Cho dù Tô Tín tạo áp lực lớn lên Ninh Phong, nhưng Ninh Phong vẫn lựa chọn động thủ.
Thân thể hắn hơi động, trực tiếp ném túi giới tử trong tay cho Ninh Phỉ, trong tay chỉ cầm một viên đan dược đỏ như máu.
Hắn há miệng nuốt đan dược, lập tức cảm giác khí huyết bản thân bắt đầu thiêu đốt sôi trào, toàn thân hắn sinh ra nhiệt khí, nhưng đồng thời một lực lượng cường đại nương theo huyết dịch sôi trào rót vào trong cơ thể hắn.
Đây chính là đan dược bí truyền của Huyết Ma giáo, có thể thiêu đốt khí huyết bản thân trong nháy mắt, khác với chủ động thiêu đốt tinh huyết, loại đan dược này chỉ cần ăn vào sẽ không gián đoạn, sẽ đổi lấy lực lượng càng mạnh.
Đơn giản thứ này chính là thứ người ta dùng dốc sức liều mạng, ăn viên đan dược này vào ngươi có thể giết địch nhân, nhưng đồng thời ngươi cũng không sống được.
Thân là người Ninh gia, Ninh Phỉ là chi thứ nhưng nàng cũng biết xuất xứ một ít át chủ bài của Ninh gia.
Nhìn thấy Ninh Phong nuốt viên đan dược này, nước mắt Ninh Phỉ chảy xuống và hét lớn:
- Không muốn ah!
- Đi đi!
Ninh Phong nổi giận gầm lên một tiếng, trực tiếp móc bốn thanh đoản kiếm hóa thành bốn đạo ánh sáng chém về phía Tô Tín.
Bốn thanh kiếm này là hàng nhái Ninh gia phỏng chế kiếm trận lúc nãy, phẩm cấp còn vượt qua trường kiếm của kiếm trận, trình độ Huyền cấp.
Nhưng trong Ninh gia bọn họ có quá ít người tinh thông trận pháp, không cách nào mô phỏng ra khắc chữ trận pháp lên kiếm, cho nên chỉ chế tạo ra bốn thanh đoản kiếm liền bỏ qua, nhiều kiếm hơn nữa sẽ làm kiếm trận mất đi hiệu quả.
Bốn thanh đoản kiếm Huyền cấp hóa thành ánh sáng chém về phía Tô Tín, mặc dù không có huyền ảo như ba mươi sáu thanh kiếm tạo thành tiểu chu thiên, nhưng bốn thanh đoản kiếm là binh khí Huyền cấp, võ giả Hóa Thần Cảnh tầm thường thật không dám ngạnh kháng.
Chỉ có điều đối mặt Tô Tín, cho dù nó là binh khí Địa cấp thì Tô Tín cũng không đặt nó vào trong mắt.
Tô Tín trực tiếp tiến lên phía trước một bước, bốn đạo kiếm khí bộc phát trước người, đoản kiếm Huyền cấp lại bị chém vỡ!
Trên mặt Ninh Phong lộ ra một tia tuyệt vọng, thực lực Tô Tín đã mạnh tới mức hắn không thể sinh ra tâm tư ngăn cản
Nhưng vì Ninh Phỉ nên hắn phải đứng trước mặt Tô Tín, cho dù kéo dài thời gian một giây cũng tốt.
Nhìn Ninh Phỉ vẫn không có rời đi, Ninh Phong đỏ mắt hét lớn:
- Đi mau! Chẳng lẽ ngươi muốn ta chết vô ích ở nơi này mới cam tâm sao?
Ninh Phỉ cắn nát bờ môi, nước mắt xen lẫn với máu tươi rơi xuống đất.
Nàng khẽ cắn môi, cuối cùng vẫn lau nước mắt xoay người rời đi.
Tô Tín lắc đầu, nhi nữ tình trường hại người nhất, Ninh Phong thoát khỏi Ninh gia, nếu mang đệ tử khác của Ninh gia còn tốt một chút, kết quả bây giờ mang theo một nữ nhân, thật sự lãng phí thời gian.
Nhìn Tô Tín, Ninh Phong lạnh lùng nói:
- Tuy ta không cách nào báo thù Ninh gia, nhưng một ngày kia, hậu nhân Ninh gia tất nhiên sẽ cầm đầu Tô Tín và đám tay sai triều đình các ngươi tế điện tính mạng người Ninh gia chúng ta!
Tô Tín hết lại lắc đầu nói:
- Ngươi vẫn cho rằng nữ nhân kia thật có thể đào tẩu sao? Được rồi, thế giới này có rất nhiều tuyệt vọng nhưng vẫn có lý tưởng, dù sao ngươi cũng là người chết, trước khi chết có chút mộng tưỡng cũng không tồi.
Tô Tín đi từng bước về phía trước, mỗi một bước lại vượt qua khoảng cách mười trượng, trong nháy mắt đã tới trước mặt Ninh Phong.
Vào lúc này trong lòng Ninh Phong đã không có sợ hãi, cảm nhận được máu tươi trong người sôi trào không dứt, trong nội tâm Ninh Phong chỉ có chiến ý và sát cơ vô tận.
Ninh gia bọn họ truyền thừa từ thượng cổ, tuy xuống dốc nhiều năm, một ít công pháp thượng cổ bị đào thải nhưng một ít sát chiêu vẫn được bảo tồn như cũ.
Tối thiểu trong tay gia chủ Ninh gia đều có ẩn giấu tuyệt kỹ.
Ninh Phong thân là thiếu chủ Ninh gia, hắn cũng biết không ít thứ như vậy, trong đó hắn học qua một ít sát chiêu cấm kị nhưng không sử dụng, thậm chí dùng thực lực của hắn không thể sử dụng.
Nhưng hiện tại đối mặt áp lực khổng lồ từ Tô Tín, hơn nữa Ninh Phong phục dụng đan dược bí truyền của Huyết Hà giáo, hắn đã sớm không để ý sinh tử, tinh khí thần bản thân hắn đã sớm đạt tới đỉnh phong, ngày xưa hắn không dám sử dụng sát chiêu cấm kị nhưng bây giờ lại không cần bận tâm nhiều như vậy.
Cổ kiếm trong tay Ninh Phong đã vỡ vụn, hai tay của hắn kết ấn, quanh người tỏa sáng rất mạnh, một thanh kiếm mang do chân khí ngưng tụ thành tỏa ra ánh sáng chói mắt như sao chổi đánh vào người Tô Tín.
- Tinh Hà Lạc Nhật Kiếm!
Chân khí trong cơ thể Ninh Phong tiêu hao không ngừng, bản thân hắn như hóa thành quả cầu ánh sáng, mang theo ánh mặt trời chói lọi, sáng vô cùng.
Nhìn thấy Ninh Phong sử dụng chiêu này, Lý Phôi đứng gần đó xem cuộc chiến, trên mặt của hắn lộ ra một tia kinh ngạc.
Không phải vì cái gì khác, mà là vì một chiêu này của Ninh Phong lại giống như Tiên Thiên Vô Hình Phá Thể Kiếm Khí phiên bản xinh đẹp.
Mấy ngàn đạo trường kiếm do chân khí ngưng tụ thành, đổi thành võ giả bình thường ngăn cản, tuyệt đối không tiếp được nhiều kiếm khí như vậy.
Hiện tại hắn phải đối mặt với Tô Tín, bởi vậy có phần xấu hổ.
Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí của Tô Tín khác với chân khí ngưng kiếm của Ninh Phong.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...