Tiêu gia vĩnh viễn xếp ở vị trí đầu tiên, nhưng uy danh người khác chỉ có thể xếp thứ hai.
Hắn thân là Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư, Tiêu Vô Lãnh tu luyện một thân võ công kinh thế hãi tục đương nhiên không cam lòng bừa bãi vô danh cả đời như vậy, một trận chiến hôm nay không riêng gì Tiêu gia tranh phong cùng Tô Tín, còn là một trận chiến dương danh thiên hạ của Tiêu Vô Lãnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...