Tối Cường Nam Thần

Đội tuyển Long Ngâm đánh bại đội tuyển Hiên Viên với tỉ số 9:0, cha mẹ Tiểu Dư đến xem cũng vô cùng kích động.

Lúc trước khi Dư Hướng Dương xin bảo lưu đại học, cha mẹ thực sự không yên lòng, có cảm giác con trai nhà mình còn chưa tròn 18, cùng người ta đi thi đấu trò chơi cái gì đó, nghe vào tai chẳng đáng tin chút nào. Sau này Dư Hướng Dương giải thích đi giải thích lại cho họ, còn cho cha mẹ xem trang chủ của liên minh cùng video thi đấu, cha mẹ cậu mới miễn cưỡng đồng ý.

Cho đến tận hôm nay, hai người tại khán đài cảm nhận được sự nhiệt tình của khán giả, nghe tiếng vỗ tay gào thét đinh tai nhức óc, nhìn thấy trận đấu kịch liệt trên màn hình, quan niệm về “thi đấu game” của hai bậc cha mẹ đối với Dư Hướng Dương cũng thay đổi một chút.

Trong thời đại internet, eSports hiển nhiên đã trở thành hạng mục thi đấu được yêu thích của những người trẻ tuổi.

Tuy căn bản bọn họ xem không hiểu rõ trận đấu ra sao, chỉ là đôi lúc trên màn hình xuất hiện ID “Ngư Nhi Thủy Trung Du”, hai người vẫn rất vui – đó chính là Tiểu Dư nhà bọn họ nha, nghe nói còn có thể bơm máu cho đồng đội.

Sau khi thi đấu xong, Lưu Xuyên cố ý gọi Tiểu Dư đến bên cạnh hỏi: “Không phải cha mẹ cậu đến xem sao? Cậu có thể mời bọn họ tới hậu trường gặp mình, ra ngoài tiếp bọn họ đi, đừng để cha mẹ phải uổng công đi tới.”

Tiểu Dư lập tức hưng phấn gọi điện thoại cho mẹ, chạy ra ngoài chờ hai người, một lát sau, cả nhà ba người cùng tới phòng nghỉ trong hậu trường. Cha mẹ Tiểu Dư nghe nói đều là giáo viên, nhìn qua còn rất trẻ, cha cậu có thân hình cao lớn, Tiểu Dư đáng thương đột biến gen thế nào thấp hơn cha tận 20 phân.

Dư Hướng Dương đưa cha mẹ tới trước mặt Lưu Xuyên, giới thiệu nói: “Cha, đây là đội trưởng của bọn con!”

Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Cháu chào hai bác.”

Thầy giáo Dư liếc nhìn cẩn thận đánh giá Lưu Xuyên, người trẻ tuổi trước mặt còn anh tuấn hơn trong ảnh con trai gửi, khi cười lên rất có phong độ, nhìn qua cũng là con nhà có học. Ông vẫn lo lắng con trai đi cùng Xuyên đội sẽ không có tương lai, nhưng hôm nay gặp tận mặt, ông bỗng không còn lo lắng nữa, cười nói: “Cậu chính là Xuyên đội phải không? Tiểu Dư nhà tôi thường xuyên nhắc tên cậu trong điện thoại, kể rằng cậu rất giỏi.”

Lưu Xuyên quay đầu liếc nhìn Dư Hướng Dương nói: “Thực ra không phải chỉ mình cháu, mọi người trong đội ai cũng giỏi cả.”

Mọi người: “…”


Trước mặt người lớn tuổi anh có thể khiêm tốn một chút không hả!

Thầy giáo Dư rõ ràng bất ngờ trước việc Lưu Xuyên trực tiếp thừa nhận bản thân lợi hại, sửng sốt một chút lập tức cười nói: “Tốt lắm! Rất sảng khoái!”

Mẹ Dư mỉm cười mở miệng nói: “Mọi người đã tới Nam Xương, không bằng tôi cùng cha Tiểu Dư làm chủ nhà mời các cậu bữa cơm đi, coi như làm tròn bổn phận. Tiểu Dư nhà chúng tôi tuổi nhỏ nhất, khiến mọi người phiền toái nhiều.”

Lưu Xuyên cười nói: “Không đâu, dì khách sáo quá…”

Mẹ Dư nói: “Không khách sáo, tôi cũng đặt xong nhà hàng rồi, chắc mọi người cũng đói bụng, giờ đi ăn luôn nhé?”

Bậc trưởng bối chủ động mời khách, Lưu Xuyên cũng không tiện cự tuyệt, đành gật đầu: “Vậy chúng cháu cung kính không bằng tuân mệnh, cảm ơn dì!”

Vì vậy cả đám lại lên xe đi tới nhà hàng mà cha mẹ Dư Hướng Dương đặt trước ăn cơm.

Tiểu Dư tính tình hoạt bát, hơn nữa hôm nay lại gặp cha mẹ đã lâu không gặp, cậu hưng phấn muốn điên, dọc đường cứ nói bô bô không ngừng, giải thích cho cha mẹ luật đánh đoàn chiến, buff là thế nào, đoàn chiến hay buff đều khiến thầy giáo Dư nghe chẳng hiểu gì…

Lưu Xuyên có chút tò mò, cha thì ổn trọng, mẹ thì ôn hòa, sao lại sinh ra thằng con tung tăng nhảy nhót hiếu động như khỉ thế này?

Mọi người đến quán cơm phục vụ đặc sản Nam Xương ăn cơm rất náo nhiệt, sau bữa ăn Tiểu Dư đi tiễn cha mẹ rồi mới cùng đồng đội trở lại khách sạn.

Hôm nay thi đấu rất high, mọi người đều hưng phấn không ngủ được, vì vậy Lưu Xuyên lại tụ mọi người cùng một chỗ, xem lại bảng tổng sắp mới cập nhật.


Vòng đấu thứ ba của vòng đấu thông thường đã kết thúc trong hôm nay, thứ hạng các đội tuyển cũng có thay đổi, đội tuyển Đồng Tước vẫn đứng hạng nhất, hôm nay Long Ngâm xuất sắc phát huy 9:0, vượt qua Thất Tinh Thảo và Lạc Hoa Từ, tạm thời đang xếp thứ hai.

Những đội mạnh còn lại chênh lệch điểm không cao, trên dưới năm điểm.

Đáng chú ý là đội tuyển Thương Lan trận đầu tiên thua cuộc chỉ lấy được hai điểm từ Thất Tinh Thảo, thứ hạng gần cuối, nhưng hai trận tiếp theo phát huy xuất sắc, nhanh chóng đuổi theo.

Số điểm của các độ mạnh càng về sau sẽ càng ít chênh lệch.

Hiện tại Long Ngâm đang đứng thứ hai, nhưng Lưu Xuyên hiểu rằng, những trận ban đầu của Long Ngâm trong vòng này đều đánh với các đội hạng hai hạng ba, lấy được nhiều điểm là chuyện bình thường. Nhưng trên thực tế, từ vòng đấu thứ mười trở đi, đội tuyển Long Ngâm sẽ tiến vào vòng xoay ác mộng.

Đối thủ vòng đấu thứ mười là đội tuyển Đồng Tước, thứ 11 là Quốc Sắc, 12 là Phong Hỏa, sau đó là những đội mạnh như Thịnh Đường, Hoa Hạ, Thương Lan, Thất Tinh Thảo v… v…, vị trí của Long Ngâm trên bảng tổng sắp chắc chắn sẽ trượt dốc…

Nhìn các thành viên vui vẻ, Lưu Xuyên cũng không nhẫn tâm nói ra sự thật tàn khốc này khiến mọi người bị đả kích – nhân cơ hội giờ còn vui vẻ được, quý trọng quãng thời gian thoải mái khó cầu này một chút. Sau này không chừng sẽ chỉ có thể ôm nhau mà khóc!

***

Vòng đấu thường của mùa giải thứ 13 tiến hành theo trật tự, cứ ba ngày lại có một vòng đấu sắp xếp rất chặt chẽ, khiến mọi người chẳng còn tâm trí cho việc khác, ai cũng tập trung tinh thần vào việc thi đấu.

Vòng thứ tư, Long Ngâm chủ nhà tại Trường Sa nghênh đón đội tuyển Thiết Huyết, vòng thứ năm lại phải tới Quế Lâm giao thủ với đội tuyển Ngân Nguyệt, rồi sau đó về Trường Sa đấu với đội tuyển Kinh Cức (Bụi gai), tiếp đến là bay đi Thiên Tân đánh với đội tuyển Bắc Minh…

Mọi người phải bay khắp toàn quốc, thời gian ở trên trời còn nhiều hơn dưới đất.


Điều đáng mừng là, với cường độ thi đấu căng thẳng như vậy, kỹ thuật các đội viên được tôi luyện, tố chất tâm lý cũng được tăng cường.

Sau khi Tiểu Dư đánh cho Hiên Viên 9:0 ở Nam Xương, có cha mẹ đi xem khiến cậu nhóc càng thêm tự tin, các trận về sau đầu óc cũng đuổi kịp tốc độ tay, ít nhất không còn xuất hiện sai lầm rõ ràng như trước nữa.

Giang Thiếu Khuynh trận nào cũng đánh phụ trợ, biểu hiện cũng dần dần ổn định, cậu vốn là dạng tuyển thủ bình tĩnh, càng thi đấu nhiều càng tự tin vào bản thân, đương nhiên sẽ phát huy ngày càng tốt.

Ngô Trạch Văn tiến bộ rất nhanh, được rất nhiều gamer chơi Ngũ Độc ủng hộ, có lần đi thi đấu còn có người giơ bảng “Cầu học bá dùng IQ nghiền áp” để cổ vũ cậu, quả nhiên Ngô Trạch Văn dùng IQ nghiền nát tuyển thủ lôi đài đối diện, chiếm được sự ủng hộ và tiếng vỗ tay toàn trường thi đấu.

Lý Tưởng càng ngày càng dũng mãnh, đặc biệt vào những khi bảo hộ Tần Dạ, chính là kiểu “mi dám động vào một sợi lông của Tần Dạ nhà ông, ông sẽ liều mạng với mi”, rất nhiều tuyển thủ các đội tuyển phát phiền vì cậu, đại sư da dày thịt béo cứ đứng đằng trước hở cái là dùng Long trảo thủ bắt người, có phiền hay không hả? Hơn nữa đại sư này còn đặc biệt thích tự sát, mọi người vất vả đánh hội đồng cho cậu chết, cậu lại xoay người nhảy sông tự vẫn… Thực sự khiến người ta tức chết.

Biểu hiện của Từ Sách cũng ngày càng xuất sắc, Long Ngâm khi đấu lôi đài nhờ có Từ Sách mà khiến cho đối thủ kinh hồn táng đảm – đấu với cái kiểu đánh chó điên này, ngươi chơi chiến thuật thì hắn chơi mạng ngươi luôn!

Hơn nữa, vì mỗi lần đấu lôi đài Từ Sách đều giết được người, bảng xếp hạng điểm hạ gục cũng đạt hạng ba, đánh tổng cộng chín trận, số lần kích sát của Từ Sách là 11 người. Nói cách khác, hắn có hai lần đánh được thành tích double kill, biểu hiện như vậy khiến nhiều người nhìn với cặp mắt khác xưa. Vì thế, biệt danh của Từ Sách từ “Quỷ hút máu điên cuồng” thăng cấp lên “Quỷ hút máu tiến công”.

Có lần, Lưu Xuyên thấy Jojo bèn thuận miệng hỏi một câu “Bố của mày đâu rồi?”, Jojo rất thông minh vẫy đuôi dẫn Lưu Xuyên đến chỗ Từ Sách. Lúc ấy biểu tình của Từ Sách nhanh chóng vụn vỡ, vì vậy mọi người trong Long Ngâm đều tỏ vẻ đến linh vật Jojo của đội tuyển giờ cũng đã tán thành cái tên “bố Jojo”, Từ Sách bực không biết xả đi đâu.

Lâm Đồng là tuyển thủ nữ duy nhất trong đội, không hề khiến người hâm mộ thất vọng, là người lên thứ hai khi đánh lôi đài, lần này cũng đánh rất vững vàng, bảo trì ưu thế về sau, gặp hoàn cảnh bất lợi cũng có thể liều mình đánh tiếp, cô gái dũng cảm hung mãnh này được các tiền bối trong giới chuyên nghiệp nhất trí khen ngợi.

Điều càng khiến cho Lâm Đồng vui vẻ là, cô lại trở thành bạn tốt của tuyển thủ chuyên nghiệp mà mình thích nhất, Hứa Hân Nhiên.

Biểu hiện của Tần Dạ và Lưu Xuyên đương nhiên không cần phải nói, là nam thần đứng đầu trong kim tự tháp liên minh chuyên nghiệp, không những sở hữu lượng fan khổng lồ, mỗi trận đấu đấu đều trở thành tài liệu học tập cho những người chơi cùng lưu phái. Chẳng qua, nguyên bản là địa vị của bọn họ ngang với Lam Vị Nhiên, nhưng những trận đầu Lam Vị Nhiên lại rất ít khi xuất hiện, mọi người đều lấy làm lạ – chẳng lẽ đội phó rất ít ra sân, là sợ sẽ làm lộ chiến thuật mấu chốt của đội sao?

Lưu Xuyên cười tủm tỉm trả lời: “Mọi người đừng nghĩ quá lên, thực ra là do cậu ta lười.”

Lam Vị Nhiên gật đầu tỏ vẻ tán đồng, lười cả mở miệng.

Tất nhiên, nhiệm vụ quan trọng hơn của Lam Vị Nhiên là nhân cơ hội những trận đấu đầu tiên không có áp lực quá lớn, để cho những người mới luyện tập nhiều hơn. Anh đã thi đấu lâu như vậy, không như những người mới phải ra sân đánh cho quen để tăng kinh nghiệm, vì vậy Lam Vị Nhiên nguyện ý nhường cơ hội này cho những người mới trong đội, giúp cho bọn họ mau chóng trưởng thành… Thực ra đây chỉ là cái cớ cho sự lười mà thôi.


Thực ra những người mới đều hiểu sự quan tâm của Tứ Lam, bởi vậy bọn họ càng thêm quý trọng từng cơ hội được ra sân, nghiêm túc đánh từng trận đấu.



Vòng thứ chín của vòng đấu thông thường nhanh chóng kết thúc, bảng tổng sắp cũng thay đổi rất nhiều.

Đội tuyển Long Ngâm đã đấu với những đối thủ lần lượt là Tuyết Lang, Xích Tiêu, Hiên Viên, Thiết Huyết, Ngân Nguyệt, Kinh Cức, Bắc Minh, Lưu Sa, Tật Phong.

Trừ trận khai mạc đấu với đội mạnh Tuyết Lang, những đội còn lại đều là những đội ngũ hạng hai hạng ba ít người biết đến. Long Ngâm lấy được tổng cộng 59 điểm từ chín đội tuyển này. Trong đó, nghiền áp Hiên Viên 9:0, với hai đội Ngân Nguyệt và Bắc Minh đều là dựa vào ưu thế sân nhà chọn bản đồ, Long Ngâm chỉ lấy được năm điểm, đánh thành 5:4, với những đội còn lại đều là điểm số 7:2.

Càng khiến người ta sửng sốt, đó là liên tiếp chín trận đấu, thành tích đấu lôi đài của Long Ngâm là toàn thắng!

Là một đội ngũ mới, biểu hiện của đội tuyển Long Ngâm tại đầu mùa giải thứ 13 phải nói là vô cùng xuất sắc, chín trận lấy được 59 điểm, điểm trung bình là 6.56, tương đương với việc dù là sân nhà hay sân khách, trận nào họ cũng đánh thắng – với điểm số như vậy cũng giúp cho Long Ngâm vào top 3 trên bảng tổng sắp!

Vòng đấu thông thường có tổng cộng 34 vòng, sau vòng thứ chín liên minh chuyên nghiệp cho bọn họ hai ngày nghỉ để chỉnh đốn. Nhưng trong hai ngày này, tuyển thủ chuyên nghiệp không ai dám lơi lỏng, bởi sắp tới bọn họ sẽ phải đối mặt với những trận đấu tàn khốc!

Đặc biệt đối với các tuyển thủ của đội tuyển Long Ngâm, hai ngày này là cơ hội huấn luyện khó có được của bọn họ!

Tám giờ sáng ngày tiếp theo dù là ngày nghỉ nhưng mọi người đều rất tự giác đi tới phòng huấn luyện đúng giờ.

Lưu Xuyên vui mừng cười cười, nói: “Xem ra mọi người đều biết rõ, đối thủ tiếp theo của chúng ta là đội tuyển Đồng Tước đến từ Quảng Đông. Đây là lần đầu tiên từ khi bắt đầu mùa giải thứ 13, trừ trận khai mạc phải đánh với Tuyết Lang, chúng ta mới gặp đội mạnh đứng đầu.”

Lưu Xuyên nói xong liền mở máy chiếu, trên màn hình lớn xuất hiện logo khổng tước vàng kim, chính là đội huy của đội tuyển Đồng Tước.

Lưu Xuyên dùng bút laser chỉ vào icon này, giải thích nói: “Đội huy của đội tuyển Đồng Tước giống như loài phượng hoàng giang cánh bay lên, dưới ánh mặt trời, loài chim này tỏa ra ánh sáng màu vàng chói mắt. Tôi giải thích về đội huy của Đồng Tước cho mọi người, bởi vì phong cách của đội tuyển này cũng giống như đội huy của bọn họ – tinh thần phấn chấn mạnh mẽ, ngập tràn hi vọng.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui