Tối Cường Nam Thần

Lưu Xuyên mang theo đoàn đánh phó bản của bang Hoa Hạ tới cổng Đào Hoa Đảo, đột nhiên nhìn thấy một đám người ùn ùn kéo đến, rõ ràng cũng là đội đánh phó bản, nhưng điều kì quái là toàn bộ thành viên đoàn đội này đều là Tiêu Dao!

Vừa rồi trên kênh thế giới có người spam: “Đoàn Tiêu Dao tự cường tuyển người đánh phó bản”, Lưu Xuyên còn tưởng rằng có ai đó nhàm chán vui đùa, ai dè lại tổ đội thật, mà càng khiến hắn bất ngờ hơn là đội trưởng của đội ngũ này lại chính là “Lam Lam Lam Lam” vừa rồi mới từ chối hắn.

Lưu Xuyên là người thích hóng trò vui, nhắn tin cho Tứ Lam nói: “Tổ đội 30 Tiêu Dao đi đánh phó bản à? Sáng tạo đấy.”

Lam Vị Nhiên nhớ rõ ID “Hải Nạp Bách Xuyên”, thấy hắn lại nhắn tin cho mình, nhịn không được nghĩ: Tại sao tên này lại thích xen vào việc của người khác như thế?

Lưu Xuyên thích chĩa mũi vào việc của thiên hạ tốt bụng nhắc nhở: “Boss đầu tiên của Đào Hoa Đảo có kỹ năng quần công sát thương rất lớn, còn triệu hồi pet giết người, không có buff không qua được đâu.” Còn có một câu Lưu Xuyên nhịn lại chưa nói: Trang bị của mấy người quá kém, một combo của boss là vài đứa sẽ lên bảng, xác suất qua ải tiệm cận 0%.

Lam Vị Nhiên trả lời: “Ờ, biết.”

Sau đó, dưới ánh mắt sửng sốt của Lưu Xuyên, anh rất bình tĩnh dắt theo 30 đồng môn Tiêu Dao vào phó bản.

Lưu Xuyên ở phía sau yên lặng thắp cho bọn họ 30 cây nến.

Quả nhiên đúng như lời Hải Nạp Bách Xuyên nói, boss vừa mở chiêu lần đầu tiên đã khiến cả đoàn Tiêu Dao ngã sấp. Bản thân Tiêu Dao máu mỏng, lại không có buff bảo kê, chỉ cần một chiêu lớn của boss thì nháy mắt đã ngỏm.

Hồ Lượng đề nghị nói: “Hay là chúng ta mở voice chat đi, đội trưởng tới chỉ huy một chút chứ không thì loạn lắm.”

Lam Vị Nhiên nói: “Được, mọi người lập phòng đi, tôi đi xem hướng dẫn đã.”

Lúc đó đoàn đội đầu tiên qua được phó bản cấp 30 Đào Hoa Đảo chỉ có duy nhất bang Hoa Hạ, hội trưởng Hải Nạp Bách Xuyên cũng rất hào phóng đăng tải hướng dẫn qua ải lên forum, rất nhiều người đánh theo hướng dẫn của hắn, các bang hội khác cũng dần dần qua cửa. Có điều server mới mở được một tháng, một tuần chỉ được vào phó bản một lần, trừ đoàn tinh anh của Hoa Hạ ra, trang bị của các bang khác không tốt bằng, vẫn đang lần mò tìm cách phối hợp.

Lam Vị Nhiên đọc hướng dẫn của Lưu Xuyên nửa ngày, cuối cùng đưa ra kết luận: “Hướng dẫn này không thích hợp với chúng ta.”

Mọi người: “…”

Nói thế thì nói làm gì?! Đội của Hoa Hạ có tank, có buff, có dmg, có support, đội này 30 Tiêu Dao đánh kiểu éo gì?

Nếu đổi thành hiện tại, có lẽ rất nhiều người sẽ thấp thỏm nôn nóng rút lui khỏi đội.

Có điều năm đó khu Một là khu được mở ra đầu tiên, phó bản vẫn đang trong giai đoạn khai hoang, chưa kể đây là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy nhiều đồng môn tụ lại một chỗ như vậy, bèn kết bạn nói chuyện phiếm. Bầu không khí trong kênh đoàn đội rất ấm áp, tuy rằng cứ vào phó bản là đoàn diệt nhưng cũng không ai chủ động rút lui, mọi người biến đội ngũ này trở thành một “đoàn khách du lịch tham quan” thuần túy.

Hướng dẫn đánh phó bản của Lưu Xuyên không thích hợp ở đội ngũ này, nhưng Lam Vị Nhiên lại học được không ít từ trong đó, ví dụ như chiêu nào của boss thì có thể dùng khinh công để né được, chiêu nào là cưỡng chế trí mạng không thể tránh, khi nào thì quái nhỏ lại xuất hiện v… v…

Chỉ cần biết chiêu của boss cũng như phương pháp ứng phó thì cũng không nhất thiết phải đi theo con đường của Hoa Hạ; Lam Vị Nhiên cẩn thận nghĩ kỹ, liền nghĩ ra một phương thức khác biệt, nói: “Chúng ta thử phân làm vài đội nhỏ, dùng hợp kích kỹ đánh boss này đi.”

Những lời này vừa xuất hiện trong kênh đội ngũ đã khiến tất cả những người khác đều đánh ba chấm.

“Đông thế này đánh hợp kích không sợ loạn à?”

“Quá khó, không có đại sư thì ai kéo boss?”

“Boss đầu không có cừu hận cố định, không có đại sư vẫn đánh được, nhưng quan trọng nhất là không có buff thì rất dễ diệt đoàn!”

“Không có ai bơm máu thì đánh kiểu gì?”

Đối mặt với những nghi ngờ của đồng môn, Lam Vị Nhiên bình tĩnh giải thích nói: “Boss này có ba chiêu mấu chốt, một là mỗi lần máu giảm 5% sẽ random đuổi theo một người, một khi có người bị nhắm vào thì nó sẽ mở chiêu sát thương phạm vi rộng, cái này ứng phó được, chỉ cần mọi người chú ý tên trên đỉnh đầu của nó, người bị nhắm tới nhanh chân chạy đi là được.”


“Hai là kỹ năng quần công, sẽ tạo sát thương rất lớn đồng thời khiến những người trúng chiêu trầm mặc năm giây, mất máu toàn thân, áp lực cho buff sẽ rất lớn, nhưng chiêu này lại cần phải niệm, trong thời gian nó niệm thì mọi người chỉ cần né đi đúng lúc thì sẽ không bị mất máu nghiêm trọng, mang theo hồi máu là có thể đánh được tiếp.”

“Chiêu thứ ba khiến cả đội dễ bị diệt đoàn nhất là triệu hồi pet, boss sẽ gọi ra một đống quái nhỏ tới tấn công những người đứng xung quanh, máu của quái nhỏ không nhiều nhưng sát thương lại cực cao, có thể nói là một chiêu giết một người, hơn nữa sau khi quái nhỏ giết được người thì lực công kích lại tăng gấp bội. Cách chơi của Hoa Hạ là để vài Đường Môn Cung tiễn đứng ở xa nhanh chóng giết quái nhỏ, Tiêu Dao chúng ta dame thấp không thể miểu sát quá nhiều quái như thế, chúng ta có thể dùng Tiêu Dao hợp kích để khống chế quái, làm đông cứng tại chỗ sau đó chậm rãi thanh lý.”

Mọi người: “…”

Kênh voice chat bỗng im phăng phắc.

Không ai ngờ rằng đội trưởng có ID Lam Lam Lam Lam lại nghiêm túc như thế.

Chẳng phải chúng ta tới ngắm cảnh sao? Anh thực sự muốn đánh đấy à?

Rất nhiều người nghi hoặc trong lòng, có điều nghe giọng nói nghiêm túc phân tích của Lam Vị Nhiên, mọi người cũng ngại không dám tạt một gáo nước lạnh.

Khi đó Lam Vị Nhiên vẫn là thiếu niên 18 tuổi mới qua thời kỳ vỡ giọng, giọng nói hơi khàn khàn rất đặc biệt, Hồ Lượng lớn hơn Lam Vị Nhiên hai tuổi, nghe thiếu niên phân tích kỹ năng của boss có lý lại rõ ràng, Hồ Lượng vốn bị các đội đánh phó bản đá ra liên tục nhất thời nóng đầu, liền mở miệng nói: “Nói có lý! Chúng ta thử đi, dù sao ra ngoài cũng làm gì có đội.”

Mọi người nghe tới đó đều cực kỳ xót xa.

Thời ban đầu công ty làm game cũng không nắm chắc tính cân bằng trong game thành thục được như bây giờ, nhất là khi mọi người vừa max level trang bị không tốt lắm, môn phái Tiêu Dao trở thành môn phái có dame xếp hạng bét, không như Đường Môn Cung tiễn đánh tầm xa dame cao, Tiêu Dao là môn phái đòi hỏi lên đồ, dưới tình huống không đủ trang bị thì dame không đáng bao nhiêu. Dame thấp thì không vào được đội đánh phó bản tốt, không lấy được trang bị xịn, đương nhiên dame lại càng không được cải thiện, lại càng khó tìm đội, cứ thế tạo thành một vòng tròn bi kịch.

Hồ Lượng nói tiếp: “Mọi người đừng lo, chúng ta đánh thử một chút, tiền sửa trang bị nếu chết tôi sẽ chi hết!”

Những lời này khiến rất nhiều người chấn động tinh thần, kênh đội ngũ cũng spam một loạt: “Đại gia cầu ôm đùi!” “Đại gia ơi anh có cần đàn em không?” Còn có một cậu con trai hỏi: “Đại Hồ Tử còn độc thân không? Có cần làm ấm giường không?”

Hồ Lượng cười mắng: “Lăn mọe hết đi, anh đây không cần đàn ông làm ấm giường nhá.”

Cả đội đang sung sướng thì Lam Vị Nhiên mở miệng nói: “Không ai có ý kiến gì thì chúng ta thử xem?”

Mọi người đều tỏ vẻ: “Thử đi!”

Vì thế Lam Vị Nhiên bắt đầu chỉ huy chia đội, anh phân 30 Tiêu Dao thành tám đội nhỏ, từng đội đều gồm có đủ ba hệ Chiết phiến, Vũ phiến và Ngọc tiêu, đứng ổn định tại tám hướng, sáu người còn lại đồng loạt đổi thành hệ Ngọc tiêu có phạm vi công kích xa nhất, đứng ở xa xa làm dmg.

Lam Vị Nhiên nói: “Tôi sẽ đặt tên cho tám đội nhỏ, đợi đến khi quái nhỏ xuất hiện, tôi gọi tên đội nào thì đội đó dùng hợp kích.”

Tất cả mọi người hưng phấn vô cùng, vị chỉ huy này nghe cũng thấy chuyên nghiệp, tuy 30 Tiêu Dao đi đánh phó bản nói ra sẽ bị người ta cười cho thối mũi, nhưng nguyên lý mà anh phân tích vẫn khả thi, chẳng qua khi phối hợp sẽ khá phiền phức.

Quả nhiên, nói thì dễ, làm thì khó.

Lần mở chiêu đầu tiên có rất nhiều người không thoát được, trực tiếp bị boss miểu sát.

Đến lần thứ hai khi có người bị boss nhắm vào lại ngẩn ra không chạy đi đúng lúc, chết thêm lần nữa.

Đến chiêu thứ ba thì hợp kích kỹ khống chế quái nhỏ trăm ngàn chỗ hở, hoặc là không phóng được chiêu, hoặc là phóng nhầm, cả một đám người bị quái nhỏ đuổi cho gà bay chó sủa…

Tổ đội bừa 30 người rất khó để phối hợp nhuần nhuyễn trong thời gian ngắn, đoàn diệt liên tục hơn mười lần khiến cho nhiều người cũng chết lặng.

Lam Vị Nhiên lại rất kiên nhẫn, điều chỉnh lại vị trí đứng của từng đội, chỉ huy mọi người tung chiêu, cả đội đánh tới tận 11 giờ đêm mới dần trở nên ăn ý hơn.


“Tổ 1, 2, 7, 8 hợp kích!” Lam Vị Nhiên chỉ huy nói.

Lần này rốt cuộc mọi người đã có thể đồng bộ tung ra hợp kích kỹ.

Tuyết trắng rơi xuống từ bốn hướng Đông, Tây, Nam, Bắc dung hợp với kỹ năng đa mục tiêu hình quạt, vừa triển khai đã giống như bốn cái quạt lớn đông kết toàn bộ mặt bằng từ bốn phía. Hợp kích của “Lạc anh tân phân” và “Trường phong xuy tuyết” sinh ra Lạc tuyết vô ngân, bốn hợp kích kĩ tụ lại ở chính giữa, hình thành một trời tuyết cực kỳ hoa lệ, toàn bộ quái nhỏ mà boss gọi ra đều đóng băng tại chỗ!

Mọi người kích động tới mức giọng nói cũng run rẩy: “Thành công rồi!”

“Quá tuyệt vời! Hiệu quả của hợp kích kỹ quá trâu bò!”

“Trang bị kém quá chứ không sát thương còn mạnh nữa!”

“Lợi hại lợi hại!”

Lam Vị Nhiên tiếp tục bình tĩnh chỉ huy: “Bốn đội còn lại mau giết quái nhỏ, sáu đánh xa tiếp tục đánh boss.”

Mọi người dựa theo chỉ huy của anh liên tục tấn công, chiêu thức gọi quái nhỏ khó nhất cũng đã vượt qua một cách an toàn.

***

Lúc này đã rất khuya, đội đánh phó bản của Hoa Hạ đã đánh xong ba boss thuận lợi qua ải, còn đoàn Tiêu Dao tự cường của Lam Vị Nhiên vẫn còn đang rối rắm với boss đầu tiên.

Lưu Xuyên kết bạn với Tứ Lam, nhắn tin hỏi: “Vẫn đang đánh à?”

Lam Vị Nhiên nhắn lại: “Ừ.”

Lưu Xuyên cười: “Đoàn diệt mấy lần rồi?”

Lam Vị Nhiên nhắn: “15 lần.”

Lưu Xuyên: “…”

Bội phục gửi một like, Lưu Xuyên nói: “Cố lên.”

Hắn cảm thấy Tiêu Dao này rất cố chấp, một đội toàn Tiêu Dao đi đánh boss, chết 15 lần còn chưa từ bỏ, có nhất thiết phải thế không? Lưu Xuyên lắc đầu đưa cả đội rời đi, nhưng hắn không ngờ rằng ngay đúng lúc hắn rời đi đó, đoàn Tiêu Dao của Lam Vị Nhiên cuối cùng cũng khiến cho boss đầu tiên của phó bản Đào Hoa Đảo ngã rầm xuống đất!

Kênh đội ngũ nhất thời bị bao phủ trong đống icon rơi lệ, tâm tình mọi người kích động vô cùng, bọn họ mất trọn vẹn bốn tiếng đồng hồ, đoàn diệt mấy chục lần đến mức trang bị sắp rớt sạch, cuối cùng cũng thành công!

Tuy rằng mới chỉ đánh chết được một boss, nhưng đối với rất nhiều người thì trải nghiệm 30 đồng môn cùng đánh phó bản rất khó quên.

Mọi người kích động spam hoa tươi kết bạn tứ tung trên kênh đội ngũ, đến khi cảm xúc hồi phục lại mới có người nói: “Mau đi xem ra trang bị gì kìa! Đội trưởng đi nhặt đi!”

Lam Vị Nhiên cũng không từ chối, đi tới bên cạnh thi thể của boss sờ một chút, boss rất nể tình cho ra hai thanh vũ khí Tiêu Dao tím, một của tiêu ngọc một quạt giấy, còn cho thêm rất nhiều quần áo, giày mũ của Tiêu Dao cùng với trang sức các môn phái khác, có thể cầm bán lấy tiền.

Mọi người nhìn hai vũ khí tím trân quý thèm chảy nước miếng, phân trang bị thế nào chính là vấn đề đáng quan tâm nhất.


Thực ra nếu Lam Vị Nhiên lấy vũ khí cho mình thì mọi người cũng không có ý kiến, dù sao cách đánh này là do anh nghĩ ra, từ đầu đến cuối cũng đều là anh kiên trì chỉ huy mọi người đánh boss, người phân vật phẩm là đội trưởng, Lam Vị Nhiên dù chia vũ khí cho chính mình thì mọi người cũng không thể làm gì khác.

Nhưng Lam Vị Nhiên không làm như thế, đánh chữ trong kênh đội ngũ nói: “Quạt và tiêu giá khởi điểm 1000 kim. Đấu giá đi.”

Đội trưởng một đoàn không cố định nuốt hết trang bị là chuyện bình thường, thực ra không nhất thiết phải dựa trên quy tắc “Đấu giá trang bị” cho công bằng làm gì. Lam Vị Nhiên vừa nói xong, những người thích trang bị đều cực kỳ hưng phấn, lập tức bắt đầu đấu giá. Có đại gia bỏ ba vạn lấy quạt giấy, một người khác cũng chi ba vạn lấy tiêu ngọc, những trang bị còn lại cũng đều chia cho người trả giá cao.

Lam Vị Nhiên gom hết tiền đấu giá trang bị lại, trừ đi 30 rồi sau đó chia đều cho mọi người.

“Tiền không nhiều, mỗi người được 3000 kim thôi.”

Mọi người lĩnh tiền thực sự kích động không lời nào diễn tả được, không ngờ tùy tiện vào đoàn tự cường này lại có thể giết được boss thậm chí lĩnh tiền thưởng, trong khi đó đội trưởng Lam Vị Nhiên lại không hề lấy bất cứ trang bị nào…

Sau khi chia hết thưởng, Lam Vị Nhiên nói: “Hôm nay muộn rồi, tôi rất mệt, muốn ngủ, tối mai tám giờ đánh tiếp được không?”

Tất cả mọi người đều không phản đối, lần lượt kết bạn với Lam Vị Nhiên.

Hồ Lượng đột nhiên đề nghị: “Hay là lập bang hội đi? Mọi người cùng vào, sau này tổ đoàn cũng tiện hơn.”

Sở dĩ hắn muốn lập bang hội với Tứ Lam là vì hắn có cảm giác Lam Vị Nhiên là người cực kỳ có suy nghĩ, không giống loại người thiển cận ham lợi nhỏ. Chỉ riêng việc đánh xong phó bản không lấy bất cứ trang bị nào còn hoàn tiền cho mọi người đã thấy người này dù nhỏ tuổi nhưng khí độ không tầm thường.

Hồ Lượng tính tình hào sảng, ghét nhất mấy người tính toán chi li, tính cách phóng khoáng như Lam Vị Nhiên rất hợp với hắn, khiến hắn muốn kết giao bạn bè với người này, vì thế mới đưa ra đề nghị.

“Tôi thấy trong đội có rất nhiều người chưa có bang hội, chi bằng chúng ta tự mình lập một cái.” Hồ Lượng nói: “Nhiều đồng môn là Tiêu Dao thì sau này cũng tiện trao đổi.”

“Được nha được nha!” Đề nghị này lập tức được rất nhiều người tán đồng.

Lam Vị Nhiên nói: “Bang hội? Có phiền lắm không? Tôi lười lắm không quản lý đâu.”

Hồ Lượng tích cực nói: “Không sao không sao, từ từ rồi học là được!”

Hồ Lượng làm ăn nhanh nhẹn sau khi ra khỏi phó bản lập tức tìm quản lý mở bang hội, hỏi: “Định đặt tên bang là gì?”

Vài người đều phát biểu ý kiến của mình trong kênh đội ngũ, nào là Chinh Chiến Thiên Hạ, rồi Hùng Bá Thiên Hạ, tất cả đều bị mọi người ghét bỏ loại từ vòng gửi xe.

Lam Vị Nhiên nhìn những cánh hoa bay đầy trời trong phó bản Đào Hoa Đảo, thuận miệng nói: “Lạc Hoa Từ được không?”

Mọi người: “…”

Có người kì thị: “Sao nghe văn nghệ thế?”

Lại có người rất thích nói: “Văn nghệ mới phù hợp với đặc điểm môn phái Tiêu Dao của chúng ta, tôi cảm giác tên này cực hợp với khí chất của Tiêu Dao.”

Trong đội tranh luận nửa ngày, người khác cũng không đưa ra được đề nghị nào hay ho hơn, Hồ Lượng vỗ đùi: “Được rồi không cãi nhau nữa, gọi Lạc Hoa Từ đi!”

– chúc mừng bang hội Lạc Hoa Từ chính thức thành lập.

Hệ thống thông báo tin tức.

Những người không có bang hội trong 30 Tiêu Dao của đội đánh phó bản đều tự giác xin gia nhập, những ai có bang rồi thì rút khỏi bang cũ để xin vào bang mới. Danh sách thành viên trong bang là một hàng icon Tiêu Dao chỉnh tề, mọi người vui vẻ cap màn hình làm kỉ niệm, còn chạy tới lãnh địa bang hội để chụp ảnh chung.

– đây chính là hình thái đầu tiên của bang hội Lạc Hoa Từ.

Cũng chính từ lần đánh phó bản này mà Lam Vị Nhiên mới phát hiện ra uy lực của Tiêu Dao hợp kích, sau khi bắt đầu mùa giải chuyên nghiệp đầu tiên, anh và Hồ Lượng cùng những cao thủ đứng đầu trong bang thành lập nên đội tuyển Lạc Hoa Từ, dùng chiến thuật Tiêu Dao hợp kích truyền tống gây dựng thiên hạ của riêng mình trong liên minh.

***


Năm đó tại khu Một, quy mô của bang Hoa Hạ là lớn nhất, cao thủ nhiều như mây, rất nhiều kỉ lục phó bản đều là Lưu Xuyên đích thân dẫn dắt đoàn tinh anh Hoa Hạ xác lập. Còn phần lớn người chơi Tiêu Dao lại xin vào bang Lạc Hoa Từ, cả ngày xuất quỷ nhập thần, làm theo ý mình, cho người ta một cảm giác cực kì thần bí.

Không lâu sau, lại có một lực lượng bang hội lớn xuất hiện, tên bang là “Trường An”, ID của hội trưởng là “Minh Nhật Sơ Thăng” (Ngày mai mới lên), nghe nói vị hội trưởng này là một người con trai rất có nghĩa khí và trách nhiệm, người như vậy rất được hoan nghênh trong game, hắn mang theo một đám anh em đánh chết mấy boss dã ngoại, thanh danh nháy mắt tăng cao, rất nhiều người dũng mãnh tràn vào Trường An, bang Trường An phát triển cực kì mạnh mẽ, số lượng người nhanh chóng ngang bằng Hoa Hạ.

Vì thế mà khu Một Điện tín hình thành thế chân vạc của ba bang hội lớn là Hoa Hạ, Trường An và Lạc Hoa Từ.

Chỉ có điều Lạc Hoa Từ không tham gia cạnh tranh bang hội. Khi Hoa Hạ và Trường An ganh đua nhau kỉ lục phó bản, Lam Vị Nhiên vẫn giữ thái độ nhàn nhã du lịch ngắm cảnh như trước, thờ ơ với mọi chuyện lớn nhỏ phát sinh tại khu Một, an tâm dẫn dắt bang Lạc Hoa Từ nghiên cứu các cách đánh phó bản cho đoàn thể Tiêu Dao. Tiêu chuẩn nhận người của Lạc Hoa Từ cũng không hề nghiêm khắc, cứ Tiêu Dao xin vào là thông qua dễ dàng, giới thiệu bạn bè vào cũng hoàn toàn thoải mái, không khí trong bang hài hòa như một đoàn anh em bà con cùng môn phái.

Còn khi đó Tiêu Tư Kính chỉ mới vừa max level, quen biết Tô Thế Luân trong một lần chung phó bản.

Không thiếu đội trưởng đánh phó bản ngày đã kick hai người bọn họ, rất nhiều người biết Tam Tư Đại Sư và Luân Hồi Vãng Sinh, thậm chí có người còn nói trên forum: “Một Thiếu Lâm không kéo nổi boss và một Ngũ Độc OT từ đầu đến cuối, Tam Tư Đại Sư, Luân Hồi Vãng Sinh, mọi người nhớ kỹ hai cái ID kia, hai con gà mờ không biết đánh phó bản đó thường xuyên tổ đội với nhau để lừa người, cả nhà đừng ai ghép đội với bọn họ!”

Tiêu Tư Kính và Tô Thế Luân bị kì thị, không lập nổi đội đành phải ôm nhau tự sưởi ấm.

Quan hệ của Lưu Xuyên và Tô Thế Luân rất tốt, hắn cũng giúp bọn họ đánh phó bản ngày vài lần, có điều khi đó Lưu Xuyên còn phải gánh cả đoàn tinh anh của bang Hoa Hạ, không thể theo bọn họ cả ngày. Tiêu Tư Kính cũng không muốn phiền tới hội trưởng Hoa Hạ dẫn hắn và Tô Thế Luân qua phó bản nữa, ngày nào hai người cũng đứng ở cổng phó bản tìm bừa một đội.

Còn bên bang Trường An lại có thánh buff diệt đoàn Dạ Sắc đỉnh đỉnh đại danh mà ai trong bang nghe tên cũng đều biến sắc không dám cho vào đội.

Lúc đó là đêm khuya, phần lớn mọi người đã đánh xong phó bản ngày, một mình Tần Dạ chạy tới cổng phó bản thì gặp Tô Thế Luân đang spam tin tìm đồng đội, anh liền thuận tay gia nhập đội của Tiêu Tư Kính và Tô Thế Luân.

Ba con gà không ai dám cho vào đội tụ vào một chỗ, có tank có buff có dmg, với kiểu phó bản ngày đơn giản này hẳn là ba người sẽ có thể qua – Tần Dạ cực kỳ tự tin nghĩ như thế.

Kết quả hiện thực lại vả cho một phát, ba người vào phó bản đã lập tức cùng nằm sấp mặt ngay trước boss đầu tiên.

Tần Dạ nhíu mày nói: “Đại sư có thể kéo boss được không? Boss chạy loạn như thế thì kéo về đi chứ.”

“Ờ, tôi đang kéo, mấy người đừng đánh vội.” Tiêu Tư Kính gian nan kéo boss về, chưa đến năm giây thì boss lại thoát ly, vung hai tay đánh về phía Tần Dạ, Tần Dạ ngủm củ tỏi.

Tô Thế Luân nói: “Cậu không nên ngu ngốc dùng bơm máu đa mục tiêu như thế, buff đơn mục tiêu, đơn mục tiêu có hiểu không hả?”

Tần Dạ nghiêm túc nói: “Không buff đơn mục tiêu được, cậu mất quá nhiều máu.”

Tô Thế Luân nói: “Chính vì tôi mất nhiều máu nên càng phải buff đơn hiểu không.”

Tần Dạ nói: “Cậu suốt ngày OT, không nên đánh nhanh như vậy.”

Hai người cãi tới cãi lui không ai nhường ai, Tiêu Tư Kính đột nhiên nói: “Dạ Sắc có thể dùng Dương quan tam điệp bơm máu, kỹ năng này có hiệu ứng bắn xa, có thể dùng được ở phó bản này.”

Tần Dạ nghi hoặc nói: “Dương quan tam điệp? Tôi không có chiêu này.”

Tô Thế Luân: “…”

Tiêu Tư Kính: “…”

Quá tuyệt vời, hai con gà mờ phó bản ghép đội với một kẻ còn cùi bắp hơn.

Ba người bị boss ngược vài lần trong phó bản, yên lặng ngồi một chỗ mắt to trừng mắt nhỏ, Tiêu Tư Kính quyết đoán nói: “Giải tán đi, không đánh nữa.”

Ba người giải tán, cũng nhất trí đưa ra kết luận: “Phó bản chẳng có gì thú vị hết!”Hết chương 401.

Định mệnh ba thằng điên này đọc mà cười đau cả ruột, từ những đứa bị cả giang hồ kì thị trở thành đại thần fan đông vô số, éo hiểu, éo muốn hiểu =))))))))))

Thế chân vạc: Vạc là từ chỉ cái đỉnh, một biểu tượng của quyền lực của các bương triều phong kiến. Thời xưa khi Chu Văn Vương thống nhất thiên hạ gồm 9 châu nên cho đúc 9 cái đỉnh để trong Thái miếu. Vì vậy “cửu đỉnh” tượng trưng cho quyền lực tối cao, thâu tóm cả thiên hạ. Cái đỉnh có 3 chân, thế chân vạc ngụ ý 3 bên đối địch thế lực cân bằng. 



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui