Tối Cường Nam Thần


Mười hai tuyển thủ của hai đội nhanh chóng hiện ra tại điểm hồi sinh ở hai góc chéo của bản đồ, ánh sáng mặt trời ập tới, bão cát ngập tràn, tấm bản đồ “Tam chỉ nham” thuộc khu vực đại mạc ở Tây Vực, đây là loại bản đồ mê cung ngoài trời, cùng dạng với tấm bản đồ “Loạn thạch trận” mà Lam Vị Nhiên đã chọn trong giai đoạn lôi đài. Do ba đường trên, giữa và dưới của bản đồ đều có một tảng đá khổng lồ cao ngất chạm mây làm dấu như ba ngón tay song song giơ thẳng lên trời, cái tên của bản đồ cũng bắt nguồn từ đó.
Sở dĩ Lam Vị Nhiên lựa chọn tấm bản đồ này đương nhiên là vì trận đá hỗn độn sẽ gây bất lợi cho Truyền tống trận của Lạc Hoa Từ, trong khi đó Ngô Trạch Văn của đội tuyển Long Ngâm lại cực kỳ mẫn cảm với địa hình ở đây. Lam Vị Nhiên vốn định cướp hết sáu điểm lôi đài xong sẽ để Trạch Văn và Lý Tưởng cùng đi một đường, lợi dụng ưu thế địa hình để quấy rối Lạc Hoa Từ đánh cờ, bốn người còn lại sẽ đi đường khác để cướp cờ với tốc độ nhanh nhất. Trận này chỉ cần lấy được hai lá cờ thì Long Ngâm có thể cầm chắc phần thắng.
Tất nhiên, giả thuyết đó của Lam Vị Nhiên được xây dựng trên tiền đề mọi yếu tố đều lý tưởng, tuy hôm nay đã hoàn thành mục tiêu giành được sáu điểm lôi đài nhưng Diệp Thần Hi lại sử dụng đội hình toàn Tiêu Dao quá cực đoan này khiến Lam Vị Nhiên cũng không thể làm theo kế hoạch đã lập trước đó nữa, quyết đoán hủy bỏ việc chia đường.
– sáu người của Long Ngâm bắt buộc phải đi cùng nhau, nếu không dù bốn người mà đối mặt với đội hình bốn Tiêu Dao mạnh mẽ của Lạc Hoa Từ thì cũng chẳng khác nào lấy trứng chọi đá!
Trong khi đó Lạc Hoa Từ lại chia làm hai đường, rõ ràng Diệp Thần Hi rất cẩn thận, hiện tại Lạc Hoa Từ phải dốc toàn lực để tranh cướp từng lá cờ một, nếu không bọn họ sẽ rất khó gỡ hòa. Vì thế dù trận này có là sân nhà của Long Ngâm đi nữa thì Diệp Thần Hi cũng không hề có ý định bỏ qua bất cứ lá cờ nào!
Khán giả có thể nhìn thấy, đường trên là tổ hợp Hồ Bân, Trịnh Anh, Tưởng Tiểu Thiên, đường dưới thì có Diệp Thần Hi, Lâm Vũ Phàm và Lê Quân. Cả hai đường đều có đủ ba hệ Tiêu Dao gồm một đánh xa, một cận chiến và một phụ trợ, cách chia đội để phối hợp giống nhau như đúc.
Trương Thư Bình nhìn thấy cách chia đường này, nhịn không được nói: “Diệp đội thực sự rất thông minh! Tôi vốn cảm thấy sáu Tiêu Dao sẽ rất khó có thể phối hợp với nhau, càng nhiều người càng khó kết hợp là chuyện rất dễ hiểu. Nhưng nếu chia sáu Tiêu Dao thành hai đội nhỏ, ba người một đội tách ra luyện tập riêng thì dễ dàng hơn nhiều! Có thể thấy bình thường khi ở gaming house của Lạc Hoa Từ, bọn họ cũng luyện tập chia đội như thế, sau khi nhuần nhuyễn phối hợp quy mô nhỏ xong thì sẽ hợp nhất hai đội nhỏ lại thành đoàn chiến sáu người, như vậy chẳng khác nào làm chơi ăn thật!”
“Đúng vậy, nếu ba người ba hệ Tiêu Dao thì sẽ rất dễ phối hợp, cứ cấu hai trong số ba ra thì đã có thể tạo thành đủ loại hiệu ứng hợp kích khác nhau rồi. Đây cũng chính là ý tưởng nền móng tạo nên Lạc Hoa Từ.” Hồ Lượng tâm tình phức tạp, nhìn màn hình lớn, “Đội hình mới này của Diệp đội nếu chia làm hai đường khác nhau thì chính là hai đội đánh truyền tống hợp kích nhỏ, một khi ghép lại với nhau uy lực sẽ nhân đôi. Dù chia đường hay đi cả đội thì việc có truyền tống khắp bản đồ trợ giúp chắc chắn cách đánh sẽ cực kỳ linh hoạt!”
Đáng tiếc, năm đó Lạc Hoa Từ hoàn toàn không kịp thực hiện chiến thuật này, nghĩ đến đây Hồ Lượng cũng không khỏi cảm thấy tiếc nuối.
Nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp ngồi dưới khán đài VIP ngoài miệng thì không nói lời nào, ánh mắt lại dán chặt vào màn hình lớn. Đội hình mới này của Lạc Hoa Từ khiến tất cả mọi người phải chấn động. Rõ ràng Diệp đội đã âm thầm nghiên cứu cách đánh này từ rất lâu rồi, hôm nay thành thục mới dám mang ra sử dụng trong playoffs. Dù kết quả trận đánh này có như thế nào thì chỉ riêng đột phá về mặt chiến thuật đã đủ để khiến cho rất nhiều đội trưởng các đội tuyển phải nhức đầu – Truyền tống trận tại sân nhà của Lạc Hoa Từ vốn đã khó đánh, hôm nay lại còn chơi “Truyền tống hai đầu”, sau này gặp phải Lạc Hoa Từ trên sân nhà thì sẽ còn vất vả gấp đôi!
***
Xuất phát từ sự thấu hiểu của bản thân về Lam Vị Nhiên, Diệp Thần Hi đoán được sư phụ chắc hẳn sẽ để cả đội đi đường dưới vì trạng thái debuff cờ đỏ đường dưới gây ra là mất máu, đối với một đội tuyển không có buff như Lạc Hoa Từ mà nói thì sẽ rất bất lợi nếu dính phải trạng thái mất máu này. Trong khi đó Long Ngâm lại không hề e sợ do có sẵn một buff.
Vì vậy Diệp Thần Hi mới đích thân mang đội xuống đường dưới quấy nhiễu đội tuyển Long Ngâm lấy cờ, nhưng khi hắn đi tới nơi thì lại không thấy bóng dáng của bất kỳ ai xung quanh.
Cùng lúc đó, Hồ Bân tại đường trên đến được gần lá cờ gửi đi tín hiệu màu xanh trên bản đồ, ý nói đường trên cũng không phát hiện địch.
Diệp Thần Hi nhíu mày, nói: “Chắc chắn bọn họ đang ở đường dưới, đề phòng mai phục. Ba người ở đường trên cứ yên tâm đánh cờ đi, Tiểu Trịnh chờ lệnh của tôi tùy thời chuẩn bị mở truyền tống.”
Kênh voice chat vang lên giọng nói thanh thúy dễ nghe của thiếu niên: “Đã biết, đội trưởng!”
Khác với Hồ Bân trầm mặc kiệm lời, luôn tỏ ra già hơn tuổi, Trịnh Anh hoạt bát hơn rất nhiều, hai người này đều là nhân tài mà bang Lạc Hoa Từ khai quật trong game, được Diệp Thần Hi đích thân bồi dưỡng tròn một năm mới dẫn đi thi đấu. Tiết Khắc và Trần Tiểu Bắc của Thất Tinh Thảo luôn được truyền thông thổi phồng phần lớn là do hai sư phụ Tiêu đội và Luân thần đều rất nổi tiếng. Khi bọn họ bái sư cũng thu hút rất nhiều sự chú ý từ phóng viên, nhưng ít người có thể biết đến hai đứa nhỏ ở Lạc Hoa Từ, cũng là vì Diệp Thần Hi đã từng tuyên bố sẽ không thu đồ đệ.
Mọi người cũng đã quen với Hồ Bân, trong giai đoạn vòng bảng cậu thường xuyên ra đấu lôi đài, thể hiện được năng khiếu kinh người của mình, mọi người cũng ngầm thừa nhận cậu là người nối nghiệp đời tiếp theo của Lạc Hoa Từ mà Diệp Thần Hi đang bồi dưỡng. Nhưng Trịnh Anh này thực sự rất ít ra sân – Diệp Thần Hi cũng đủ liều, dám phái loại người mới non nớt này đi đánh bán kết luôn?!
Có điều chính vì Diệp Thần Hi không bị ảnh hưởng bởi quan niệm truyền thống mà dùng người không câu nệ tiểu tiết, lúc trước hắn cũng đã từng đưa đội tuyển Lạc Hoa Từ toàn người mới vào tận chung kết đó thôi.
– nếu năm đó đã thành công thì hiện tại đương nhiên cũng có thể dùng!
Hồ Bân và Trịnh Anh là hai người mới được hắn chú tâm bồi dưỡng, hiện tại đã hoàn toàn dung nhập vào đội hình của Lạc Hoa Từ, hắn tin tưởng hai đứa nhóc này sẽ không làm mình thất vọng.
Sự thật chứng minh, Diệp Thần Hi nhìn người rất chuẩn, tuy Trịnh Anh không ra sân nhiều nhưng phát huy lại rất ổn định, nghe mệnh lệnh của hắn liền cùng Hồ Bân đi tới điểm cắm cờ ở đường trên để chuẩn bị tấn công, ngón tay bên trái vẫn luôn đặt hờ trên phím A, tùy cơ truyền tống trợ giúp đồng đội.
Tại đường dưới, sau khi Diệp Thần Hi không nhìn thấy thành viên của Long Ngâm, hắn lập tức hạ lệnh: “Lùi về sau mười mét.”
Lùi lại mười mét để đảm bảo khoảng cách với điểm cắm cờ, đề phòng đến lúc cờ lệnh xuất hiện thì bọn họ sẽ dính một đống debuff.
Trong khi đó, Lam Vị Nhiên cũng nhanh chóng bố trí vị trí của các thành viên trong đội: “Nếu tôi đoán không nhầm thì chắc chắn Lạc Hoa Từ sẽ chia hai đường, rất có thể Diệp Thần Hi sẽ mang đội xuống đường dưới. Đợi lát nữa cờ xuất hiện thì Trạch Văn theo tôi bọc cánh bọn họ từ hai bên rồi xông tới giết Diệp Thần Hi. Ngốc Tưởng đi khống chế cận chiến Lê Quân, Dạ Dạ phối hợp theo đồng đội xông vào phía sau để quấy rối Lâm Vũ Phàm niệm trận, Thiếu Khuynh và Tiểu Dư trốn sau tảng đá để buff và giải trạng thái. Đặc biệt là Thiếu Khuynh, nhất định không được để bị trúng hiệu ứng hỗn loạn, nhỡ đâu người nào đó trong chúng tôi dính hỗn loạn thì còn cần cậu tới cứu viện.”
Tốc độ nói khi chỉ huy của Lam Vị Nhiên cực kỳ nhanh, giọng điệu cũng rất bình tĩnh khiến mọi người tin phục.
Không ai phản đối sắp xếp của anh, thấy cờ lệnh sắp xuất hiện, Lam Vị Nhiên lập tức mở miệng nói: “Tản ra!”

Mọi người chia nhau tới các vị trí anh đã ấn định sẵn, Lý Tưởng xông vào đầu tiên để đánh Lê Quân, Ngô Trạch Văn và Lam Vị Nhiên bọc hậu gây rối từ hai bên trái phải, Tần Dạ theo sát đằng sau Lý Tưởng, chỉ trong ba giây, đội tuyển Long Ngâm đã triển khai đội hình thành hình quạt để chiếu ứng lẫn nhau, nhào tới vị trí đứng của ba người Lạc Hoa Từ!
Diệp Thần Hi thấy Lý Tưởng và Tần Dạ xông tới từ phía sau trận đá, lập tức gửi tín hiệu màu xanh cho bên kia, Lê Quân hiểu ý, quạt giấy trong tay mở ra skill tấn công đa mục tiêu hình quạt Lạc Anh Tân Phân của Tiêu Dao Chiết phiến, cùng lúc đó, Diệp Thần Hi cũng sử dụng Trường phong xuy tuyết công kích theo đường thẳng.
Dải hoa tuyết màu trắng kéo dài rất nhanh, ngay sau khi gặp được những cánh hoa lập tức dung hợp thành một trời bông hoa tuyết nhẹ tựa lông vũ bay lả tả, tuyết bay đến đâu thì ven đường bị đóng băng đến đó – đây chính là combo hợp kích của Tiêu Dao: Lạc tuyết vô ngân!
Diệp Thần Hi phối hợp với Lê Quân tạo thành hiệu ứng rất mạnh, vừa ra tay đã đông kết Lý Tưởng và Tần Dạ tại chỗ, đây cũng là vì Diệp Thần Hi đã sớm dự đoán được đối phương sẽ đi tới từ hướng này nên chuẩn bị đáp trả từ trước.
Nhưng hắn lại không ngờ rằng Lam Vị Nhiên và Ngô Trạch Văn sẽ vòng ra phía sau rồi bọc từ hai bên cánh!
Một dải tơ nhện trong suốt đột nhiên phóng tới từ trong trận đá, chuẩn xác cuốn được Diệp Thần Hi, con chuột trong tay Ngô Trạch Văn trượt nhẹ, Diệp Thần Hi liền bị tơ nhện kéo qua, vị trí của ba người ở Lạc Hoa Từ lập tức bị phá vỡ. Trong khi đó Lam Vị Nhiên đang chờ sẵn ở bên kia, lập tức dùng ba chiêu công kích Trường phong xuy tuyết, Liêm động hà phong, Mặc tử bi ti! Ngô Trạch Văn cũng không khách khí hiến tế nhện độc, đổi sang rết độc để cố định Diệp Thần Hi tại chỗ, bắt đầu bạo tốc độ tay chồng trạng thái trúng độc lên người hắn.
Lâm Vũ Phàm vốn định chạy tới cứu, nhưng Ngô Trạch Văn lại chọn chỗ đứng quá xảo quyệt, vừa quay đầu đã không thấy Diệp đội bị kéo đi đâu mất. Chưa kể phụ trợ Giang Thiếu Khuynh của Long Ngâm cũng không đứng yên, thấy Lý Tưởng và Tần Dạ bị đóng băng ngay lập tức giúp bọn họ thoát khỏi khống chế, vì thế Lý Tưởng dựa theo lệnh chỉ huy đi khống chế Lê Quân, Tần Dạ lại càng không khách sáo xông tới quấy nhiễu Lâm Vũ Phàm, hiện tại Lâm Vũ Phàm đến thân mình còn chưa lo xong.
Cách đánh truyền tống khi Lạc Hoa Từ chia thành đội nhỏ, gặp phải toàn bộ các thành viên Long Ngâm, hơn nữa đây còn là sân nhà mà Long Ngâm chọn bản đồ, bọn họ 3 vs 6 ở địa hình này thực sự quá khó khăn. Diệp Thần Hi bị Lam Vị Nhiên và Ngô Trạch Văn phối hợp nhồi sát thương, không có buff bảo kê, máu cũng hạ xuống cực kỳ nhanh.
Khán giả nghi hoặc: Xem ra cách chơi truyền tống của Lạc Hoa Từ cũng không tạo được lợi thế gì nhỉ?
Tất nhiên, hiện tại ở đường trên, dưới tình huống không có ai gây rối, ba người Hồ Bân, Trịnh Anh và Tưởng Tiểu Thiên tập trung đánh cờ với tốc độ rất nhanh, cứ hai người liên thủ tạo hợp kích là có thể bào đi rất nhiều máu của cờ lệnh. Có điều ba người nhìn như đang chơi game offline, chỉ đứng spam chiêu thức trông có chút nhàm chán. Màn hình lớn liền tập trung chiếu vào những pha giao tranh tổng 3 vs 6 ở đường dưới, khán giả cũng không quan tâm ba người đường trên nên camera chỉ để một màn hình nhỏ ở góc mà thôi.
Dù chênh lệch đầu người tại đường dưới không có lợi cho Lạc Hoa Từ nhưng bọn họ vẫn trụ được rất lâu. Vì Tiêu Dao là môn phái có rất nhiều loại khinh công, Lý Tưởng vốn đã khống chế được Lê Quân rồi, ai ngờ người này lại dùng Tiêu Dao du để xuyên tường trốn mất; Còn Lâm Vũ Phàm rơi vào cảnh bị Tần Dạ lại gần đánh cũng bất đắc dĩ mở Bộ bộ sinh liên chạy loạn khắp sân, nhìn thế nào cũng như đang “chạy trối chết”; Diệp Thần Hi là thảm nhất, bị học bá và Tứ Lam liên thủ tấn công, thanh máu giờ đã nhấp nháy đỏ.
Đúng lúc này, Diệp Thần Hi đột nhiên lên tiếng: “Tiểu Trịnh!”
Trịnh Anh đang ở đường trên, nhưng lại chuyển tầm nhìn qua mini map ở đường dưới, chú ý tình hình chiến đấu ở đây, vì vậy ngay trước khi Diệp Thần Hi mở miệng, cậu đã bắt đầu niệm chiêu rồi.
Tiêu Dao phụ trợ niệm chiêu là chuyện rất bình thường, nhưng chiêu mà cậu đang niệm lại là Thiên hương trận!
Ánh sáng màu đỏ nhu hòa của trận pháp đột nhiên hiện ra dưới chân, sau đó, ba người Diệp Thần Hi chỉ còn 5% máu, Lâm Vũ Phàm bị Tần Dạ đuổi đánh khắp nơi cùng với Lê Quân đang bị Lý Tưởng khống chế phiền đến mức phải xuyên tường trốn chạy tại đường dưới – toàn bộ đều dịch chuyển lên đường trên!
Khán giả tại hiện trường trợn mắt há mồm, nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp trên khán đài VIP cũng như hóc phải xương – mãi mới đánh cho đối thủ còn có 5% máu thì đối thủ lại đột nhiên biến mất. Cái kiểu truyền tống ngay trong thời khắc mấu chốt này còn khiến người ta khó chịu hơn cả trò mai phục đánh lén của Lưu Xuyên.
– đúng vậy, đây chính là Truyền tống hai đầu, khiến người ta đánh không được mà đuổi cũng không xong, một đội hình khiến người ta vừa khó xử lại vừa đau đầu.
Ngô Trạch Văn ngẩn người, vừa rồi chỉ cần thêm một đòn đánh thường nữa là có thể giết được Diệp Thần Hi, nhưng lại bị phe địch truyền tống đi mất dạng…
Lam Vị Nhiên quyết đoán nói: “Quay lại đánh cờ đi, Thiếu Khuynh mở trận, mọi người cùng tăng tốc độ!”
Tứ Lam không biết đường trên mở Truyền tống trận sao? Đương nhiên không phải, thân là một người rất rành về Tiêu Dao, anh đã sớm dự đoán được Diệp Thần Hi sẽ bảo đường trên mở truyền tống cứu người ngay trong thời khắc mấu chốt. Nhưng mục tiêu lớn nhất khi anh bảo Trạch Văn bọc đầu Diệp Thần Hi không phải để hạ gục đối phương mà là để nhanh chóng bức cho hắn phải trốn mất. Nếu không ba người Diệp Thần Hi cứ lầy lội ở đường dưới thế này thì sẽ phí phạm thời gian, kéo Long Ngâm vào thế bất lợi, không chừng mất luôn cả cờ đường dưới.
Hiện tại đang có ưu thế 6:0 về điểm số, ít nhất phải cam đoan lấy được lá cờ này về tay đã – đây mới là ý đồ chiến thuật thực sự của Lam Vị Nhiên.
Đường dưới đánh nửa ngày mà không có điểm hạ gục nào, trong khi đó ba người của Lạc Hoa Từ ở đường trên đã bào đi một nửa máu của cờ xanh. Có thêm Diệp Thần Hi và Lê Quân gia nhập, sáu Tiêu Dao kết hợp lập tức gia tăng tốc độ tấn công lá cờ.
Diệp Thần Hi rê chuột chuyển góc nhìn xuống đường dưới xem qua tình hình, nói: “Vũ Phàm chuẩn bị xuống đường dưới, năm người còn lại tiếp tục nhanh chóng đánh cờ!”
“Đã rõ.” Lâm Vũ Phàm lập tức dùng khinh công lặng lẽ tiến xuống đường dưới, hành động này khiến khán giả không hiểu chuyện gì, nhưng những tuyển thủ chuyên nghiệp đang theo dõi trận đấu lại lập tức hiểu ra ý đồ của Diệp Thần Hi.
“Lại định truyền tống hai đầu sao?!” Trương Thư Bình khiếp sợ nói, “Xem ra Diệp đội bố trí thế này là định cướp luôn cả cờ đỏ đường dưới rồi!”
Hồ Lượng sờ cằm, nói: “Nếu đường trên có thể nhanh chóng lấy được cờ thì sẽ vẫn kịp xuống đường dưới để liều mạng cướp cờ đỏ. Máu cờ lệnh đường trên chỉ còn 40%, còn đường dưới vừa rồi do bị Lạc Hoa Từ quấy nhiễu nên mới bào được khoảng 10% máu của cờ, xét về thời gian thì có khi vẫn kịp.”
Đây chính là ưu điểm có việc có Truyền tống trận. Nếu một đội ngũ bình thường chạy từ đường trên xuống đường dưới, dù có mở khinh công và tăng tốc cũng phải mất trên 40 giây mới chạy hết được bản đồ. Nhưng với Truyền tống trận thì khác, Lâm Vũ Phàm xuống đường dưới trước, đợi tí nữa đến nơi thì chỉ cần mở Truyền tống trận, các thành viên Lạc Hoa Từ sẽ dịch chuyển tập thể.

Màn hình lớn chia thành hai nửa trái phải truyền phát tình huống đoạt cờ ở cả hai đường trên và dưới. Rõ ràng tốc độ lấy cờ ở đường trên nhanh hơn rất nhiều, không chỉ vì Tiêu Dao có hợp kích mà phần lớn nguyên nhân còn do hiện tại ở đường trên đang có bốn sát thương chủ lực trong khi đó đội hình của Long Ngâm lại chỉ có ba dmg là Dạ Dạ, Tứ Lam và Trạch Văn, trị số sát thương gây ra kém hơn hẳn.
Không tới nửa phút sau, cờ đường trên đã bị Lạc Hoa Từ giành được. Trong khi đó cờ đường dưới của Long Ngâm vẫn còn tới nửa cây máu, có thể thấy việc ba người Diệp Thần Hi quấy nhiễu đội tuyển Long Ngâm ở đường dưới lúc nãy hiệu quả đến thế nào.
Diệp Thần Hi nói: “Mở trận!”
Lúc này Lâm Vũ Phàm đang nấp sau một tảng đá lớn ở gần lá cờ tại đường dưới, đội tuyển Long Ngâm lại hoàn toàn không phát hiện ra – bọn họ vừa truyền tống lên đường trên, ai mà ngờ được Lâm Vũ Phàm lại lập tức quay đầu lén lén lút lút chạy một mình tới đường dưới?
Lần mở Thiên hương trận này lại truyền tống toàn bộ năm người của đội tuyển Lạc Hoa Từ xuống đường dưới, địa điểm mà Lâm Vũ Phàm lựa chọn cũng rất có lợi, tảng đá cực lớn vừa lúc có thể ngăn cản tầm nhìn của đội tuyển Long Ngâm. Vì thế khi Lạc Hoa Từ dịch chuyển xong xuôi thì Long Ngâm vẫn còn đang mải mê đánh cờ.
Lam Vị Nhiên thấy lá cờ ở đường trên đã treo tên Lạc Hoa Từ, đáy lòng bỗng cảm thấy không ổn – nhanh như vậy đã đoạt được cờ xanh? Chắc chắn Diệp Thần Hi sẽ không để cả đội về thành, liệu có định chạy xuống đường dưới quấy rối việc đánh cờ của bên mình hay không?
Đáng tiếc, khi Lam Vị Nhiên vừa nghĩ được đến đây thì Lạc Hoa Từ đã hành động!
Trường phong xuy tuyết + Hồng mai trận – Hàn mai ánh tuyết!
Những cánh hoa mai đỏ bằng băng đá rơi xuống từ trên trời bao phủ toàn bộ các thành viên đội tuyển Long Ngâm, skill tấn công định hướng “Trường phong xuy tuyết” của Hồ Bân cùng với trận pháp khống chế “Hồng mai trận” của Trịnh Anh hợp lại với nhau dưới góc độ hoàn hảo, khiến cả năm người của Long Ngâm bị trầm mặc tập thể!
Chỉ có Giang Thiếu Khuynh né được khỏi chiêu này, vì để đề phòng trận pháp hỗn loạn của đối phương mà Giang Thiếu Khuynh vẫn đứng rất xa. Lần tập kích bất ngờ này của Lạc Hoa Từ cũng khiến Giang Thiếu Khuynh rất sửng sốt, may mà cậu phản ứng kịp, dùng trận pháp giải trạng thái debuff cho đồng đội.
Tuy Giang Thiếu Khuynh dùng tốc độ nhanh nhất có thể để cứu mọi người, nhưng uy lực của kỹ năng đa mục tiêu này cùng với khống chế trầm mặc trong một giây lại chẳng khác nào một kích trí mạng đối với đội tuyển Long Ngâm.
Do buff Tiểu Dư trúng trầm mặc, tiết tấu kéo máu bị cắt ngang khiến hiệu ứng debuff trên người toàn bộ thành viên Long Ngâm gia tăng gấp bội, lại thêm hợp kích áp máu khiến áp lực kéo máu của Tiểu Dư cũng nặng gấp đôi.
Càng họa vô đơn chí hơn, ngay khi Trịnh Anh niệm Hồng mai trận thì Lâm Vũ Phàm cũng bắt đầu niệm trận pháp mạnh nhất của Tiêu Dao – Dương xuân hồi tuyết trận!
Đúng vậy, Giang Thiếu Khuynh có thể phá giải trầm mặc cho đồng đội nhưng không thể mọc thêm hai cái tay khác để theo sát Lâm Vũ Phàm bên kia niệm trận hỗn loạn!
Long Ngâm chỉ có một phụ trợ, trong khi đó Lạc Hoa Từ lại có tới hai tuyển thủ đánh vị trí này là Trịnh Anh và Lâm Vũ Phàm, đối thủ lần lượt tung chiêu, liên tiếp mở ra hai trận pháp khống chế, Giang Thiếu Khuynh hai tay khó địch nổi bốn tay, chẳng biết phải làm sao với tình huống này.
Mà ngay lúc này, Diệp Thần Hi cũng phối hợp với Lê Quân tạo thêm một chiêu hợp kích nữa, sau khi Lạc tuyết vô ngân thành hình, mọi người của Long Ngâm đang bị hỗn loạn lại tiếp tục mất đi một lượng máu lớn.
Cục diện gần như đã lật ngược hoàn toàn, Lạc Hoa Từ bất ngờ truyền tống và đánh lén khiến Long Ngâm suýt chút nữa đã bị quét sạch!
Lam Vị Nhiên lập tức ra quyết định: “Rút lui!”
Không phải vì anh sợ Diệp Thần Hi, chỉ là hiện tại ai trong Long Ngâm cũng đã thấp máu, trên người vẫn còn đeo thêm debuff mất máu mấy tầng. Trong khi đó, về phía đội tuyển Lạc Hoa Từ, ngoài thanh máu của Diệp Thần Hi chỉ còn 5% nhấp nháy đỏ ra thì máu của những người khác đều đạt ngưỡng an toàn trên 80%. Phe địch có quá nhiều trận pháp khống chế, có liều mạng cũng không thắng nổi.
Ý đồ muốn lùi lại của Lam Vị Nhiên quá rõ ràng, có điều ngoại trừ Giang Thiếu Khuynh và Tiểu Dư đứng tách khỏi phạm vi trận pháp, bốn người còn lại đứng quá sát thì không thể rút lui ngay lập tức.
Sương hoa trận + Bình sa lạc nhạn – Sương mãn hàn giang!
Lần này lại là hợp kích của Trịnh Anh và Tưởng Tiểu Thiên, hợp kích song phiến của hệ Vũ phiến và Chiết phiến tạo ra hiệu ứng định thân đa mục tiêu theo phạm vi hình quạt!
– [Thiên Thiên Hướng Thượng] kích sát [Dạ Sắc], thủ sát!
– [Thiên Thiên Hướng Thượng] kích sát [Lý Tưởng Đại Sư], song sát!
– [Lạc Anh Tân Phân] kích sát [Lam Lam Lam lam]!, thủ sát!
– [Lạc Anh Tân Phân] kích sát [Mê Vụ Chiểu Trạch], song sát!

Hợp kích lần này tạo ra sát thương trên diện rộng, khiến một chuỗi thông báo hạ gục hiện lên trên màn hình lớn.
Fan Lạc Hoa Từ tại hiện trường kích động đứng bật dậy hoan hô, bình luận viên Trương Thư Bình cũng sợ hãi mà than: “Xem ra cách đánh truyền tống hai đầu này thực sự mang lại hiệu quả rất lớn khi bất ngờ truyền tống cả đội tới đánh lén như vậy!”
“Đúng thế.” Hồ Lượng tán thành, “Nếu sáu Tiêu Dao liên thủ thì sẽ có rất nhiều kỹ năng khống chế, ngoài hai Tiêu Dao đánh phụ trợ có sẵn các skill khống chế thì cứ mỗi nhóm hợp kích lại cũng sẽ tạo ra khống chế đa mục tiêu. Mọi người có thể thấy, loại đội hình đánh nhanh thắng nhanh này khủng khiếp đến thế nào.”
Tuy xem quay chậm trên màn hình thì có thể thấy từng tuyển thủ đều dùng rất nhiều chiêu thức, nhưng trên thực tế, toàn bộ pha giao tranh chỉ diễn ra trong mười giây ngắn ngủi!
Chỉ chưa đến mười giây, toàn bộ các thành viên của đội tuyển Lạc Hoa Từ đã dịch chuyển xuống đường dưới. Xuất kỳ bất ý, công kỳ vô bị (*), mở màn bằng một combo trầm mặc quần thể, sau đó lại dùng trận hỗn loạn, cuối cùng nhồi thêm combo định thân và quần công, trực tiếp cướp luôn bốn điểm hạ gục từ đội tuyển Long Ngâm trong một pha giao tranh tổng!
***
Sắc mặt của ba người lên bảng đếm số khá bình tĩnh, nhưng Lam Vị Nhiên lại hơi nhíu mày.
Cách đánh này của Diệp Thần Hi quả thực rất lợi hại, Lam Vị Nhiên cũng biết vừa rồi bản thân quá mức sơ ý chủ quan. Đáng ra anh nên sớm nhận ra chiến thuật để Lâm Vũ Phàm vụng trộm mai phục tại đường dưới mới đúng, nhưng lúc đó anh chỉ nghĩ đến việc nhanh nhanh cướp cờ, được đến đâu chắc đến đó. Đáng nhẽ anh nên để Lý Tưởng đi xung quanh tuần tra liên tục…
Có điều giờ nói gì cũng đã muộn, Lam Vị Nhiên hít sâu, nói: “Sống lại xong thì cùng đi đường giữa.”
Điều đáng mừng duy nhất là máu của cờ đỏ đường dưới còn rất nhiều, Lạc Hoa Từ muốn cướp cờ cũng phải mất thêm một khoảng thời gian nữa. Hơn nữa vừa rồi hai người có được điểm hạ gục lại là Tưởng Tiểu Thiên và Trịnh Anh, đây cũng là nhược điểm lớn nhất của hợp kích Tiêu Dao – sát thương lồng ghép quá phức tạp, không thể nhường điểm hạ gục cho đồng đội, thật may là Diệp Thần Hi không có quadra kill!
Khi Tiểu Dư và Thiếu Khuynh quay về điểm hồi sinh thì bốn người còn lại cũng xuống bảng, Lam Vị Nhiên lập tức mang cả đội tiến về hướng đường giữa.
“Xem ra Long Ngâm bắt buộc phải giành được lá cờ đen này, chứ nếu để cho Lạc Hoa Từ gỡ hòa 6:6 thì trận tiếp theo là sân nhà của Lạc Hoa Từ, muốn cướp được tận hai lá cờ trên sân nhà của Lạc Hoa Từ… thực sự quá khó.” Trương Thư Bình bình luận, “Rõ ràng Tứ Lam hiểu rất rõ điều này, không lãng phí thời gian xuống đường dưới tranh cướp cờ nữa mà mang cả đội đi đường giữa để bố trí mai phục trước. Hiện tại quan trọng nhất chính là phải dốc hết toàn lực để đoạt được cờ đen!”
“Trận này Long Ngâm bị cướp không hai lá cờ ngay trên sân nhà đã rất khó chịu rồi.” Hồ Lượng nói, “Nếu như để bị cạo trọc thì chắc chắn sẽ gây ra ảnh hưởng nghiêm trọng tới sĩ khí toàn đội.”
Khán giả cũng biết những điều này, hiện tại lòng fan Long Ngâm nóng như lửa đốt. Sân nhà mê cung của Long Ngâm luôn là nơi để hành hạ người ta, hôm nay lại bị Lạc Hoa Từ cướp nguyên hai lá cờ, tỉ số đang 6:0 giờ đã bị đuổi thành 6:4. Rất nhiều người đều lo lắng – Tứ Lam không đến mức bị đồ đệ cướp hết sáu điểm trong một ván đấy chứ?
Hiện tại suy nghĩ trong lòng Lam Vị Nhiên cực kỳ kiên quyết.
“Dù thế nào thì cũng phải lấy bằng được cờ đen!” Lam Vị Nhiên nói với đồng đội, “Hiện tại toàn bộ Truyền tống trận của bọn họ đều đang chờ hồi chiêu. Đến khi đánh xong cờ lệnh quay về điểm hồi sinh khôi phục trạng thái rồi đuổi tới đường giữa sẽ phải mất tới 30 giây. Chúng ta tới nơi thì trực tiếp đánh cờ luôn, đến khi Lạc Hoa Từ tới thì Thiếu Khuynh lập tức mở chiêu lớn chặn khống chế phía bên kia. Lý Tưởng dùng mọi cách để quấy nhiễu địch còn Tiểu Dư nhớ giữ chiêu cuối lại để kéo máu đúng lúc cho cả đội, ba người còn lại cứ tập trung đánh cờ cho tôi!”
Thực ra cách đánh này khá mạo hiểm, nói cách khác, ngay khi cờ đỏ đường dưới bị cướp mất, cờ đen đường giữa xuất hiện thì Long Ngâm sẽ phải dốc hết sức để đánh cờ ngay lập tức. Cờ đen gây ra hiệu quả mất máu và hạ mana song song với nhau, một khi buff và hỗ trợ không theo kịp thì rất có khả năng khi Lạc Hoa Từ còn chưa tới thì Long Ngâm đã tự hủy rồi. Hơn nữa, một khi toàn bộ các thành viên của Lạc Hoa Từ trở về thành để hồi đầy máu và mana rồi đánh tới thì sáu người Long Ngâm mang theo một đống debuff trên người sẽ rất có khả năng tan vỡ trước sáu thành viên sung sức của Lạc Hoa Từ.
Đây cũng là lý do mà rất nhiều đội tuyển không dám vội vã tấn công khi cờ đen xuất hiện. Đầu tiên phải đảm bảo thắng giao tranh tổng thì mới có cơ sở để cướp cờ – chỉ có như vậy thì trong quá trình đánh cờ mới không phải lo nghĩ nữa, nếu không thì sẽ rất dễ bị đối phương phản công hủy diệt.
Sở dĩ Lam Vị Nhiên dám đánh như vậy cũng là vì anh tin rằng Thiếu Khuynh và Tiểu Dư hiện tại đã có thể đuổi kịp tiết tấu của đoàn đội trên phương diện giải trừ debuff. Hơn nữa chỉ khi toàn bộ các chiêu thức sẵn sàng thì Lạc Hoa Từ mới mang tới uy hiếp lớn, hiện tại cả Truyền tống trận và rất nhiều skill dùng để tạo combo đều đang cooldown, trong khi Long Ngâm vẫn giữ lại toàn bộ chiêu cuối. Nếu khó khăn quá thì vẫn còn Tiểu Dư dùng chiêu cuối kéo đầy máu lại cho cả đội. Vì vậy tuy quyết định này của Lam Vị Nhiên nhìn qua thì giống như đang làm liều nhưng thực ra anh cũng đã cân nhắc kỹ lưỡng trong lòng.
Đội tuyển Long Ngâm tới đường giữa bằng tốc độ nhanh nhất, ngay khi cờ lệnh xuất hiện thì lập tức bắt đầu tấn công!
Đến khi các thành viên Lạc Hoa Từ về thành rồi đuổi đến nơi thì máu cờ đen tại đường giữa đã bị bào mất 20%. Có thể thấy ba tuyển thủ của Long Ngâm đều ép ra tốc độ cao nhất của bản thân, lại thêm có trận pháp gia tăng lực đánh của Giang Thiếu Khuynh giúp sát thương gây ra trong thời gian ngắn cao hơn rất nhiều!
Giang Thiếu Khuynh thấy đối phương đi tới, lập tức xoay người tìm vị trí đứng an toàn, quyết đoán bắt đầu niệm “Thiên cương Bắc Đẩu trận”!
Chiêu cuối của Võ Đang Thái cực có thể giúp toàn bộ đội ngũ miễn dịch toàn bộ khống chế trong thời gian ngắn, triệt tiêu hoàn toàn hợp kích và khống chế của Lạc Hoa Từ, riêng sát thương tạo ra thì đã được một chiêu kéo máu đa mục tiêu “Quảng lăng tán” của Tiểu Dư gỡ lại.
Lý Tưởng dựa theo bố trí của Lam Vị Nhiên, đứng ra đằng trước ngăn bước tiến công của Lạc Hoa Từ.
Phật châu màu vàng kim trong tay Lý Tưởng tung ra – Phật quang phổ chiếu, hấp thu toàn bộ thương tổn của đồng đội! Ngay sau đó lại dùng chiêu Vạn phật triều tông, mạnh mẽ kéo toàn bộ quân địch trong phạm vi gần đó về bên cạnh mình.
Tuyển thủ cận chiến Lê Quân và Tưởng Tiểu Thiên của Lạc Hoa Từ bị Lý Tưởng cưỡng chế kéo vào dưới cờ lệnh, nhất thời bị ảnh hưởng bởi trạng thái mất máu hạ mana. Hai phụ trợ Lâm Vũ Phàm và Trịnh Anh đành phải tiến lên để cứu đồng đội. Bọn họ không có buff, bị ảnh hưởng bởi trạng thái debuff sẽ rất khó để kéo máu lại, bắt buộc phải nhanh chóng giải trừ.
Cứ thế, Lạc Hoa Từ không thể dùng hợp kích gây rối tiết tấu đánh cờ của Long Ngâm được nữa. Tần Dạ, Ngô Trạch Văn và Lam Vị Nhiên đều tập trung đánh cờ, ngay cả rắn của Ngô Trạch Văn cũng ra sức cắn vào thân cờ gây thêm vài tầng trúng độc!
Hơn nữa Lý Tưởng lại phát huy năng lực quấy rối cực mạnh, dùng Long trảo thủ kéo luôn cả Lâm Vũ Phàm vào trong vòng ảnh hưởng của cờ lệnh!
Lý Tưởng Đại Sư chỉ là tank da dày, bản thân không có quá nhiều sát thương… nhưng cậu có thể nhờ vào cờ lệnh! Cậu chỉ cần đứng đó liên tục ném người vào bên cạnh lá cờ, dùng debuff của cờ để quấy nhiễu đối thủ là xong. Cách đánh kỳ quặc này lại khiến cho tiết tấu của Lạc Hoa Từ rơi vào hỗn loạn.
Diệp Thần Hi nhíu mày nói: “Bỏ qua đại sư, Vũ Phàm mở hợp kích khống chế ba dmg bên đó!”
Lúc này hiệu quả của Thiên cương Bắc Đẩu trận mà Giang Thiếu Khuynh sử dụng lúc nãy vừa kết thúc, trong khi đó rất nhiều skill của Lạc Hoa Từ cũng đã hồi lại, Diệp Thần Hi lập tức phối hợp với Lâm Vũ Phàm tạo hợp kích Lạc tuyết vô ngân – ba người Tần Dạ, Ngô Trạch Văn và Lam Vị Nhiên lập tức bị đóng băng dưới những cánh hoa tuyết bao trùm!
Nhưng Giang Thiếu Khuynh đứng ở phía xa cũng luôn chú ý trạng thái debuff trên người đồng đội, vừa thấy ba người bị đóng băng, cậu lập tức mở trận giải khống chế cho bọn họ.

Hợp kích gây ra sát thương rất lớn khiến toàn bộ đội tuyển Long Ngâm thấp máu, Tiểu Dư nhanh trí sử dụng Nguyệt hoa lưu chiếu – ánh trăng nhu hòa giáng xuống từ trên trời, toàn bộ đồng đội trong phạm vi chiếu sáng lập tức hồi lại đầy thanh máu.
– toàn bộ Long Ngâm đều full máu, trong khi đó máu của cờ vẫn đang nhanh chóng sụt giảm
Vài đợt tấn công của Lạc Hoa Từ không gây được hiệu quả cần thiết, Long Ngâm lại dựa vào ưu thế có buff, để Tiểu Dư và Thiếu Khuynh đứng ngoài phạm vi khống chế của Lạc Hoa Từ rồi liên tục kéo máu, dùng trận pháp cho mọi người. Ba người Lam, Dạ, Văn có bao nhiêu skill tấn công đều nhồi hết vào lá cờ bằng tốc độ nhanh nhất có thể, thậm chí tay cũng sắp chuột rút…
Cuối cùng thanh máu của cờ đen đường giữa cũng tụt về 0, trên đỉnh cũng hiện lên bốn chữ “Đội tuyển Long Ngâm”!
Rốt cuộc Lam Vị Nhiên mới có thể thở phào nhẹ nhõm, tinh thần anh từ nãy đến giờ vẫn luôn ở trong trạng thái căng thẳng cao độ, thậm chí ánh mắt cũng không dám rời khỏi thanh máu của cờ lệnh để đi quan sát tình hình giao tranh xung quanh. Mãi đến khi đánh xong, anh mới nhận ra ngón tay của mình đã hoàn toàn cứng đờ…
***
Điểm số trên màn hình lớn biến thành 8:4, kết thúc vòng đấu thứ ba, cuối cùng Long Ngâm cũng không bị gỡ hòa 6:6.
Tuyển thủ hai đội về chỗ nghỉ ngơi, Lam Vị Nhiên lập tức đi lấy cà phê pha sẵn uống vài ngụm để nâng cao tinh thần. Cà phê đã sớm nguội lạnh, nguy hiểm hơn là anh lại phát hiện ra ngón tay của mình, đặc biệt là ngón áp út và ngón út, đều đang rất đau, rõ ràng bởi vì thao tác tay dưới cường độ quá cao khiến các thớ cơ bị căng cứng.
8:4, vẫn chưa kết thúc, vẫn còn một vòng đấu khắc nghiệt đang chờ anh phía trước – lời nguyền sân nhà của Lạc Hoa Từ.
Việc Lạc Hoa Từ cướp trắng sáu điểm tại sân nhà là chuyện rất hay xảy ra, trong giai đoạn vòng bảng, trừ một số ít đội tuyển có thể kiếm được ít điểm từ sân nhà của Lạc Hoa Từ, rất nhiều đội tuyển đều bị cạo trọc tại đây. Vì thế đừng nhìn tỉ số 8:4 đang nghiêng về cho mình mà mừng vội, Lạc Hoa Từ rất có thể sẽ cướp đủ sáu điểm lật kèo tại sân nhà – chẳng phải vừa rồi bọn họ đã giành lại được bốn điểm dưới tình huống đang bị dẫn trước 0:6 hay sao?
Lam Vị Nhiên uống xong cà phê, tỉnh táo lại mới kéo Lưu Xuyên tới nói: “Trận tới cậu nghĩ thế nào?”
Anh không muốn tự quyết định, dù sao trận đấu này có liên quan mật thiết tới kết cục của Long Ngâm. Nếu thua trận thì sẽ mất tư cách tranh đoạt quán quân, trong thời khắc quan trọng thế này, mời đội trưởng đưa ra quyết sách cũng là điều nên làm.
Trước đó khi Lưu Xuyên ngồi dưới theo dõi trận đấu vẫn đang cân nhắc phải đánh trận thứ tư như thế nào, thấy Lam Vị Nhiên vừa hỏi, hắn quyết đoán nói: “Dốc hết sức lấy đúng một cờ thôi.”
“Tôi cũng nghĩ thế.” Suy nghĩ của hai người không bàn trước mà vừa lúc trùng hợp. Lam Vị Nhiên nhẹ nhàng thở ra, nói: “Vậy tôi sẽ chiếu theo đó mà bố trí, trận này cậu cũng phải lên đấy.”
Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Không thành vấn đề.”
Vòng thứ tư bắt đầu, phía bên Long Ngâm lại đột nhiên bật đèn đỏ. Giống như trận đánh với Đồng Tước, khi một bên sáng đèn thì trận đấu sẽ tạm dừng, chỉ có một lý do duy nhất khiến Long Ngâm bật đèn đỏ ngay trước trận đấu – thay người.
Trọng tài tuyên bố tạm dừng, đội tuyển Long Ngâm đổi người.
Dạ Sắc out, Sách Mã Giang Hồ in.
Lý Tưởng Đại Sư out, Ngô Đồng Mộc in.
Ngư Nhi Thủy Trung Du out, Hải Nạp Bách Xuyên in!
Khi một đội đổi người trước trận đấu thì đội còn lại sẽ không thể nhìn thấy danh sách thay người, đây là để đề phòng hai đội nhắm vào nhau rồi lại đổi qua đổi lại. Thay người trong ván đấu thứ tư thực ra cũng giống như đội hình của hai bên cùng xuất hiện trong vòng thứ ba vậy, sẽ không để lộ ra trước mà phải vào trận mới biết. Lúc này Diệp Thần Hi cũng chỉ biết Long Ngâm đổi người, còn cụ thể đổi ra sao thì hắn lại không hề hay biết – nhưng khán giả thì thấy được!
Liên tục thay đổi cả ba vị trí khiến người xem tại hiện trường cũng như đám tuyển thủ chuyên nghiệp cùng trợn mắt há mồm!
Ngay cả Trương Thư Bình cũng sửng sốt mất một lúc, sau đó khiếp sợ nói: “Cái đội hình kiểu gì thế này? Từ từ đã, Lâm Đồng mà cũng đi đánh đoàn chiến sao? Chúng ta đều biết Lâm Đồng trước giờ chỉ đánh võ đài, không lên đoàn chiến. Còn nữa, thay luôn cả buff và tank để kéo cả Xuyên thần, Từ Sách và Lâm Đồng vào, rốt cuộc Tứ Lam đang làm cái gì vậy?!”
Đây cũng là câu hỏi của toàn bộ khán giả.
Trong khi đó, rất nhiều đội trưởng ngồi trên khán đài lúc này đều phải cúi mình trước Tứ Lam.
– đúng vậy, Long Ngâm tử chiến đến cùng, phản kích từ tuyệt cảnh!
Minh Giáo, Cái Bang, Tiêu Dao, Ngũ Độc, Đường Môn, năm dame cộng thêm một Võ Đang hỗ trợ, đây là đội hình bạo lực nhất, đáng sợ nhất của đội tuyển Long Ngâm – đội hình thuần sát thương!
Còn nguyên nhân thay thế Tần Dạ là vì Lam Vị Nhiên đã cân nhắc từ phương diện khống chế, dame của Tần Dạ cao nhưng không có hiệu ứng khống chế, ngược lại, Cái Bang Chưởng của Lâm Đồng là chức nghiệp cận chiến chuyên vật lộn. Chưa kể đặc sắc của cô gái này lại chính là khả năng làm rối loạn tiết tấu của đối phương!Hết chương 376.
(*) Khẩu quyết nổi tiếng của Tôn Tử trong binh pháp, nhân lúc kẻ địch không phòng bị mà tấn công, dùng phương thức kẻ địch không ngờ tới để tiến đánh. Tác chiến đánh địch, nên chọn nơi địch phòng bị mỏng nhất, lúc địch lơ là không để ý nhất. Khi địch không phòng bị, đột nhiên xuất kích, thì sẽ bất ngờ giành chiến thắng.
Tặng một chiếc Mê Vụ Trạch Văn


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui